Hồng Quân mang theo Trấn Nguyên Tử rời đi.
Chung Sơn quay sang phương hướng Hồng Quân rời đi.
Hít sâu một hơi, thu thập tâm tình một chút, Chung Sơn đột nhiên ngẩng đầu một cái.
- Ông!
Thiên Phạt Nhãn cũng giống như chợt thả ra ánh sáng màu tím chói mắt.
- U Lam, tiếp tục!
Chung Sơn quát.
- Được!
U Lam lập tức đáp.
700 thiên đạo vây quanh 400 thiên đạo. Thiên Phạt Nhãn kiềm chế Thương
Thiên Nhãn, thi thể Thánh nhân cắt đứt Thương Thiên Nhãn nắm trong tay.
Tất cả thay đổi vô cùng thuận lợi.
U Lam Thánh nhân chỉ cần rút ra lực lượng thiên đạo có thể. Pháp tắc
thiên địa không ngừng bị rút, Thương Thiên Nhãn càng ngày càng suy yếu.
Lại 200 đường thiên đạo bị rút, Thương Thiên Nhãn đã hoàn toàn tuyệt vọng. Mắt nhìn mình sẽ bị hoàn toàn tước đoạt.
Mang theo một cỗ cừu hận, Thương Thiên Nhãn nhìn về phía U Lam.
U Lam kiên trì không để ý, tiếp tục rút ra rất nhanh.
Oanh......!
Thương Thiên Nhãn ầm ầm tự bạo mà khai, nhanh chóng làm thiên đạo hỏng
mất. Dường như mình bị tiêu diệt, cũng không thể cho Chung Sơn ưu đãi.
Oanh..............................!
Trên vùng trời Đông Thắng Thần Châu, vang lên một tiếng nổ lớn, phạm vi
vô biên vô tận, đột nhiên phát ra một trận bùng nổ thật lớn.
Hư không nổ nát vụn, trong lúc nhất thời, trên vùng trời Đông Thắng Thần Châu hình thành một hắc động vô cùng lớn, hắc động to lớn, dường như
muốn hút vào toàn bộ thiên địa.
Đông Thắng Thần Châu, đại địa xông lên trời, thảm thực vật, con sông,
núi sông, đều bị hút vào trong đó, vô số cường giả ngay cả chạy trốn
cũng không kịp.
Đại bùng nổ, đại hỗn loạn bao trùm phạm vi rộng, làm cho cả nước Đông
Hải đều biến mất, toàn bộ Đông Thắng Thần Châu bị san thành bình địa,
chấn động mênh mông, lại phóng xạ hướng bốn phương tám hướng, Nam Chiêm
Bộ Châu, Bắc Câu Lô Châu, Tây Ngưu Hạ Châu đều lọt vào xâm nhập.
Trong lúc nhất thời, bốn đại bộ Châu một mảnh hỗn độn.
Di Thiên Thánh nhân luôn luôn núp trong bóng tối, giờ phút này không tự
chủ co rút mặt, trong lòng không khỏi may mắn, may mà mình chưa tiến
vào, quả nhiên vô cùng hung hiểm.
Phạm vi hắc động rất rộng lớn, suốt ba ngày ba đêm mới chậm rãi bị bổ
khuyết hoàn toàn, sau khi bổ khuyết, môi trường Đông Thắng Thần Châu
cũng càng ngày càng ác liệt, chướng khí không ngừng, không có trăm ngàn
năm biến thiên, không thể khôi phục.
Ba tháng sau, trong một sơn cốc Tây Ngưu Hạ Châu.
Quần thần thủ hộ, Chung Sơn bế quan trong trung ương đại điện.
Chung Sơn khoanh chân điều tức một hồi, mở to mắt, đạp bước biến mất.
Chung Sơn tiến nhập Thần Giới.
Bên trong Thần Giới, thiên địa càng thêm bao la bát ngát. Lại bởi vì
thiên đạo tăng nhiều, có thêm vô số ngôi sao, nhật nguyệt tranh huy.
Ngẩng đầu, Thiên Phạt Nhãn đứng ở trung ương mây đen vô tận, đồng tử vẫn là màu tím, chỗ đồng tử màu tím, còn quấn rất nhiều lôi điện, càng thêm sâu quẫn, càng thêm uy nghiêm.
Đang lúc lật tay, 1000 thiên đạo hiện ra.
1000 đường thiên đạo, toàn bộ Thần Giới càng ngày càng hoàn thiện. Đồng
thời, Chung Sơn cũng tin tưởng, không bao lâu, Thần Giới cũng cường hãn
như Tổ Long Mật Cảnh.
Về phần Hồng Quân mang đi Lâm chi thiên mạch, Chung Sơn cũng hiểu nguyên nhân, đối lập mình lấy được phục chế thể Binh chi thiên mạch. Chung Sơn đối lập Binh chi thiên mạch đại thế giới một chút.
Trong phục chế thể, lại có chỗ Binh chi thiên mạch đại thế giới không
có. Chẳng lẽ thiên mạch Tổ Long Mật Cảnh Binh càng hoàn thiện? Đương
nhiên không có khả năng.
Vậy chỉ có một khả năng, dương gian, cửu đại thiên mạch, bị Thiên Số
Nhãn cố ý cắt xén một bộ phận, chính là vì phòng ngừa có người lợi dụng
thiên mạch nghịch nó.
Tuy rằng Hồng Quân nắm giữ đại thế giới Lâm chi thiên mạch, nhưng mà có
một số ít không thể lấy được, mà chiếm được ở Tổ Long Mật Cảnh. Có lẽ,
năm đó thời điểm sáng tạo Tổ Long Mật Cảnh, Thiên Số Nhãn còn không cắt
xén thiên mạch, chỉ là hiện tại cắt xén.
Bất kể như thế nào, Chung Sơn thu hoạch đều to lớn. Hài lòng vừa liếc nhìn, Chung Sơn đạp bước ra.
Ra Thần Giới, ra trung ương đại điện.
Quỳ Nhi thủ hộ tại trước điện.
- Lão gia, thế nào?
Quỳ Nhi lập tức hỏi.
- So với tưởng tượng còn tốt hơn, khi Thương Thiên Nhãn bùng nổ, nhờ có
Quỳ Nhi dùng hỗn độn khí trói lại đại bộ phận thiên đạo pháp tắc a!
Chung Sơn yêu thương nói.
- Vậy là tốt rồi!
Quỳ Nhi cười rất vui vẻ. Hiển nhiên phi thường hài lòng có thể giúp Chung Sơn.
Quần thần thủ hộ ở phía xa. Không ai tiến lên.
Thẳng đến lúc Chung Sơn và Quỳ Nhi vừa nói vừa cười đi tới, quần thần đã cung bái.
- Bái kiến Thánh Vương!
Mọi người cung bái.
- Ừ, Thân Công Báo!
Chung Sơn điểm danh.
- Có thần!
Thân Công Báo cung kính nói.
- Ngoại giới có thể có đại sự phát sinh?
Chung Sơn hỏi.
- Thần gần đây tìm hiểu, đúng vậy đã xảy ra một ít đại sự. Chủ yếu vẫn là Đại Tần!
Thân Công Báo nói.
- Ồ?
- Lần này Tổ Long Mật Cảnh, chúng ta chiếm được thiên đạo Tổ Long Mật Cảnh, mà Đại Tần Doanh lại chiếm được khế ước Tổ Long!
Thân Công Báo trịnh trọng nói.
- Hắn chiếm được?
Chung Sơn híp hai mắt lại.
- Phải, căn cứ mấy ngày nay thần thu thập tin tức, ngày đó phương đông
chiến đấu cực kỳ kịch liệt, biểu hiện đột xuất nhất chính là ba người,
Doanh, Thái Nhất và Trình Hầu, ba người tranh hùng, đáng tiếc, bởi vì
lúc trước Trình Hầu tranh đoạt Tổ Long Mật Cảnh Thánh, tại thời điểm
chúng ta thu thiên đạo, lực lượng Thánh vị không ngừng biến hóa, làm cho Trình Hầu nhất thời không thể thích ứng, cuối cùng sắp thành lại bại,
mà Doanh và Thái Nhất chiến một trận, nhưng bởi vì Đông Châu, Doanh dùng bí pháp điều động thế của thiên hạ Đại Tần, cuối cùng hơn một chút.
Thân Công Báo nói.
- Doanh, thật đúng là may mắn!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Chuyện thứ hai, Doanh mang theo Tổ Long trở lại Đại Tần, Tổ Long ban
bố 'Triệu hoán thiên hạ Long tộc, dùng đại thần thông, thông qua huyết
mạch Long tộc thông tri thiên hạ Long tộc, trừ Bắc Châu ra, hết sức chạy tới Đông Châu, chỉnh hợp thiên hạ Long tộc!
Thân Công Báo nhíu mày nói.
- Chỉnh hợp thiên hạ Long tộc? Thế Tổ Long thật mạnh!
Chung Sơn trầm giọng gật gật đầu.
Bỏ Bắc Châu Long tộc, hiển nhiên lúc trước ước định với Doanh, Doanh
thực hiện lời hứa. Nhưng mà cường giả thiên hạ cửu Châu, Bắc Châu Long
tộc cũng không nhiều lắm, Doanh thu hoạch cũng quá lớn.
- Chuyện thứ ba, Đại Tần phát ra tám đạo hịch văn thảo phạt, bắt đầu
đồng thời chinh phạt tám đại Cương Vực. Đại Tần Đông Châu chinh phạt ra!
Thân Công Báo nói.
- Bắt đầu rồi, Đông Châu bắt đầu đại hỗn chiến!
Chung Sơn hơi trầm sắc mặt xuống.
- Thánh Vương, chúng ta nên làm cái gì?
Thân Công Báo hỏi.
- Không cần, việc Đông Châu, chúng ta tạm thời không xen tay vào được, lập tức khởi hành, quay về Đại Tranh!
Chung Sơn hạ lệnh.
- Được!
Quần thần đáp.
Chung Sơn chỉ thị, mọi người thu thập khe núi, mà Chung Sơn cũng bay lên trời, đứng ở trên không quan sát đại địa dưới chân.
Đối với việc Đại Tần, tuy rằng trong lòng Chung Sơn hơi nặng nề, nhưng
mục đích chuyến này của Chung Sơn cơ bản đạt tới, Chung Sơn coi như
thắng lợi trở về, cũng không để lại tiếc nuối.
Đông Châu? Có lẽ lần sau lại đến phương đại địa này, cùng với quân đội Đại Tranh.
Quỳ Nhi khéo léo không quấy rầy, bởi vì Quỳ Nhi hiểu được, lúc này lão gia khẳng định suy nghĩ chuyện rất trọng yếu.
Chung Sơn hít sâu mấy hơi, trầm giọng nói:
- Đi!
- Vâng!
Quần thần tuân mệnh, bay lên trời, đi theo Chung Sơn hướng về hướng tây bắc.
Chung Sơn rời đi, một tháng sau. Bắc Câu Lô Châu.
Bích Du Cung, một cái thiên đạo to lớn xông lên trời, phong vân biến
sắc, một cỗ cơn lốc cường đại từ Bích Du Cung bắn về phía bốn phương tám hướng.
Giờ khắc này, toàn bộ Bắc Câu Lô Châu dường như có vẻ biến hóa. Nói
không nên lời biến hóa gì, nhưng, cường giả đỉnh cấp đều có thể cảm nhận được vẻ khác nhau.
Mà biến hóa chợt tới, lập tức đưa tới các cường giả, trong này bao gồm Thánh nhân Mặc Tử.
