Trọng Sinh Quân Hôn Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Mang Con Bỏ Chạy


Khương Ngư lại không nhịn được nghĩ đến một số chuyện của đời trước, nghĩ như vậy, cũng quên thời gian, ngâm ở trong thùng gỗ đến khi nước lạnh, sau đó Khương Ngư liền nghe phía ngoài có tiếng gõ cửa.


"Khương Ngư, Khương Ngư!"

Là Hoắc Diên Xuyên ở bên ngoài kêu cửa.


Khương Ngư lên tiếng, mau chóng bước ra khỏi thùng gỗ, mặc xong quần áo, lúc này mới mở cửa ra, liền thấy Hoắc Diên Xuyên trên mặt có chút sốt sắng, Khương Ngư sững sốt.


"Hoắc Diên Xuyên, anh sao thế?"

Hoắc Diên Xuyên nhìn Khương Ngư khỏe mạnh đứng đấy, chủ yếu là vừa rồi sợ Khương Ngư ngâm trong bồn tắm quá lâu, trực tiếp hôn mê bất tỉnh, may mắn.


Nhưng mà lời này, tự nhiên là không thể nói với Khương Ngư, bằng không cô gái này còn tưởng rằng mình quan tâm cô, lại bám riết lấy mình.


"Không có gì, muốn hỏi cô xem nước nóng có đủ hay không.

"


Hoắc Diên Xuyên nói xong, mới phát giác ra cái cớ này quá vụng về, chẳng lẽ nước nóng không đủ, mình còn có thể mở cửa phòng, đưa nước nóng cho Khương Ngư hay sao?

Nhưng mà, Khương Ngư cũng không có suy nghĩ nhiều, cô cũng không cảm thấy Hoắc Diên Xuyên đang quan tâm mình.


"Ừm, đủ rồi, anh muốn tắm rửa sao, chờ tôi đổ nước trong thùng ra đã.

"

Nói xong, Khương Ngư liền muốn đi đổ nước.


Trực tiếp bị Hoắc Diên Xuyên kéo cánh tay qua, Khương Ngư thân thể như lửa nóng, tay Hoắc Diên Xuyên thì lại lạnh buốt.


Hai người đều sững sờ, Hoắc Diên Xuyên cũng không biết mình làm sao vậy, tại sao lại đi kéo tay Khương Ngư.


Lập tức thả lỏng tay ra, hơi mang theo một chút không được tự nhiên.


"Không cần, để tôi đổ là được rồi, nếu tay cô bị thương, tôi còn phải chăm sóc cô nữa.

"

Hoắc Diên Xuyên vừa nói xong, thật sự là hận không thể đánh mình một cái, câu nói này nghe giống như là cảm thấy Khương Ngư gây thêm phiền phức cho mình vậy, rõ ràng chẳng qua là anh cảm thấy cái dáng người nhỏ bé kia của Khương Ngư rất dễ dàng bị thương.


Khương Ngư nhìn Hoắc Diên Xuyên một cái.


“Được, vậy thì làm phiền anh.



Nhưng mà, Hoắc Diên Xuyên chuẩn bị cái thùng gỗ lớn này vốn là cho Khương Ngư, anh tự nhiên sẽ không dùng, thậm chí anh tắm rửa cũng không dùng nước nóng, trực tiếp dùng vòi nước, ở trong sân tắm một cái.



Đợi đến Hoắc Diên Xuyên về đến phòng, Khương Ngư đã nằm dài trên giường.


Khương Ngư nhìn Hoắc Diên Xuyên đi tới, bởi vì vừa tắm rửa xong, tóc của người đàn ông này còn chưa được lau khô hẳn, còn ươn ướt, giọt nước thuận theo tóc chảy dài trên gương mặt, gương mặt như ngọc kia ở dưới ánh đèn lờ mờ càng có một loại hơi thở cấm dục.


Về phần dáng người đẹp kia của Hoắc Diên Xuyên càng không che được, bởi vì vừa tắm rửa xong, Hoắc Diên Xuyên chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ màu trắng, một chiếc quần dài màu đen.


Cơ bắp ở tay ngực nhìn một cái không sót gì, Khương Ngư cũng không phải cố ý nhìn, chỉ là tùy ý thoáng nhìn, mặc dù cô sẽ ly hôn với Hoắc Diên Xuyên, nhưng mà lòng thích cái đẹp, mọi người đều có, cô nhìn vài lần, Hoắc Diên Xuyên cũng sẽ không mất khối thịt.


Tựa hồ là cảm nhận được ánh mắt của Khương Ngư, Hoắc Diên Xuyên chỉ cảm thấy hơi không được tự nhiên, nhưng mà đây là chuyện rất không bình thường, dù sao trong quân khu, tắm rửa cũng là tắm ở nhà tắm lớn, mùa hè huấn luyện cực nhọc, cũng là trực tiếp cởi quần áo ra nhảy vào trong sông tắm rửa cho đã, khi đó Hoắc Diên Xuyên cũng không cảm thấy "Không được tự nhiên" như hiện tại.


Nhưng mà, tựa hồ là nhìn đủ rồi, Khương Ngư nhanh chóng dời ánh mắt, Hoắc Diên Xuyên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.


"Muốn tắt đèn không?"

"Ừm.

"

Sau khi tắt đèn, Hoắc Diên Xuyên rất tự nhiên nằm ở trên cái giường nhỏ bên cạnh, ánh trăng trong sáng chiếu rọi ở trên mặt Hoắc Diên Xuyên, rất hoàn mỹ, lông mi dài tựa như là một cái bàn chải nhỏ.


Khương Ngư có chút thất thần nhìn sườn mặt Hoắc Diên Xuyên, nghĩ thầm đứa bé không được ra đời kia, nếu như lớn lên giống Hoắc Diên Xuyên thì hẳn rất đẹp.



Bởi vì tắt đèn, trong đêm tối, giác quan của con người cũng sẽ phóng đại vô hạn, bên trong khung cảnh yên lặng như tờ, tựa hồ chỉ có thể nghe được tiếng hô hấp của hai người.


Lại một lần nữa ngủ chung một phòng với Hoắc Diên Xuyên, loại cảm giác này rất kỳ diệu, Khương Ngư cho là mình sẽ ngủ không được, nhưng mà đợi đến khi nhắm mắt lại, vậy mà rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.


Ngược lại Hoắc Diên Xuyên vừa rồi nhắm chặt hai mắt, lúc này mới chậm rãi mở to mắt ra, nhìn xem Khương Ngư trên giường như có điều suy nghĩ.


Chỉ là kết hôn, sẽ khiến một người thay đổi lớn như thế sao?

Hay là nói, trong lúc này đã xảy ra chuyện gì mà anh không biết?

Chỉ có điều, đến cùng cũng có chút mỏi mệt, Hoắc Diên Xuyên cũng nhanh chóng ngủ thiếp đi, chỉ có tiếng ve kêu phía ngoài vẫn trước sau như một.

Đêm tân hôn của hai người cứ thế trôi qua.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận