“Phải rồi, Tuyết Hoa rất ít khi muội tham gia buổi sinh thần như này, cảm thấy tiệc sinh thần của ta như thế nào?, Linh Nguyệt quận chúa mỉm cười nhìn nàng nói.
“Chỉ là có chút không quen thôi, tiểu nữ từ bé cho đến lớn đều rất ít khi ra ngoài, không rời khỏi phủ nữa bước, bởi vậy cũng có chút xa lạ“, Nàng nhìn Linh Nguyệt quận chúa cười nói.
Linh Nguyệt quận chúa nhìn nàng: “Tuyết Hoa, sau này ta và ngươi có thể xưng là tỷ muội của nhau, đã kết giao bàn hữu ngươi không cần phải khách khí như vậy, làm ta thật lạ lẫm có chút không quen, được không?“.
Nàng gật đầu: “Được Nguyệt Nguyệt tỷ“, Nàng mỉm cười nhìn Linh Nguyệt quận chúa.
“Hoa Hoa, muội sau này chính là bàn hữu của tỷ, sau này ai ức hiếp muội hay có chuyện gì khó xử cứ tìm đến tỷ ha“, Linh nguyệt nhìn nàng tươi cười.
“Được, Nguyệt Nguyệt tỷ cũng chính là bàn hữu tốt của muội, nếu có chuyện gì xảy ra với tỷ, muội chắc chắn sẽ sẵn sàng giúp tỷ“, Nói xong nàng nhìn Linh Nguyệt ngịch ngợm nháy mắt“.
Hai người nhìn nhau gật đầu cười tươi.
“Thôi được rồi, muội cứ tự nhiên đi, tỷ đi tiếp khách một lúc, có chuyện gì cứ sai bảo nha hoàn đến nói với tỷ“, Linh Nguyệt nắm lấy tay nàng nói“.
Nàng mỉm cười: “Không sao, tỷ đi đi, muội có thể tự lo được“.
Nghe vậy Linh Nguyệt gật đầu cười liền quay người đi.
Tiểu Châu, mở miệng: “Tiểu thư, Linh Nguyệt quận chúa thật là tốt bụng, phu nhân nói không sai quyết định kết giao bàn hữu với Linh Nguyệt quận chúa là tốt nhất“, Tiểu Châu cười nhìn nàng.
Nàng đưa tay lên nhéo hai má Tiểu Châu: “Nha đầu này, muội lúc nào lại lắm lời như vậy chứ hã?“.
“AAA, tiểu thư nô tỳ biết sai rồi mà, nô tỳ chỉ là muốn tốt cho tiểu thư thôi“, Tiểu Châu vừa nói, vừa kêu lên.
Nàng bỏ tay ra, nhéo lấy mũi Tiểu Châu, cười nói: “Muội đó, thật là“.
Hai người đang nói chuyện với nhau thì đột nhiên có tiếng nói của một người.
“Đây là tiểu thư nhà ai, mà có thể ở đây tùy tiện lớn tiếng nói đùa như thế?“.
Nàng quay sang nhìn thì thấy có hai cô nương, bên cạnh hai người này, còn có hai nha hoàn theo cạnh, theo suy đoán của nàng thì hai người này đều cùng là tiểu thư con nhà quan nào đấy, nhìn tướng mạo hai người đều ngang nhau không ai hơn ai hết, nhưng nàng chưa từng gặp hai người này, vậy tại sao họ lại khó chịu với nàng như vậy, nghĩ vậy nàng liền lên tiếng.
Nàng bình tĩnh mà, cười nói: “Xin cho hỏi hai vị cô nương đây, hôm nay là sinh thần của Linh Nguyệt quận chúa, chính là quận chúa mời ta đến đây để dự sinh thần mới của người, vậy tại sao ta không thể cười nói, còn nữa nói đùa sao? Thật xin lỗi ta nếu có nói đùa thì chẳng liên quan gì đên hai vị cô nương đây“, Nàng nhìn họ đáp trả lại một cách thản nhiên.
Hai người nhìn nàng nói như vậy, liền tức giận: “Ngươi cho rằng được Linh Nguyệt quận chúa mời đến thì lên mặt với chúng ta sao?, ta nói cho ngươi biết ta là đại tiểu thư của phủ lại bộ thị lang, người cho là ngươi có thể so sánh với hai tỷ muội chúng ta được sao?.