Đến đại thế giới, Mặc Tử lại lần nữa khôi phục như lúc ban đầu, bộ mặt mơ hồ.
Đứng ở đỉnh một tòa núi cao, nhìn phía thiên đạo màu trắng xa xa.
- Lâm chi thiên mạch?
Bên cạnh Mặc Tử bỗng nhiên truyền tới một thân ảnh.
Mặc Tử dường như biết người đến, cũng không để ý.
Đó là một nam nhân áo bào tím, nam nhân đứng chắp tay, khí tức quanh
người nội liễm, nhưng vẫn có một cỗ lực lây lan to lớn, làm cho nhìn vào có loại cảm giác kinh sợ, cảm giác này, còn cường liệt hơn so với Mặc
Tử.
- Đúng là Lâm chi thiên mạch, Trình Hầu, ngươi không phát hiện Lâm chi thiên mạch có gì không ổn sao?
Mặc Tử trầm giọng nói.
- Càng hoàn thiện? Hồng Quân đang bổ sung thiên mạch?
Trình Hầu hơi kinh ngạc.
- Bổ, bổ sung thiên mạch? Hồng Quân hắn bổ sung thiên mạch? Truyền
thuyết cửu đại thiên mạch mỗi thứ bị Thiên Số cắt xén một bộ phận, chẳng lẽ Hồng Quân bổ sung toàn bộ bộ phận Lâm chi thiên mạch bị cắt xén?
Mặc Tử hơi kinh ngạc.
- Bổ toàn bộ, không rõ ràng lắm!
Trình Hầu mang theo một cỗ nghi ngờ nói.
Mà đúng lúc này, xa xa, đại môn Bích Du Cung bỗng nhiên mở rộng ra, mà Lâm chi thiên mạch cũng chợt biến mất.
Hồng Quân đạp bước ra.
Hồng Quân đi ra, Mặc Tử và Trình Hầu hơi trầm mặc.
Hồng Quân quay sang phương hướng Mặc Tử nhìn, tiếp đó vô cùng trịnh trọng ngẩng đầu nhìn trời.
Ông!
Trên bầu trời, bỗng nhiên xuất hiện một hư ảnh nhàn nhạt. Như có như
không, là hình dạng ánh mắt, nhưng cũng không có chút uy áp nào.
- Thiên Số Nhãn, đó là Thiên Số Nhãn?
Mặc Tử nhận ra.
Thiên Số Nhãn, các Thánh nhân không thể quen thuộc hơn nữa, tuy là Thiên Số Nhãn vẻn vẹn chỉ biểu hiện ngoại hình, nhưng Mặc Tử vẫn vô cùng
khẳng định.
Sao lại vậy? Thiên Số Nhãn phát hiện Hồng Quân? Tại sao không giết chết Hồng Quân?
- Tê!
Trình Hầu hơi hơi hút không khí, dường như nghĩ đến cái gì.
- Đánh cuộc!
Trình Hầu hơi không tin nói.
- Đánh cuộc?
Đột nhiên trong đầu Mặc Tử lóe lên một cái.
- Nghe đồn, thời đại Hồng Quân, khi bảy Thánh nghịch thiên, Hồng Quân
còn dính dấp một đánh cuộc kinh thiên, tuy rằng không biết đánh cuộc gì, nhưng chúng ta đều đoán, có thể đánh cuộc với Hồng Quân nhất định là
tên nhân vật kinh thiên, có lẽ là Chu U Vương, có lẽ là Phượng Hoàng Lão Mẫu, có lẽ là đứng đầu vài cái gia tộc cổ lâu đời, nhưng mà, chẳng lẽ...!
Mặc Tử mang theo vẻ không tin nói.
- Đánh cuộc với Hồng Quân, là Thiên Số Nhãn! Là Thiên Số!
Trình Hầu hít sâu một hơi, mang theo một cỗ mãnh liệt ghen tỵ nói.
- Đánh cuộc với Thiên Số!
Thanh âm Mặc Tử mang theo vẻ chua xót.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...