Tác giả: Thị Chanh
Nguồn: ssnovel.net
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 6
Tần suất cập nhật: 15 giờ/chương
Ngày đăng: 1 năm trước
Cập nhật: 1 năm trước
Tác giả Thị Chanh
-- Thể loại: Đô thị , Ngôn Tình - Bạn đang đọc truyện Ước Nguyện của tác giả Thị Chanh. Ngu Lạp từ lúc mười bốn đã thầm thích Trình Tông Nam, lúc đó anh đang ở trên sân khấu, rực rỡ, toả sáng,Chỉ là một mắt thoáng qua, không ngờ không bao giờ quên được.
Mấy năm sau nhìn thấy anh, trên người là tây trang, chân đi giày da, khí chất nghiêm nghị, hiện rõ thân phận một nhân sĩ thành công.
Đối diện với cô, ánh mắt anh mang theo ý cưới tản mạn, nhưng lại xa lạ như không quen, anh gọi cô “Ngu tiểu thư”
Cuối cùng cô không dằn được sự mến mộ trong tim, lấy hết can đảm tiến lên bắt chuyện: “Chú Trình, hình như người ở độ tuổi của chú không dùng Weixin phải không ạ?”
Anh thích thú nhìn cô, đưa điện thoại qua: “Thêm thử không phải sẽ biết sao?”
Đêm sinh nhật 18 tuổi ấy, cô chạy ra khỏi nhà, hồn vía lên mây ngồi bên đường gọi cho anh: “Chú Trình, cháu không còn nơi để đi nữa rồi.”
Anh nghe tin chạy đến, khẽ xoa đầu cô, trong thương tiếc lọt mấy phần mê hoặc: “Đi với tôi nhé?”
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay hoặc Mười Bảy Mùa Hè Ở Nam Giang
Thân mời SStruyen.com
Tác giả : Thị Chanh
Nguồn: ssnovel.net
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 6
Tần suất cập nhật: 15 giờ/chương
Ngày đăng: 1 năm trước
Cập nhật: 1 năm trước
Tác giả Thị Chanh
-- Thể loại: Đô thị , Ngôn Tình - Bạn đang đọc truyện Ước Nguyện của tác giả Thị Chanh. Ngu Lạp từ lúc mười bốn đã thầm thích Trình Tông Nam, lúc đó anh đang ở trên sân khấu, rực rỡ, toả sáng,Chỉ là một... ánh mắt thoáng qua, không ngờ không bao giờ quên được.
Mấy năm sau nhìn thấy anh, trên người là tây trang, chân đi giày da, khí chất nghiêm nghị, hiện rõ thân phận một nhân sĩ thành công.
Đối diện với cô, ánh mắt anh mang theo ý cưới tản mạn, nhưng lại xa lạ như không quen, anh gọi cô “Ngu tiểu thư”
Cuối cùng cô không dằn được sự mến mộ trong tim, lấy hết can đảm tiến lên bắt chuyện: “Chú Trình, hình như người ở độ tuổi của chú không dùng Weixin phải không ạ?”
Anh thích thú nhìn cô, đưa điện thoại qua: “Thêm thử không phải sẽ biết sao?”
Đêm sinh nhật 18 tuổi ấy, cô chạy ra khỏi nhà, hồn vía lên mây ngồi bên đường gọi cho anh: “Chú Trình, cháu không còn nơi để đi nữa rồi.”
Anh nghe tin chạy đến, khẽ xoa đầu cô, trong thương tiếc lọt mấy phần mê hoặc: “Đi với tôi nhé?”
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép Tay hoặc Mười Bảy Mùa Hè Ở Nam Giang
Thân mời SStruyen.com