Từ Khi Bắt Đầu Bán Sữa Làm Giàu Nph
Kim Lê không biết mấy suy nghĩ của Đổng Quý, cho dù biết thì cô cũng không có thời gian để nghĩ nhiều, lúc này cô đang ở trong sân viện của Bách Hạnh, kinh ngạc nhìn những vách ngăn đã được khoét lỗ được dựng đứng trong sân.
“Đây là……”
“Tôi thuê thợ thủ công làm trước vật mẫu.
Cô đến xem xem những cái lỗ trên tường này có giống như những gì cô nghĩ không?”
Kim Lê ngạc nhiên vòng quanh những vách ngăn này vài lần rồi lại chạm vào, những vách ngăn chỉ được quét sơn mỏng nhưng cũng đã được mài bóng từ trước, không hề có dằm gỗ nào, lỗ trên tường cũng được bọc cẩn thận một lớp vải bông để không bị cấn người.
Một người thợ thủ công ở bên lập tức nói thêm: “Cô này, đây chỉ là bản mẫu thôi.
Nếu quyết định xong ý tưởng rồi sau này đặt ở mỗi gian phòng trong cửa hàng, chúng ta sẽ phải khắc thêm một số tác phẩm điêu khắc âm dương đoàn tụ mới có thể đem ra được.”
Kim Lê có chút kinh ngạc nhìn Bách Hạnh, hắn...!Quyết định áp dụng ý tưởng của cô sao?
Bách Hạnh mỉm cười gật đầu trước ánh mắt mong đợi của cô: “Tôi vẫn còn một vài cửa hàng ăn sữa, ăn hoa huyệt và côn thịt ở kinh thành.
Nếu có thể thống nhất và sửa xong kiểu dáng của những tường lỗ này trong mấy ngày nay, thì Diêu Công có thể lên kinh thành, chỉ dạy cho đám thợ nhỏ làm tất cả những thứ này sau đó sắp xếp chúng vào trong từng cửa hàng."
Diêu Công là một thợ thủ công quen thuộc của Bách Hạnh, miệng rất kín kẽ, lần này hắn được đặc biệt mời từ kinh thành đến chế tạo những thứ này, chính vì vậy mới trì hoãn nhiều ngày như vậy.
Diêu Công cũng hết lời khen ngợi cô: “Cô nương thật thông minh khéo léo, có thể nghĩ ra ý tưởng như vậy.
Lâu lắm rồi trong kinh thành mới có cách chơi mới lạ như vậy, hiện tại tiệm của ngài Bách đã dẫn đầu xu hướng!”
Kim Lê không dám nhận công lao này, dù sao cô cũng không phải là người phát minh ra ý tưởng, cô chỉ được nghe kể rồi mới nghĩ đến việc dùng phương pháp này để tự cứu mình.
Nhưng cô vẫn rất vui vì ý kiến của mình được ông chủ chấp nhận, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng vì kích động, dưới ánh nắng dịu nhẹ của mùa xuân lại đặc biệt động lòng người.
Bách Hạnh không khỏi có thất thần nhìn cô.
Khi định thần lại, hắn nghe thấy Diêu Công chính trực nói với Kim Lê: “Cô nương, cô thử trước thử xem, nếu thấy không ổn thì tôi sẽ sửa đổi lại."
Đối diện với ánh mắt mong đợi của Diêu Công, nghĩ đến ý tưởng này là mình nghĩ tới, Kim Lê bước tới trước vách ngăn, hơi chống chân lên, nhét ngực mình vào cái lỗ trên tường.
Cô rời đi vội vàng, vẫn còn đang mặc bộ đồng phục tiêu chuẩn được phát cho vú nuôi trong cửa hàng, sau khi ép như thế, váy áo hơi hở ra, gần như để lộ gần hết bộ ngực, thậm chí lộ cả quầng vú, nhưng cô không biết gì cả.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...