Từ Khi Bắt Đầu Bán Sữa Làm Giàu Nph


***
Ngày hôm sau khi Kim Lê đi làm, cô vẫn đang suy nghĩ về chuyện xảy ra tối qua.

Cô không khỏi than thở, phòng vừa nát vừa bé đúng là không tốt, làm chuyện gì cũng không thể che giấu được.

Hôm qua vì anh mà cô cũng không dám làm gì, tuy sáng nay trước khi ra ngoài có để Yến Thần bú sữa, nhưng trong người vẫn cảm thấy kỳ lạ! Thậm chí sữa chảy ra còn nhanh hơn bình thường!
Đau khổ chỉ kéo dài tới khi nhìn thấy Tùng Thạch cùng Thuận Nhi đi tới cửa.

Kim Lê không khỏi mừng rỡ, nhanh chóng dẫn bọn họ vào phòng riêng.

Sau khi Tùng Thạch hút sữa được một nửa, liền để cho Thuận Nhi tiếp tục.


Kim Lê sớm đã quen với thói quen này của hai thầy trò, Tùng Thạch thường không ngồi đợi đồ đệ hút sữa mà ngồi gần hơn, cho cô làm người mẫu để vẽ tranh.

Lúc này, cô thấy Tùng Thạch ấp úng muốn nói lại thôi, cô không khỏi thắc mắc: "Hôm nay ngài Tùng Thạch có chuyện gì sao?"
Mặc Tùng Thạch không khỏi thở dài: “Hôm nay tôi nhận được thư từ kinh thành, bảo tôi sớm quay về.


"Trở về kinh thành không tốt sao? Tại sao ngài Tùng Thạch lại trông như thế này?"
"Nhưng, nhưng ta còn có tâm nguyện chưa thực hiện xong! Lần này quay về cũng không biết khi nào mới có thể quay lại lần nữa!"
Kim Lê nghe xong không khỏi tò mò, sau đó lại nghe ông do dự: "Không biết! Bách Hạnh có nhắc đến chuyện gì với cô không?"
Kim Lê rất ngạc nhiên, chuyện gì còn cần ông chủ đặc biệt cùng cô nói? Chẳng lẽ có liên quan đến cô?
Thuận Nhi nghe sư phụ đi lòng vòng không đề cập đến vấn đề chính, hắn nhanh chóng nuốt ngụm sữa trong miệng rồi nói: "Cô Kim này, sư phụ luôn muốn vẽ hoa huyệt của cô, nhưng lại sợ làm trái quy tắc của cửa hàng!"

Kim Lê kinh hãi, vẽ, vẽ hoa huyệt?
Sau khi hai sư đồ rời đi, Kim Lê vẫn còn hốt hoảng.

Về mặt lý trí, cô cảm thấy mình nên từ chối chuyện này, nhưng về mặt tình cảm, cô lại cảm thấy mình nên giúp đỡ.

Đầu tiên, cô nghĩ tới chính là ông chủ Bách Hạnh.

Ông chủ có vẻ khá đáng tin cậy, dù làm nghề gì thì ông chủ có đáng tin cậy hay không đều rất quan trọng.

Ngài Tùng Thạch có mối quan hệ rất tốt với ông chủ của mình, lấy lòng ngài Tùng Thạch chính là gián tiếp nịnh bợ ông chủ của mình.

Đối với cô, loại chuyện ngang bằng như vậy không có vấn đề gì cả.

Hơn nữa, ngài Tùng Thạch còn cho biết, bức tranh hoa huyệt này giống như để lại kỷ niệm cho chính ông, ghi lại những khoảnh khắc đẹp đẽ dịu dàng nhất của cô, có nhiều cô gái, đại thẩm cũng thích vẽ một bức để họ biết được phần nào dung mạo cô bé của mình, có thể khiến đàn ông lưu luyến quên lối về đến vậy, làm cho toàn thân họ thấy khoan khoái dễ chịu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận