Trường Sinh Bất Tử

- Hồng Quân lão tổ!

Chung Sơn nhàn nhạt mở miệng nói.

Đối với Hồng Quân, Chung Sơn cũng không tử thù, vì vậy, trong giọng nói
vẫn coi như là khách khí. Mà một trận chiến vừa rồi, cũng chỉ là thử dò
xét nho nhỏ, cũng không tồn tại bao nhiêu cừu hận.

Chung Sơn xác lập địa vị, kế tiếp, tự nhiên là hai người nói chuyện với
nhau. Võ lực không giải quyết được hết thảy, huống chi đối mặt với Hồng
Quân, nếu là nghĩ dùng vũ lực để đánh bại hắn, tạm thời Chung Sơn vẫn
còn không tự đại như vậy.

Danh hiệu thiên hạ đệ nhất nhân năm đó, không phải là thổi phồng ra, dù
sao, thiên hạ vô số kiêu hùng, người nào sẽ dễ dàng để người khác dẫm ở
trên đầu mình? Hồng Quân làm được, sau khi sống lại, bất kể thực lực
tăng giảm, cái danh hiệu này vẫn xác định thực lực tuyệt cường của hắn.

- Đại Tranh Thánh vương, Chung Sơn!

Hồng Quân nhàn nhạt mở miệng nói.

Có thể làm cho Hồng Quân nói ra tên, rõ ràng Hồng Quân đã bắt đầu coi trọng Chung Sơn.

Rất nhiều thần tử Đại Tranh bỗng nhiên thầm hô khẩu khí, đặc biệt là đám Cổ Tiên kia, mặc dù lúc trước không có rời đi, nhưng đối chiến với Hồng Quân lòng vẫn còn sợ hãi. Có thể nói chuyện, vậy dĩ nhiên không thể tốt hơn.

Phía sau Chung Sơn, cửa vào Thần giới mở rộng ra. Mặc dù U Lam Thánh
nhân rung động vì chiến đấu lúc trước, nhưng vẫn chưa ngừng nghỉ.

Ở trong một chút thời gian này, thiên đạo mà Thần giới lấy ra đã đạt tới hơn sáu trăm.

Nói cách khác, 1000 thiên đạo của Tổ Long Mật Cảnh, hiện tại chỉ còn lại có bốn trăm mà thôi, trên bầu trời, Thương Thiên Nhãn càng ngày càng
suy yếu, mí mắt Thương Thiên Nhãn khe khẽ rung động, cho thấy một cổ sợ
hãi cùng nôn nóng to lớn.

Dưới chân U Lam Thánh nhân, Tế đàn thiên địa càng ngày càng yếu, dần dần sắp thấy không rõ.

Thế giới càng lúc sụp đổ càng nhanh.

Lúc này, U Lam Thánh nhân bỗng nhiên lấy tay chụp vào một cái thiên đạo màu trắng.

Thiên đạo kia hơi có bất đồng so với những thiên đạo khác, an tĩnh vô
cùng, uy nghiêm vô cùng, bốn phía không gian của nó vững chắc, không có
chút rung chuyển nào.

Lúc trước Thánh nhân luôn luôn không dám đụng cái thiên đạo kia, hiện
tại, cái thế giới này sắp sụp đổ, lá gan của U Lam Thánh nhân càng lúc
càng lớn.

Lấy tay chộp tới. Nhưng ngay khi U Lam Thánh nhân điều động đại thế lực của thiên địa chuẩn bị lấy thiên đạo màu trắng kia ra.

- Ừm!


Hồng Quân đối diện bỗng nhiên phát ra một tiếng thanh âm không thích.

Hô!

Bốn phương tám hướng, đột nhiên xuất hiện một luồng sáng màu xanh lá to
lớn, dưới luồng sáng màu xanh lá, U Lam Thánh nhân đột nhiên không cách
nào nhúc nhích, thiên địa thật giống như bỗng nhiên nghịch chuyển,
không, hẳn là thời gian nghịch chuyển.

Đây mới thật sự là thời gian nghịch chuyển. Dưới sự nghịch chuyển, bốn phương tám hướng toàn bộ nhẹ nhàng lui.

Trên bầu trời, Thương Thiên Nhãn nôn nóng, thật giống như đợi đến một
cái khe hở trống không, đột nhiên trốn khỏi quản chế của thi thể Thánh
nhân, nhanh chóng rời xa thi thể Thánh nhân, hơn nữa hình thể nhanh
chóng lờ mờ.

Bốn trăm thiên đạo còn dư lại thật giống như nhận được chỉ lệnh, nhanh chóng phai nhạt.

Thương Thiên Nhãn làm gì? Tự nhiên mang theo thiên đạo thoát khỏi nơi
này, nơi này sắp bị Thương Thiên Nhãn bỏ qua, cũng chính là bỏ qua quyền nắm giữ không gian nơi này, trả lại đại thế giới.

Trốn, Thương Thiên Nhãn muốn trốn?

- Muốn chạy trốn! Hừ!

Chung Sơn gào to một tiếng.

Oanh!

Ánh sáng tím đại phóng trong thiên địa, đột nhiên, ở phía trên Thương
Thiên Nhãn có vô tận mây đen bao trùm, một cái khe xuất hiện trong tâm
mây đen, cái khe vừa mở, một con ngươi màu tím to lớn hiện ra.

Thiên Phạt Nhãn!

Thiên Phạt Nhãn ra, liếc nhìn lại, cả vùng đất ức dặm bát ngát xuất
hiện, hư không bể tan tành ban đầu thật giống như biến mất trong nháy
mắt.

Không phải là biến mất, mà là ra ngoài Thần giới của Chung Sơn.

Thần giới ra, chồng dựng lên phía tây Tổ Long Mật Cảnh.

Thiên Phạt Nhãn trừng mắt, một đạo tử quang chiếu xuống, đảo mắt đã bao
phủ Thương Thiên Nhãn, để cho Thương Thiên Nhãn vốn là muốn trốn chui
nhất thời mất đi năng lực rời đi. Bị Thiên Phạt Nhãn nắm kéo không cách
nào rời đi.

Thương Thiên Nhãn cực kỳ phẫn hận nhìn chằm chằm Thiên Phạt Nhãn trên
bầu trời, nhưng Thiên Phạt Nhãn vui mừng không hãi sợ, mắt đối mắt nhìn
chằm chằm.


Bảy trăm thiên đạo bỗng nhiên tạo thành một vòng, vây bốn trăm thiên đạo ở trung tâm lại. Ngăn cản Thương Thiên Nhãn trốn chạy.

Bảy trăm đối với bốn trăm, bất kể như thế nào, Thiên Phạt Nhãn chiếm cứ đại ưu thế.

Mà giờ khắc này, hẳn là trọng điệp thuộc về ba thế giới. Đại thế giới, Tổ Long Mật Cảnh, Thần giới.

Tam giới trọng điệp, khiến cho bốn phía nhất thời ổn định.

Giờ phút này, U Lam Thánh nhân không cách nào nhúc nhích, nhưng trong
lòng thì nhấc lên kinh đào hãi lãng, nguyên lai mình ở trước mặt chút ít cường giả tuyệt thế này, thật sự cũng không phải, Hồng Quân trước mắt
chỉ có vừa ra tay, chính mình đã không cách nào nhúc nhích? Hơn nữa
Thánh vương kinh khủng hơn, đây là cái gì? Thánh vương cũng có Thương
Thiên Nhãn? Thương Thiên Nhãn màu tím? Ta nhìn thấy gì?

Một đám Cổ Tiên của Đại Tranh khôi phục từ trong kinh hãi khi Hồng Quân
xuất thủ, hơn nữa sùng bái nhìn Chung Sơn, Thánh vương cũng có Thương
Thiên Nhãn?

Thi thể Thánh nhân mất đi quyền khống chế Thương Thiên Nhãn, nhất thời
bay trở lại dưới Linh Đang của Thi tiên sinh. Hộ vệ chung quanh Chung
Sơn.

Hỗn Độn khí quanh thân Quỳ Nhi đại phóng, vô tận Hỗn Độn kiếm khí vờn quanh thân, Huyễn Cơ bay trở lại, Kim Bằng bay trở lại.

Tất cả thần tử, đều đang lấy Chung Sơn làm trung tâm, lạnh lẽo đối mặt
nhìn Hồng Quân. Trong lúc nhất thời, quần thể lực lượng của Chung Sơn
nhất thời ngưng tụ.

Thấy cục diện ổn định, Chung Sơn nhìn về phía Hồng Quân lần nữa.

- Hồng Quân lão tổ, ngươi đây là ý gì?

Chung Sơn trầm giọng nói.

Hồng Quân ngẩng đầu nhìn trên trời một chút, nhìn Thiên Phạt Nhãn kia, tiếp theo cúi đầu nhìn về phía Chung Sơn.

- Chung Sơn?

Hồng Quân trầm giọng nói.

Lúc trước chẳng qua là khẩu khí nhàn nhạt, mà lần này cũng là trầm trọng hơn rất nhiều, hiển nhiên phân lượng của Chung Sơn ở trong mắt Hồng
Quân càng ngày càng nặng.

- Hồng Quân lão tổ, chúng ta không muốn là địch, nhưng chuyện này, có thể cho ta một cái nguyên nhân hay không?

Chung Sơn trịnh trọng nói, đồng thời tỏ ý đề phòng không cần thiết trong mắt.

- "Là ngươi dẫn ta từ phía đông tới, còn hỏi ta nguyên nhân?


Hồng Quân trầm giọng nói.

Hồng Quân rốt cục nói chuyện bình thường, trong lòng Chung Sơn thầm hô khẩu khí.

Đồng thời, Chung Sơn cũng sẽ không tiếp tục cái đề tài này, bởi vì, mục
đích đã đạt tới, không cần thiết dây dưa đề tài này nữa, vẫn là nói về
chuyện thực tế thì hơn, dù sao song phương cũng là người thông minh.

- Thần tử của Đại Tranh, Thân Công Báo, thân cũng có phong ấn của ngươi. Mong Hồng Quân lão tổ có thể bắt đầu nhân quả giữa ta và ngươi!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Bắt đầu nhân quả?

Hồng Quân nhàn nhạt nhìn về phía Thân Công Báo.

Thân Công Báo bên cạnh cảm kích nhìn Chung Sơn, ngay lập tức tiến lên một bước, nói:

- Quân đoàn trưởng thứ mười một của Đại Tranh Thánh đình, Thân Công Báo, tham kiến Hồng Quân lão tổ!

Nhìn Thân Công Báo, Hồng Quân khe khẽ trầm mặc.

- Nói vậy, Hồng Quân lão tổ cũng có rất nhiều chuyện tình không muốn dây dưa ở chỗ này, phong ấn của Thân Công Báo cùng bỏ qua Tổ Long, tiếc
nuối hai phần nhân quả này, liền dùng Tạo Hóa Ngọc Điệp cùng Trấn Nguyên Tử để đổi lấy, như thế nào?

Chung Sơn nói lần nữa.

Một đám Cổ Tiên kính nể nhìn Chung Sơn, Thánh vương đang nói điều kiện cùng Hồng Quân?

Hồng Quân vẫn có chút trầm mặc như cũ.

Nhìn Hồng Quân, Chung Sơn nói lần nữa:

- Ngươi cũng hiểu biết lực lượng của ta, nếu như tử đấu, tỷ lệ ngươi
thắng lớn hơn ta rất nhiều, nhưng các phân thân của ngươi nhất định cũng phải trả giá đắt, ta mặc dù không rõ, nhưng thiên hạ đại loạn, phân
thân của ngươi tất có trọng dụng, chiến đấu với trời, nhiều thêm một
phần lực lượng tốt hơn rất nhiều so sánh với thiếu đi hai phần lực
lượng!

Nói xong, Chung Sơn trầm mặc nhìn Hồng Quân.

Hồng Quân là một người có đại trí tuệ, rất nhiều chuyện điểm đến đó thì ngừng liền có thể, không cần nói quá cẩn thận.

Nhìn chằm chằm Chung Sơn, Hồng Quân cũng không nói được, không có nói không được, mà là quay đầu nhìn về phía thiên đạo kia.