Tiểu Châu cười khinh bỉ chỉ là một tiểu thư của phủ lại bộ thị lang, mà có thể lên mặt sao, tức giận định lên tiếng thì nàng liền đưa tay ngăn lại nhìn Tiểu Châu lắc đầu.
“Vậy sao?, Đại tiểu thư của phủ lại bộ thị lang, ta nhớ không lầm nếu thật là một tiểu thư, thì sẽ có sự tôn nghiêm giáo dục nghiêm khắc mới đúng, nhưng nhìn đến cô nương đây tùy tiện như vậy, thật không đúng cho lắm“, Nàng vừa nói, vừa nhìn thẳng vào đôi mắt của hai nàng ta.
Nghe vậy nàng ta liền tức giận định đưa tay lên tát nàng thì.
“Kỷ Liên Liên, Kỷ Tương Tương, đây là tiệc chúc mừng sinh thần của bổn quận chúa, ai cho hai ngươi có thể tùy tiện gậy sự khó dễ cho Hoa Hoa, còn nữa nếu ta không đến chặn lại tay của ngươi, thì ngươi định dùng đôi tay bẩn thỉu này của ngươi tát muội ấy sao“, Nói xong gương mặt Linh Nguyệt lạnh băng nhìn thẳng vào hai nàng ta nói từng chữ.
“Linh Nguyệt quận chúa, chuyện không phải do tỷ tỷ của nô tỳ gây trước, mà là do chính ả tiện nhân này“, Kỷ Tương Tương lên tiếng liền chỉ về hướng nàng.
Linh Nguyệt cười khinh thương: “Vậy sao?, Nhưng bổn quận chúa lại thấy, hai tỷ muội đê tiện nhà ngươi ghen tị với Hoa Hoa, tính tình muội ấy ta là người hiểu, không cần các ngươi phải phán xét, đối với những thủ đoạn dơ bẩn của các ngươi, thì cho là bổn quận chúa chưa thấy qua sao, ngược lại bổn quận chúa đã thấy qua sự phỉ báng giả tạo của rất nhiều người khác không riêng gì hai ngươi“, Đưa mắt nhìn về phía nàng, rồi quay sang hướng mắt lạnh về phải tỷ muội họ kỷ kia.
“Còn nữa nhớ cho kỹ, thân phận của Hoa Hoa, chính là nữ nhi của Chiến Vương Thừa tướng, cháu gái của Chiến Sâm tể tướng được hoàng thương tín nhiệm nhất, lập đại công thắng trận trở về, đối với thân phận của Hoa Hoa có thể cho hai tiện nhân như các ngươi không coi là gì sao?, Linh Nguyệt nhìn trách cứ“.
Kỷ Liên Liên, Kỷ Tương Tương nghe vậy đều không khỏi tự rung sợ trong lòng, hôm nay hai người nàng ta đến đây theo phụ thân cùng mẫu thân của mình, nếu như họ biết được hai nàng ta gây chuyện chắc chắn sẽ không xong, nghĩ thế hai nàng ta liền quỳ xuống.
“Quận chúa là nô tỳ không đúng, có mắt không mù đi xúc phạm tiểu thư đây xin quận chúa bỏ qua cho nô tỳ“, Hai tỷ muội họ Kỷ liền vừa nói, vừa khóc.
Linh Nguyệt cười lạnh: “Bây giờ mới biết sợ, còn không mau biến đi tránh làm bẩn mắt chúng ta“.
Nghe vậy hai tỷ muội nhà họ Kỷ liền chạy rời khỏi.
“Đa tạ tỷ vì muội mà ra mặt như vậy“, Nàng nhìn Linh Nguyệt thở dài mỉm cười.
“Muội đó, nếu không phải nha hoàn của ta tình cờ thấy được đám tỷ muội họ Kỷ kia tìm muội gây khó dễ, thì chắc bây giờ ta sẽ không biết rồi, đã nói có chuyện gì thì cứ đến tìm ta, tỷ muội họ Kỷ này luôn luôn ghen tị với những người có sắc đẹp hơn bọn họn thật là không biết tốt xấu đi lập uy“, Linh Nguyệt vừa nói, vừa nghĩ đến cười khinh bỉ.
Nàng cười tươi, trấn an: “Nguyệt Nguyệt muội không sao thật mà tỷ không cần tức giận vì đám người đó nữa, dù gì muội cũng đã đáp trả bọn họ rồi“, Nói xong nàng nhìn Linh Nguyệt chọc cười“.
“Được rồi, được rồi tỷ không nói lại muội“, Vừa nói, hai người nhìn nhau cười vui vẻ“.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...