Tuyển Tập Đoản Văn Đam Mỹ

Đô Thị Thảo Môi Nhạ Đích Họa
(Chỉ tại dây tây gây họa)

Tác giả: Tu Sáp Đích Dược
Thể loại: hiện đại, nhất thụ nhất công
Ghép đôi: "Thích ăn dâu tây" x "tên khốn họ Tào"
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt

【Tên khốn họ Tào】: Sao lại cúp điện thoại của anh?

【Thích ăn dâu tây】: Cút.

【Tên khốn họ Tào】: Ngoan, lần này lại là cái gì chọc em?

【Thích ăn dâu tây】: Tôi ăn bao nhiêu dâu tây của anh hả? Cút.

【Tên khốn họ Tào】: Nói anh nghe, anh sửa.

【Thích ăn dâu tây】: Sửa cái gì? Anh đó công việc bề bộn, nhân duyên tốt đẹp, đẹp trai nhiều tiền, lịch sự lễ phép, anh sửa tôi thì có. Đi tìm cô bé dâu tây của anh đi!!!

【Tên khốn họ Tào】: Cô bé dâu tây gì hả?

【Thích ăn dâu tây】: Một ngày trời trong nắng ấm ngoài ngoại ô thành phố S, bãi cỏ xanh bát ngát, dâu tây đỏ tươi, nhưng tất cả đều không sánh bằng các cô bé hái dâu tây nhoẻn miệng cười... Chết đi!

【Tên khốn họ Tào】: Anh chỉ đi hái dâu tây với đồng sự thôi, không chú ý tới cô bé nào cả.

【Thích ăn dâu tây】: Nếu không phải trong lòng có quỷ quây sơ mơ không dẫn tôi theo? Mẹ nó tôi là gì của anh hả?

【Tên khốn họ Tào】: Không phải mà. Chỉ tại dâu chỗ đó ăn không được thôi. Nói cho em em nhất định đòi đi, đi rồi lại đòi ăn. Anh chỉ không muốn thấy em thất vọng.

【Thích ăn dâu tây】: Há, nói cho cùng anh không phải ghét bỏ tôi xấu xí à? Nói đi, rốt cuộc có mấy nam mấy nữ? Tuổi bao nhiêu chiều cao thế nào ba vòng ra sao?

【Tên khốn họ Tào】: Không nhớ. Nhưng dâu chỗ đó ăn không được, em nhớ đừng tới đó nhé.


【Thích ăn dâu tây】: ...

【Họ Tào】: Em ăn chưa? Tới giờ cơm rồi.

【Thích ăn dâu tây】: Không ăn!

【Họ Tào】: Ngoan, ăn trước đi, ăn xong rồi lại về thẩm vấn anh.

【Thích ăn dâu tây】: Tôi muốn ăn dâu tây!

【Họ Tào】: Ăn cơm trước đã, anh gọi điện nhờ tiệm trái cây đưa tới ba cân rồi, em cứ từ từ ăn. Tối nay anh phải tăng ca. Em ngủ trước đi.

"Sao còn chưa ngủ?'

"Tôi đang định làm bánh dâu."

"Ha hả, hết giận anh rồi à?"

"Xấc, cô bé dâu tây có trắng như tôi không?"

"... Không."

"Eo có thon như tôi không?"

"... Không."

"Chân có săn chắc như tôi không?"

"... Không."

"Khi ăn dâu tây có xinh đẹp như ông đây không?"


"Ách, còn dâu tây không? Anh hơi khát."

"Hết rồi, chỉ còn hai trái trong chén của tôi thôi. Ai bảo anh tăng ca?"

"Em không chừa cho anh tí nào à?"

"Không. Để tôi nói cho anh biết dâu tây hôm nay có vị gì ~"

"..."

"Ừm, đỏ tươi tròn vo, cắn một cái mát lạnh, mọng nước, hơi chua, nhưng cũng ngọt. A, trái cuối cùng ~"

"..."

"Ê ê! Anh dựa gần vậy làm chi? Đừng giành dâu tây trong chén tôi!"

"..."

"Ê! Anh... làm gì... Ầy ầy..."

"Dâu tây hôm nay quả thật rất ngọt."

"Họ Tào kia anh là thằng khốn!"

【Thằng khốn họ Tào】: Sao lại cúp điện thoại của anh?

【Thích ăn dâu tây】: Cút.

【Thằng khốn họ Tào】: Ngoan, anh biết sai rồi.

【Thích ăn dâu tây】: Cút cho tôi.

【Thằng khốn họ Tào】: Nếu không anh bảo tiệm trái cây đưa thêm mấy cân dâu tây nữa?

【Thích ăn dâu tây】: Anh cút cho xa vào!!! Đừng nhắc tới dâu tây với ông!!!

【Thằng khốn họ Tào】: Ngoan, đừng giận, có giận cũng trước ăn cơm cái đã.

【Thích ăn dâu tây】: Họ Tào kia anh là thằng khốn! Sao tôi đi ăn cơm được hả! Trời nắng chang chang như vậy, anh bắt tôi mặc áo cao cổ ra ngoài à à à à!!!

END


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận