Từ Khi Bắt Đầu Bán Sữa Làm Giàu Nph
Kim Lê vội vàng giơ tay ngăn cản Bách Hạnh đang muốn nói tiếp: "Được được được, toà trạch viện này tôi nhận, cảm ơn tấm lòng quan tâm của ông chủ!"
Bách Hạnh lúc này mới hài lòng cười nói: "Lúc này mới đúng.
"
Kim Lê lén lút liếc nhìn hắn, có chút đoán không ra lai lịch của hắn, người này rõ ràng nhìn rất hiền lành, khiêm tốn, nhưng hành động lại có chút bá đạo.
“Tôi nghe người hầu nói cô còn có một người chồng, tôi sẽ cử người giúp cô chuyển nhà.
Hôm nay cô sẽ chuyển đến đây, tôi đã cho người sửa sang lại sân viện rồi.
Đồ dùng trong nhà, đệm, giường, nồi chảo đều là mới mua, hai người chuyển đến đây liền có thể sử dụng.
"
Kim Lê khá bất ngờ vì hắn lại chu đáo như vậy, như vậy là cô có thể xách túi dọn vào ở luôn rồi!
"Được rồi, cô tranh thủ thời gian dẫn người chuyển đi.
Ngày mai tôi sẽ đi kinh thành một chuyến, có việc gì có thể đến nói với Trung bá.
"
Quản sự trung niên ở một bên nhanh chóng chắp tay chào Kim Lê, Kim Lê cũng cúi xuống đáp lễ.
***
Yến Thần từ khi uống thuốc càng ngày càng tốt, thỉnh thoảng ho khan cũng không còn đau đến tê tâm liệt phế như trước nữa, anh biết tình huống thân thể của mình như thế nào, đại phu đó cũng khá có năng lực, anh cũng không biết ông chủ của vợ mình là ai, mà thậm chí có thể mời được một người như vậy.
Anh bắt đầu tận lực trong khả năng làm một số công việc trong sân, lúc vừa phơi quần áo trong của nương tử, chợt nghe thấy tiếng bánh xe ngựa ở bên ngoài, anh ngẩng đầu nhìn lên, nhận ra đó chính là chiếc xe ngựa lần trước.
Kim Lê nhảy xuống xe, nhìn thấy anh đang làm việc nên vội vàng chạy tới, cầm lấy cái chậu trong tay anh: “Em đã nói với anh rồi, những việc này để em làm là được mà!” Để cho thân kiều thể yếu thiếu gia cao quý như anh làm việc, Kim Lê luôn cảm thấy không thể nào nói nổi.
Yến Thần thản nhiên cười nói: “Em ở bên ngoài làm việc vất vả kiếm tiền, tôi dù sao cũng phải giúp em chia sẻ một ít.
”
"Hôm nay xảy ra chuyện gì?" Anh nhìn xe ngựa ngoài cửa cùng người hầu đứng ở cửa sân, có chút nghi hoặc.
"Ông chủ thưởng cho em một toà trạch viện trong thị trấn, để chúng mình chuyển đến đó.
Ngày thường anh cũng có thể ra ngoài đi dạo! "
Kim Lê ríu rít, Yến Thần tuy mừng cho cô nhưng nghĩ đến chuyện chuyển đến thị trấn!
Trong lòng anh có bắt đầu nghĩ điều gì đó, trên lông mày hiện lên một tia lo lắng, nhưng anh nhẹ nhàng nhanh chóng che đậy khi Kim Lê nhìn anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...