Truyền Nhân Thiên Y


Lương Siêu trở lại phòng, sau đó liền bắt đầu suy nghĩ biện pháp đối phó nhà họ Mộ.

Cuối cùng nghĩ tới nghĩ lui vẫn quyết định trước tiên đánh tan phần tài lực khổng lồ kia của đối phương trước rồi tính, hắn nhấc máy gọi điện thoại cho Miller.

“Chủ nhân, có phân phó gì không?”
"Sắp tới cậu hãy nghĩ biện pháp làm nên một cái bẫy, lập nên một công ty ảo làm vỏ bọc rồi lợi dụng địa vị của cậu ở nhà họ Mộ, đưa gia tài của nhà họ Mộ vào đó càng nhiều càng tốt."
"Cái này..."
Sau khi Miller ấp úng một hồi, nói: "Việc này cũng không khó làm, thuộc hạ cũng có chút liên hệ với một số đại gia phú thương nước ngoài, có thể mời bọn họ hỗ trợ.”
"Nhưng tên Mộ Vân Thao kia rất khôn khéo, tuy địa vị của thuộc hạ ở nhà họ Mộ có phần cao quý nhưng vẫn chưa đạt tới trình độ có thể khiến Mộ Vân Thao làm theo lời mình."
"Cho nên, việc này có làm được thì tỉ lệ thành công cũng chỉ khoảng 50%."
"Tôi biết, trước hết cậu cứ dốc sức làm thử một chút đi, nếu không thành công lại nghĩ biện pháp khác."
"Vâng."
Ngày hôm sau.

Sáng sớm, một tin tức bất thình lình được tung ra làm toàn bộ giới truyền thông giải trí Đế Kinh đều chấn động!
Vương Mặc lúc trước một mực dưỡng liệu đột nhiên trở lại Thiên Giải truyền thông, lúc này tuyên bố sa thải Vương Tiểu Niên khỏi cái ghế phó đổng, trục xuất anh ta ra khỏi nhà họ Vương!
Ngay sau đó, tất cả scandal liên quan đến Diệp Khuynh Thành và Lương Siêu lúc trước, cũng được phơi bày trên nền tảng mạng xã hội dưới trướng truyền thông Thiên Bình!
Không chỉ vậy, bản thân Vương Mặc còn công khai xin lỗi Lương Siêu và Diệp Khuynh Thành trước mặt đông đảo phóng viên truyền thông, đồng thời tỏ vẻ nguyện ý gánh vác tất cả tổn thất danh dự do hai người này gây ra!
Trong lúc nhất thời, hơn phân nửa giới giải trí đều xôn xao, không biết trong đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.


Bên trong văn phòng Chủ tịch của Trụ sở Tập đoàn Dược phẩm Nhuận Tinh.

Diệp Khuynh Thành nghe Giả Nam báo cáo việc này, lơ đãng mím môi cười cười.

Lúc trước cô ta vẫn luôn bận rộn với mấy loại thuốc mới, cho nên chưa kịp tính sổ với tên Vương Tiểu Niên kia, mà hiện tại xảy ra biến cố lớn như vậy, chỉ có một lời giải thích duy nhất.

Do Lương Siêu ra tay.

"Diệp đổng, Lương thần y, à không, hẳn là giờ phải gọi là Lương Y thánh mới đúng, hiện tại vị Lương Y thánh này đã đủ bản lĩnh rồi, ngay cả Vương Mặc cũng phải cúi đầu với hắn, cô có muốn… ”
"Muốn cái gì?"
Diệp Khuynh Thành thản nhiên liếc đối phương một cái, trực tiếp cắt ngang lời nói tiếp theo của đối phương, phất phất tay bảo Giả Nam đi ra ngoài.

Nhưng Giả Nam còn chưa đi được hai bước, đã nghe thấy một tiếng "Phịch!” nhỏ vang lên.

Vừa xoay người lại nhìn đã thấy Diệp Khuynh Thành đã ngã xuống bàn làm việc, tay đỡ trán vẻ mặt thống khổ.

“Diệp đổng!”
Cô ta vội vàng đi qua nâng Diệp Khuynh Thành dậy, chỉ thấy Diệp Khuynh Thành khẽ khoát tay: "Không, không có gì đáng ngại, chỉ là bệnh vặt thôi, lấy thuốc giảm đau ra giúp tôi đi, ở hàng thứ hai của giá sách bên trái..."
"Uống thuốc giảm đau gì chứ!"
Giả Nam vội vàng quát lớn một tiếng, nói: "Cô cũng là người làm thuốc, chẳng lẽ không biết tác dụng phụ của những viên giảm đau kia lớn đến mức nào sao? Sau này sẽ bị lệ thuộc vào thuốc!”
Nói xong, Giả Nam đảo mắt suy nghĩ một chút liền dìu Diệp Khuynh Thành đứng lên, đi ra ngoài văn phòng.

“Cô làm gì vậy?"
"Muốn dẫn tôi đi đâu?"
"Còn có thể đi đâu nữa? Dẫn cô đi tìm Lương Siêu đó!”
“Bây giờ hắn đang ngồi ở Kim Ngọc Đường ở phố Trung Y, hiện tại hắn thân là Y thánh, không lẽ chút tật đau đầu này của cô cũng không trị được!"
"Không."
Diệp Khuynh Thành bướng bỉnh lắc đầu, nói: "Tôi không muốn đi tìm hắn, cô, cô buông tôi ra.


Nhưng Giả Nam đã quyết tâm, mặc cho Diệp Khuynh Thành giãy dụa như thế nào, cuối cùng vẫn cố gắng kéo mạnh nhét cô vào trong xe.

Trong khi đó.

Trong một tòa biệt thự rộng lớn, vừa cổ kính lại không mất đi sự xa hoa, một người đẹp tuyệt mỹ mặc một bộ váy ngủ bằng lụa màu tím vừa thưởng thức bữa sáng phong phú, vừa nhìn Vương Mặc nghiêm túc đứng trước công chúng truyền thông, đọc một bức thư xin lỗi hơn vạn chữ.


Nhìn một lát sau, đôi môi đỏ mọng khẽ nhấc lên, mỉm cười với người đàn ông trung niên áo xám đứng sau lưng mình.

"Chậc chậc..."
"Bác Tô, xem ra suy đoán lúc trước của tôi vẫn rất đáng tin cậy."
"Giờ chỉ mới qua mấy ngày mà nhà họ Vương đã bại trận trước Lương Siêu rồi."
"Vâng."
Bác Tô cười gật gật đầu, sau đó nói: "Nhưng mà bởi vì vài thủ đoạn trước kia của Vương Tiểu Niên đã làm Lương Siêu trở thành kẻ thù của không ít người.”
"Tuy nói đoạn video này của Vương Mặc có thể tiêu trừ một ít oán khí của một vài quý công tử nhà giàu đối với Lương Siêu, nhưng theo tôi được biết, Lương Siêu đã kết một mối thù rất sâu với con trai của hai nhà Tả, Mộ."
"Ồ?"
Người phụ nữ xinh đẹp kinh ngạc một chút, sau đó Bác Tô liền nói ra tin tức nhà họ Tả vừa mới mua lại mảnh đất cũ của nhà họ Lương trước kia, còn nhà họ Mộ thì đang âm mưu ra tay với người phụ nữ của Lương Siêu.

Nghe xong, người phụ nữ hơi ngẩn ra một chút, sau đó lại cười nhẹ một tiếng.

"Thú vị."
"Tuy thực lực của hai nhà Tả, Mộ cũng không tốt lắm, nhưng vẫn mạnh hơn nhiều so với nhà họ Vương, xem ra màn kịch hay này còn chưa thể kết thúc đâu."
"Nhưng mà hai nhà này, hừ, chỉ sợ cũng sẽ phải thua thảm hại thôi."
Lần này đến phiên Bác Tô kinh ngạc, nghi vấn nói: "Tiểu thư, lão mạn phép hỏi một câu, vì sao ngài lại có lòng tin với Lương Siêu kia như vậy?”
"Bởi vì..."
"Ha ha, sau này bác sẽ biết thôi."
Người phụ nữ trả lời một câu lấp lửng, sau đó lại uống thêm một ngụm cà phê rồi mới đứng lên, nói: "Bác Tô, lát nữa cháu phải ra ngoài một chuyến, bác không cần đi theo.”
"Tiểu thư đi đâu?"
Đôi mắt phượng hơi hẹp dài của cô ta híp lại, cười nói: "Đương nhiên là muốn đi tìm Lương Siêu một chuyến, nghe bác nói tên này từng cho Dược phẩm Nhuận Tinh không ít bí kíp trân quý đúng không?”
"Hừ, không thể để Diệp Khuynh Thành kia chiếm hết chỗ tốt trên người hắn được, nếu không chẳng phải cơ hội nổi bật của tôi bị người phụ nữ đó cướp hết rồi sao?"
Nói xong, cô liền rời khỏi phòng ăn, để lại Bác Tô với vẻ mặt ngạc nhiên.


"Hôm nay tiểu thư làm sao vậy?”
"Lời này nghe như thế nào cũng cảm thấy như cô ấy sắp phải đi giành tình cảm về ấy nhỉ?"
......!
Buổi sáng, khoảng 10 giờ.

“Lương Y Thánh!”
Giả Nam đỡ Diệp Khuynh Thành vội vàng chạy tới, vừa chạy vừa gấp gáp kêu lên: "Nhanh, nhanh cứu người đi!”
"Ê ê ê! Cô có chuyện gì đó? Cô không biết quy tắc của Lương Y Thánh sao?”
"Muốn khám bệnh phải xếp hàng trước, mau ra ngoài xếp hàng đi! Cho dù cô là người đẹp hay người giàu có cỡ nào cũng không có ngoại lệ!”
"......"
Ồn ào một lúc sau lại có người bắt đầu động tay động chân xô đẩy Giả Nam, nhìn thấy vậy Lương Siêu nhướng mày.

"Dừng tay, im lặng hết đi."
Nói xong, Lương Siêu liền đi qua đỡ Diệp Khuynh Thành, dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người mà đi vào bên trong.

Không ít người thấy thế thì bất mãn ra mặt, nhưng cũng không dám lớn tiếng kháng nghị, chỉ đành lẩm bẩm không công bằng, Giả Nam vừa nghe được lời này thì trợn trắng mắt, sau đó khoanh hai tay lên trước ngực, nói: "Diệp đổng của tôi không phải chỉ là một người đẹp bình thường, mà cô ấy còn là vợ tương lai của Diệp Y Thánh đó!”
"Các người có thể so sánh được sao?"
Những người đang lẩm bẩm nhất thời cũng im lặng, nhao nhao lắc đầu cười khổ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận