Quân Chiêu Quốc khải hoàn trở về, cờ xí phần phật bay trong tuyết như một ngọn lửa đỏ đậm bùng cháy.
Thắng trận, lâu lắm rồi mới thắng trận.
Thời tiết đầu đông, khí lạnh phả vào người.
Vó ngựa đạp trên băng tuyết, không ngừng phát phì phì trong mũi.
Cửa lớn dày nặng sơn đỏ theo từng tiếng thông bẩm mà chậm rãi kéo ra, nối tiếp đồng đều với động tác là âm thanh cung kính truyền đến:
“Cung nghênh Thái tử điện hạ!”
Tin báo thắng lợi nơi biên cảnh đã sớm truyền khắp thành đô, Hoàng đế đích thân nghênh đón Thái tử Bùi Ngọc.
Lúc này Mạc Tiệp đã tiết mấy lần, huyệt trong bị bắn hai lần, mà chú rồng lớn đâm vào bên trong vẫn cứ oai hùng trào dâng.
“Tỷ tỷ… Cảm thấy hết sức thoải mái sao?” Bùi Ngọc vuốt ve gương mặt chảy mồ hôi ròng ròng của nàng, dịu dàng nói: “Tỷ tỷ bị nam nhân chơi tiểu huyệt đúng là không giống nữa, nhìn dáng vẻ quyến rũ cực độ, làm gì còn giống tướng quân uy phong lẫm liệt trên chiến trường.”
Mạc Tiệp không có sức, cũng không muốn để ý đến hắn.
Dù sao lúc này nàng là thịt cá, hắn là dao thớt, sự phản kháng mong manh cũng chỉ có thể tăng thêm lạc thú cho hắn mà thôi. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Sao tỷ tỷ lại không để ý tới ta?” Bùi Ngọc hơi không vui, nâng cằm nàng lên, vừa làm động nhỏ của nàng vừa nhìn chằm chằm đôi con ngươi ngập nước của nàng, “Là trách ta tối hôm qua không thương hương tiếc ngọc sao?”
Mạc Tiệp dứt khoát nhắm mắt lại.
Bùi Ngọc nhăn mày, nhìn nàng.
Ngũ quan của Mạc Tiệp sắc sảo xinh đẹp, mày rậm mắt to, không thoa phấn vẽ mày đã tươi sáng động lòng người, hoàn toàn không giống nữ tử Chiêu Quốc nhạt nhẽo mảnh mai.
“Được được ta biết rồi, tối hôm qua tỷ tỷ lần đầy tiên bị nam nhân cắm vào huyệt nhỏ, lại cũng lần đầu tiên bị nam nhân bắn tinh dịch vào trong huyệt nhỏ, nhẽ ra nên tận tình yêu thương mới đúng.” Bùi Ngọc cợt nhả vui đùa hai chú thỏ trắng trước ngực của nàng, không chút để ý mà nói. Đôi thỏ trắng nõn kia bởi vì liên tục cao trào mà hưng phấn phồng lên, so với bình thường càng thêm đầy đặn cao thẳng.
“Ngươi câm miệng.” Cuối cùng Mạc Tiệp vẫn nhịn không được mà mở miệng –––– mẹ nó ai vì mấy cái đó mà tức giận? Nói xong đã tinh tường cảm nhận được khúc cây cắm trong động càng thêm cứng rắn như sắt.
“Xuỵt, nghe nói phụ hoàng cùng quần thân đang ở ngoài điện đón ta, nếu ngươi không muốn bộ dạng bị đè của mình bại lộ trước mặt nhiều nam nhân như vậy, nhất định phải im lặng, đừng phát ra tiếng.” Ngón tay thon dài của Bùi Ngọc ấn lên đôi môi đỏ của Mạc Tiệp, cẩn thận dặn dò, “Bất cứ lúc nào huyệt nhỏ cũng cần phải kẹp chặt, nếu tinh dịch bên trong mà chảy xuôi ra, cũng sẽ bị người khác phát hiện. Mấy tên thị vệ phía sau ta ai cũng nhạy bén, bất luận việc nhỏ nào cũng không trốn khỏi đôi mắt của bọn họ… A, ta quên mất, tỷ tỷ cũng là người tập võ, tất nhiên là hiểu được mấy thứ đó.”
“Ngươi!” Mạc Tiệp nghe vậy căng thẳng đến nỗi thịt bên trong huyệt vừa thu vào, lại bắt đầu tiết ra, nàng bi phẫn đan xen, nói, “Bùi Ngọc. Nếu lúc này ngươi không giết ta, ngày nào đó nếu ta tìm được cơ hội, sự sỉ nhục ngày hôm, nhất định phải khiến ngươi hoàn trả gấp trăm lần.”
Bùi Ngọc nao nao, tiện đà cười to: “Tỷ tỷ thật uy vũ khí phách… Ta thật sự cực kỳ yêu cái sự sắc bén cứng rắn này của tỷ tỷ, nhưng rồi lại không thể không mặc ta đùa bỡn cặp mông trơn bóng, hang động non mịn mặc ta một đường đi vào, liên tục tiết tinh…”
“Ngươi! Làm nhục nữ nhân, thật đúng là cầm thú cũng không bằng!” Mạc Tiệp tức giận đến nỗi đỏ cả hốc mắt, khoác lên sự gay gắt, lại bị gậy thịt rất lớn đâm vào sâu trong cơ thể, tiếng nói cực kỳ mềm mại nhõng nhẽo. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Lời này của tỷ tỷ sai rồi. Lúc này người ta chơi đùa là Mạc Tiệp tướng quân đứng đầu quân địch, không chỉ là một nữ nhân.” Bùi Ngọc thong thả ung dung nói, “Chiêu Quốc thờ phụng lễ giáo, dù là nữ tử nước địch, cũng sẽ không tuỳ tiện làm nhục.”
Bùi Ngọc nói xong liền chỉnh lại vạt áo, xuống xe.
Mạc Tiệp ngưng thở, nhanh chóng kẹp chặt huyệt thịt trơn ướt, khó mà tin được ngẩng đầu nhìn hắn –––– rõ ràng là dọc dường làm nàng hết lần này tới lần khác, sắc mặt lại vẫn thản nhiên như cũ, cử chỉ nho nhàng, như quân tử nhẹ nhàng, dịu dàng như ngọc.
“Nhi thần tham kiến phụ hoàng.” Bùi Ngọc giả bộ quỳ.
Trái tim của Mạc Tiệp đã thót lên tới cổ họng –––– tư thế như vậy, nhất định nàng không có chỗ trốn.
“Miễn lễ miễn lễ!” Hoàng đế đỡ lấy hai tay hắn, “Con ta chiến thắng mà về, lễ nghi thừa thãi thì miễn đi!”
Mặc Tiệp vừa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, đã nghe thấy tiếng nói của Hoàng đế Chiêu Quốc gần trong gang tấc, giọng nói hùng hồn đanh thép, nháy mắt nàng cảm thấy huyệt nhỏ của mình vì căng thẳng mà càng thêm mẫn cảm, dịch mật không ngừng trào ra, nàng không ngừng co rút nơi đó cũng không thể ngăn cản dịch mật theo bước đi của Bùi Ngọc mà chảy xuôi theo miệng huyệt của nàng.
Lúc này đủ loại quan lại quần thần đều cúi đầu nghênh đón ở tiền điện, phụ hoàng ở đằng trước, tường đỏ ngói xanh cực kỳ trang nghiêm, mà trong áo da cừu của Bùi Ngọc đang theo từng bước chân mà chơi đùa nữ tướng quân bắt được, mà vị nữ tướng quân chiến công hiển hách kia cũng đang cố gắng co rút động hoa, muốn dùng vỏ trai khoá tất cả tinh dịch nước mật tràn trề vào trong cơ thể –––– càng hoang đường hơn chính là hắn lại càng cảm thấy thú vị hơn, dần dần lộ ra một nụ cười bỡn cợt với đời.
“Một trận nhỏ, mới chỉ hơn nửa tháng đã đại thắng. Phụ hoàng điều động binh lực như vậy, sẽ làm người ta cho rằng đường đường là Chiêu Quốc Thái tử chỉ có chút bản lãnh này.” Bùi Ngọc không nhanh không chậm đi tới, thần thái tự nhiên nói –––– Mạc Tiệp vẫn luôn cố thít chặt tiểu huyệt, bóp đến thật chặt, nếu hắn đi quá nhanh, thịt non trong động sẽ cọ xát mạnh với gậy thịt, sợ là sẽ sướng đến trực tiếp nộp vũ khí đầu hàng bắn ra. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Đúng vậy, đúng, con ta nói đúng.” Hoàng đế cưng chiều mà liên tục hùa theo.
Vốn Bùi Ngọc lên chiến trường ông đã không đồng ý, đứa con trai nhỏ bảo bối của ông tuy nói là văn võ song toàn, luận văn thao võ lược trên dưới Chiêu Quốc không ai bì nổi, nhưng dù sao cũng chỉ có 15 16 tuổi, lỡ như bị thương, ông sẽ hết sức đau lòng. Nhưng mà trên thư Bùi Ngọc yêu cầu được thân chinh trị loạn, coi sóc biên cảnh đang khó khăn, từng chữ là huyết lệ, văn võ bá quan đều bị cảm động, như vậy ông mới cho phép, còn phái hơn mười thị vệ đứng đầu để bảo vệ. Nhưng mà, Bùi Ngọc cũng không phải hạng người lý luận suông, một chiêu đã đánh bại tướng quân Mạc Tiệp luôn thắng.
“Ngọc Nhi chắc đã mệt, mẫu hậu con đang chờ con ở tẩm cung, còn chuẩn bị yến hội đón gió tẩy trần cho con.” Hoàng đế cười nói, “Thật là làm cho mẫu hậu con lo lắng muốn chết rồi.”
“Được. Tạ phụ hoàng.” Bùi Ngọc khom lưng hành lễ, hướng về phía tẩm cung của mình mà đi.
“Tỷ tỷ, ngươi kẹp nhẹ một chút, kẹp đến nỗi ta sắp bắn rồi. Nếu lúc này ta bắn thì không có cách nào cắm vào sâu trong huyệt thịt của ngươi đâu, sẽ chảy hết ra ngoài đấy.” Bùi Ngọc chậm rãi nói.
Mạc Tiệp nghe vậy thì giận, nhưng càng là như thế, động hoa hình như càng nhạy cảm, còn đang cuồn cuộn không ngừng bài tiết mật hoa bôi trơn.
Sắc trời tối dần, trong điện Ngọc Lam đèn đuốc rực rỡ. Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
“Ngọc Nhi!” Chiêu Quốc Hoàng hậu Lâm Lâm lau nước mắt đón Bùi Ngọc, “Nhìn con này, đã gầy đi rồi. Từ nhỏ đến lớn, con đều sống trong nhung lụa, luyện kiếm bị thương ở tay cũng có một đống người hầu hạ, lần này ra trận đánh giặc đều là đao thật giáo thật, nào có thể chịu nổi?”
“Mẫu hậu, con đã trưởng thành! Sao người còn coi con như một đứa trẻ nữa chứ!” Bùi Ngọc bực bội nói, sợ nữ nhân trong lồng ngực nghe vậy sẽ đánh giá thấp mình, dừng một chút lại bổ sung, “Hơn nữa con đánh thắng trận!” Truyện được thực hiện bởi SAC.Tây Quan. Nếu có gì thắc mắc xin nhắn qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc page LuvEva land nhé.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...