Cái thiên đạo màu trắng kia mà mới vừa rồi U Lam Thánh nhân chuẩn bị lấy ra.

- Cái kia, thuộc về ta!

Hồng Quân thản nhiên nói.

- Được!

Chung Sơn lập tức đáp.

Chung Sơn rốt cuộc minh bạch mới vừa rồi chuẩn bị nói chuyện, vì sao
Hồng Quân xuất thủ, nguyên lai là cái Lâm trong Thiên Mạch kia. Không
nghĩ tới Tổ Long Mật Cảnh lại có thể phục chế của Lâm trong Thiên Mạch.


Chẳng qua là, không phải Hồng Quân đã nắm Lâm trong Thiên Mạch của đại
thế giới trong tay sao? Vì sao còn phải cần thể phục chế này?

Chung Sơn đưa ánh mắt ra hiệu cho Thi tiên sinh, Thi tiên sinh gật đầu,
lay động Linh Đang, thi thể Thánh nhân xông lên trời lần nữa.

Thiên Phạt Nhãn kéo Thương Thiên Nhãn, thi thể Thánh nhân cắt đứt sự thống ngự của Thương Thiên Nhãn đối với thiên đạo.

U Lam Thánh nhân lại ra tay nữa, vung tay lên, đẩy Lâm trong Thiên Mạch về phía Hồng Quân.

Sau khi thiên đạo vô hình, hóa thành lực lượng thiên đạo hữu hình đẩy về phía Hồng Quân, Hồng Quân vung tay áo, hư không nhất thời xuất hiện một cửa vào, một ngụm nuốt lực lượng của Lâm trong Thiên Mạch vào.

Hồng Quân hài lòng gật đầu.

Búng một ngón tay ra, một đạo thanh quang bắn thẳng đến Thân Công Báo.
Thân Công Báo không có tránh né, tùy ý để thanh quang nhập vào cơ thể,
nhất thời, thải quang quanh thân Thân Công Báo bắn ra.

Ầm!

Khí thế Tổ Tiên của Thân Công Báo ầm ầm bộc phát ra.

- Đa tạ Thánh vương!

Thân Công Báo cung kính nói với Chung Sơn.

Mặc dù là Hồng Quân cởi bỏ, nhưng Thân Công Báo hiểu được, đây tất cả
đều là Chung Sơn làm, cho nên người cảm kích cũng chỉ là Chung Sơn mà
thôi.

Hồng Quân xuất thủ giải khai phong ấn trong cơ thể Thân Công Báo, bởi vì hắn cũng không e ngại Chung Sơn quỵt nợ, cũng không có người dám quỵt
nợ Hồng Quân.

Chung Sơn gật đầu, vung tay lên.

Kim Bằng nhanh chóng ném Tạo Hóa Ngọc Điệp ra, gật đầu với Tử Dương Kinh Hồng vẫn đang rung động bên cạnh.

Chỉ thấy Tử Dương Kinh Hồng vung tay áo, Trấn Nguyên Tử chợt xuất hiện.
Lúc trước, Trấn Nguyên Tử chính là nấp trong bên trong thế giới của Tử
Dương Kinh Hồng, bởi vì chỉ có giấu ở chỗ Soán Mệnh Sư, mới không ai có
thể suy tính ra.

Nhận lấy Tạo Hóa Ngọc Điệp, Hồng Quân lật tay thu hồi.

- Bái kiến lão tổ!

Trấn Nguyên Tử vô cùng cung kính, nói.

Hiển nhiên Trấn Nguyên Tử đoán được tiền căn hậu quả.

- Ừm!

Hồng Quân gật đầu.

Phần giao dịch này coi như là hoàn thành, dĩ nhiên, bắt đầu nhân quả,
chẳng qua là Chung Sơn nói thật dễ nghe mà thôi, nếu là nhân quả dễ dàng bắt đầu như vậy, vậy thì không phải là nhân quả, không nhìn chiến dịch
Phong Thần, cái gọi là giải quyết xong nhân quả, đều là một phương diệt
sạch phương còn lại, đó mới là giải quyết xong nhân quả, hiện tại, đây
chỉ là một phần giao dịch mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận