Tác giả: Mạn Tuyết Sơ Tình
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Xuyên Không
Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn
Trạng thái: Full
Số chương: 47
Tần suất cập nhật: 1 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Converter: ngocquynh520
Editor: hongheechan
Độ dài: 254 trang
Vị hôn phu tốt phải giống như thế nào?
Phụ thân nói nam nhân tốt phải đầu đội trời chân đạp đất.
Tô Tĩnh Nhã nói đứng ở trên mặt đất còn phải xem trời cao bao nhiêu đó! Nếu ngã xuống đè chết người thì phải làm thế nào?
Phụ thân giận đến dựng râu trợn mắt muốn tìm gậy đánh nàng
Đại nương láng giềng nói, vị hôn phu tốt là phải có gia tài bạc vạn, chỉ như vậy mới có thể hạnh phúc.
Tô Tĩnh Nhã lại nói, thiếu gia Lâm gia là người có gia tài bạc vạn nhưng hắn lại là dân ăn chơi, đêm không về nhà ngủ, người như vậy chỉ có ngươi mới dám gả thôi.
Đại nương láng giềng giận đến xoay người rời đi
Bạn lúc nhỏ vỗ ngực nói, vị hôn phu tốt là phải có thân thể cường tráng
Tô Tĩnh Nhã nói, thân thể người của Lâm gia cũng rất cường tráng, bọn họ chỉ biết khi dễ người, vị hôn phu như vậy ta thà không muốn còn hơn
Bạn thân nhìn thư sinh đối diện nói, vị hôn phu tốt phải tao nhã lịch sự
Tô Tĩnh Nhã nghe xong quay người bỏ chạy, nàng biết tên thư sinh kia, ra cửa thì tao nhã lịch sự, trong nhà lại lung tung đến ổ của tên ăn xin cũng không bằng, nàng cũng không có hứng thú với người như vậy.
Vậy vị hôn phu như nào mới là tốt nhất đây? Tô Tĩnh Nhã nghĩ, đầu tiên là người, người đó thì dáng vẻ phải không xấu, nhưng không thể quá đẹp trai, người quá đẹp trai khi ra cửa sẽ không yên lòng, tiếp theo là nhà, ở trong nhà thì không thể rất nhiều tiền cũng không thể quá thiếu tiền, người có tiền thì sống không yên ổn, người không có tiền thì sẽ mang vạ, đặc biệt là tính tình, không thể cứng rắn quá mức cũng không thể không cứng rắn, cứng rắn quá mức thì mình phải chịu khổ còn không cứng rắn thì kiếm tiền bên ngoài rất vất vả, cuối cùng, còn phải có gia đình bình thường, tốt nhất là không có cha mẹ chồng, thì không cần phí sức hầu hạ, không có huynh đệ thì sẽ không cần nhìn sắc mặt đại tẩu, không phải chăm sóc đệ phu (em trai chồng), cũng không nên có tỷ muội sẽ không bị đại tỷ tính toán, không cần làm muội muội vui lòng, hạng người gì mới có những điều kiện này đây?
"Nhị khờ, phụ mẫu nhà ngươi còn ở đây không?"
"Đã đi hơn năm năm rồi." Tốt
"Có huynh đệ không?"
"Có một đại ca, nhưng không ở cùng một chỗ với ta" Tạm được
"Có tỷ muội không?"
"Có một tỷ tỷ, đã gả đi rất xa rồi, ba năm rồi cũng chưa trở lại đây một lần"
"Vậy nhà ngươi chỉ một mình ngươi thôi hả?"
"Đúng vậy" Như vậy vẫn là tốt nhất.
"Vậy nhà ngươi có tiền không?"
"Tàm tạm, đủ dùng mà thôi" . . .
Gia cảnh giống nhau, không có phụ mẫu, có huynh tỷ như không có, dáng dấp ngây ngô, không quá đẹp mắt cũng không chướng mắt, chỉ có tính tình hơi khờ khạo, nhưng không sao, mình khôn khéo là được, vậy quyết định, là hắn . . .
Tác giả : Mạn Tuyết Sơ Tình
Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Xuyên Không
Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn
Trạng thái: Full
Số chương: 47
Tần suất cập nhật: 1 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Converter: ngocquynh520
Editor: hongheechan
Độ dài: 254 trang
Vị hôn phu tốt phải giống như thế nào?
Phụ thân nói nam nhân tốt phải đầu đội trời chân đạp đất.
Tô Tĩnh Nhã nói đứng ở trên mặt đất còn phải xem trời cao bao nhiêu đó! Nếu ngã xuống đè chết người thì phải làm... như thế nào?
Phụ thân giận đến dựng râu trợn mắt muốn tìm gậy đánh nàng
Đại nương láng giềng nói, vị hôn phu tốt là phải có gia tài bạc vạn, chỉ như vậy mới có thể hạnh phúc.
Tô Tĩnh Nhã lại nói, thiếu gia Lâm gia là người có gia tài bạc vạn nhưng hắn lại là dân ăn chơi, đêm không về nhà ngủ, người như vậy chỉ có ngươi mới dám gả thôi.
Đại nương láng giềng giận đến xoay người rời đi
Bạn lúc nhỏ vỗ ngực nói, vị hôn phu tốt là phải có thân thể cường tráng
Tô Tĩnh Nhã nói, thân thể người của Lâm gia cũng rất cường tráng, bọn họ chỉ biết khi dễ người, vị hôn phu như vậy ta thà không muốn còn hơn
Bạn thân nhìn thư sinh đối diện nói, vị hôn phu tốt phải tao nhã lịch sự
Tô Tĩnh Nhã nghe xong quay người bỏ chạy, nàng biết tên thư sinh kia, ra cửa thì tao nhã lịch sự, trong nhà lại lung tung đến ổ của tên ăn xin cũng không bằng, nàng cũng không có hứng thú với người như vậy.
Vậy vị hôn phu như nào mới là tốt nhất đây? Tô Tĩnh Nhã nghĩ, đầu tiên là người, người đó thì dáng vẻ phải không xấu, nhưng không thể quá đẹp trai, người quá đẹp trai khi ra cửa sẽ không yên lòng, tiếp theo là nhà, ở trong nhà thì không thể rất nhiều tiền cũng không thể quá thiếu tiền, người có tiền thì sống không yên ổn, người không có tiền thì sẽ mang vạ, đặc biệt là tính tình, không thể cứng rắn quá mức cũng không thể không cứng rắn, cứng rắn quá mức thì mình phải chịu khổ còn không cứng rắn thì kiếm tiền bên ngoài rất vất vả, cuối cùng, còn phải có gia đình bình thường, tốt nhất là không có cha mẹ chồng, thì không cần phí sức hầu hạ, không có huynh đệ thì sẽ không cần nhìn sắc mặt đại tẩu, không phải chăm sóc đệ phu (em trai chồng), cũng không nên có tỷ muội sẽ không bị đại tỷ tính toán, không cần làm muội muội vui lòng, hạng người gì mới có những điều kiện này đây?
"Nhị khờ, phụ mẫu nhà ngươi còn ở đây không?"
"Đã đi hơn năm năm rồi." Tốt
"Có huynh đệ không?"
"Có một đại ca, nhưng không ở cùng một chỗ với ta" Tạm được
"Có tỷ muội không?"
"Có một tỷ tỷ, đã gả đi rất xa rồi, ba năm rồi cũng chưa trở lại đây một lần"
"Vậy nhà ngươi chỉ một mình ngươi thôi hả?"
"Đúng vậy" Như vậy vẫn là tốt nhất.
"Vậy nhà ngươi có tiền không?"
"Tàm tạm, đủ dùng mà thôi" . . .
Gia cảnh giống nhau, không có phụ mẫu, có huynh tỷ như không có, dáng dấp ngây ngô, không quá đẹp mắt cũng không chướng mắt, chỉ có tính tình hơi khờ khạo, nhưng không sao, mình khôn khéo là được, vậy quyết định, là hắn . . .