Người nhà họ Cố đều làm công tác văn hóa, đối mặt với sự chất vấn của Trần Thúy Hoa, Cố phu nhân Hạ Quân vô cùng khó xử.
“Vốn dĩ quan hệ chiến hữu của lão Cố nhà tôi và lão Lý không tồi, sau này công việc của lão Lý xảy ra biến cố, Tú Uyển cũng không còn nữa, nhà chúng tôi nhận được tin vô cùng lo lắng, bởi vậy nhiều năm nay vẫn luôn tìm kiếm nơi ở của con gái lão Lý.
Tôi thật lòng nhớ rất rõ tình nghĩa hai nhà lúc đính thân cho hai đứa trẻ từ khi còn trong bụng mẹ, nếu không thì sao tôi lại viết thư gửi qua chứ? Chỉ là tôi cũng không ngờ đứa con nhỏ này lại phản nghịch như vậy, nhiều năm không chịu kết hôn, bỗng nhiên lại cưới vợ, cô gái đó là người ở đâu tôi cũng không biết.
Mấy ngày nay tôi đã giận muốn bốc hỏa, gọi điện thoại qua đó nhiều lần mà vẫn không liên lạc được với nó.
Nhưng tôi nghe chiến hữu nó nói nó thật sự cưới vợ rồi, cũng đã đưa vợ tới khu nhà ở trong quân đội.
Chuyện hôn nhân này là tôi có lỗi với Linh Linh!”
Hà Linh Linh nhìn biệt thự kiểu tây xinh đẹp của nhà họ Cố, sô pha bằng da, đèn treo bằng thủy tinh, giá sách kín tường, tủ quần áo xa hoa lộng lẫy, bàn làm việc to bằng gỗ, thậm chí nhà họ Cố còn có điện thoại, quạt, tủ lạnh, ô tô con, còn có bảo mẫu đang bận rộn cắt trái cây...
Dưới chân Hà Linh Linh được lót thảm còn đẹp hơn cả áo bông cô ta mặc vào mùa đông, mỗi một chỗ đều là bộc lộ cuộc sống giàu có mà Hà Linh Linh nằm mơ cũng không dám mơ đến!
Lúc cô ta ở thôn Đông Phong, căn phòng nát mà cô ta và Hà Loan Loan tranh đoạt có tính là gì.
Lại nhìn Cố phu nhân Hạ Quân, trên người mặc sườn xám thêu Tô Châu, khoác áo choàng trắng thêu hoa, nhan sắc được bảo dưỡng trông vừa trẻ trung vừa xinh đẹp, nói chuyện lịch sự văn nhã, trên cổ tay mang là một chiếc vòng ngọc trong suốt, ôn nhu dễ gần, tuyệt đối là một người mẹ chồng tốt.
Hà Linh Linh âm thầm thề trong lòng, mặc kệ dùng biện pháp gì, cô ta đều phải ở lại nhà họ Cố!
Không đợi cô ta lên tiếng, Trần Thúy Hoa làm khó làm dễ, cười lạnh nói: “Cho nên Cố phu nhân à, cháu ngoại gái của tôi thật là đáng thương, vượt đường xa tới đây thế này, bà nói phải làm sao đây?”
Hạ Quân có chút xấu hổ, nhưng vẫn nỗ lực cười nói: “Chuyện này là chúng tôi sai trước, tuy nhà tôi không thể cưới Linh Linh làm dâu nhưng cũng sẽ nghĩ cách khác để bù đắp cho con bé, chăm sóc con bé.
Hai vị cứ ở lại nhà họ Cố trước đi, tôi nghĩ cách tìm cho Hà Linh Linh một công việc, qua hai năm nữa sẽ dời hộ khẩu của con bé tới đây, tôi nhận nó làm con nuôi, như vậy đã được chưa?”
Tuy sắp xếp như vậy vẫn chưa khiến Hà Linh Linh cùng Trần Thúy Hoa vừa lòng, nhưng cũng xem như là một kết quả không tồi.
Hà Linh Linh thuận lợi ở nhà họ Cố, Trần Thúy Hoa lấy cớ không yên tâm cũng ở lại.
Nhưng chưa được mấy ngày, Hạ Quân đã phát hiện Hà Linh Linh và Trần Thúy Hoa này thật sự không làm người ta thích nổi.
Bà ấy tiêu tiền mua một ít quần áo và trang sức cho Hà Linh Linh, lại thăm dò trình độ văn hóa của cô ta, khỏi phải nói là thất vọng đến cực điểm!
Phải biết rằng lúc trước Hà Tú Uyển xuất thân nông thôn nhưng dựa vào bản tính hiếu học và năng lực của bản thân học hết kiến thức cao trung, thậm chí có thể bình thường còn có thể giao tiếp và viết tiếng Anh.
Lý Quốc Chấn lại là một học bá, sau khi rời khỏi cương vị ở quân đội đã thi lên đại học, vì thành tích trác tuyệt mà được công tác ở một nơi người ta không ngờ được.
Không nói tới trình độ văn hóa và chỉ số thông minh, phẩm chất của Hà Tú Uyển và Lý Quốc Chấn cũng vô cùng thiện lương liêm chính.
Hạ Quân nghĩ thế nào cũng không hiểu hai vợ chồng ưu tú như thế sao có thể sinh ra đứa con gái có tư chất tầm thường như Hà Linh Linh chứ?
Không chờ Hạ Quân suy nghĩ cẩn thận, nhà họ Cố đã xảy ra chuyện lớn.
Là chuyện lớn khiến bà ấy thiếu chút nữa thì tức chết!
Nhà họ Cố có tổng cộng hai đứa con trai, con trai lớn Cố Viêm Lâm năm nay ba mươi mốt tuổi, đã có hai đứa nhỏ, nhưng vì vợ chồng bất hòa mà đang náo loạn đòi ly hôn, con dâu đã chạy về nhà mẹ đẻ.
Hạ Quân vì hôn nhân của con trai, vì để cháu trai cháu gái có thể trưởng thành trong một gia đình hoàn chỉnh mà rầu thúi ruột, gọi con trai lớn Cố Viêm Lâm về mắng một trận, lại chạy tới nhà con dâu cả Đàm Ngọc Xu vài bận, nhận lỗi, mua quà tặng đắt đỏ, làm đủ chuyện để hòa giải.
Hôm nay vất vả lắm mới khuyên được Đàm Ngọc Xu ôm quần áo về nhà họ Cố, ai biết vừa lên lầu mở cửa phòng ngủ Cố Viêm Lâm thì phát hiện Hà Linh Linh quần áo bất chỉnh đang chui trong ổ chăn của Cố Viêm Lâm!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...