Trọng Sinh Quân Hôn Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Mang Con Bỏ Chạy


Hoắc Diên Xuyên tựa hồ cũng ý thức được vấn đề này, kỳ thật nếu như Khương Ngư không nói ly hôn thì hai người chính là vợ chồng mới cưới, ngủ chung một phòng cũng là thiên kinh địa nghĩa.


Nhưng bây giờ, hai người xem như đã ngả bài, chẳng qua là vì không để ông cụ Hoắc khổ sở, mới miễn cưỡng ở cùng một chỗ, như vậy ngủ chung một phòng, kỳ thật cũng có chút không thích hợp.


Hoắc Diên Xuyên nhìn Khương Ngư hơi nhíu mày lại, dáng vẻ nhìn rất là khổ não.


Hoắc Diên Xuyên nghĩ thầm, cô gái này sẽ không cảm thấy mình muốn lợi dụng cô đó chứ? Hay là trong lòng cô có ý nghĩ gì khác?

Nghĩ đến đây, khuôn mặt vốn dễ nhìn kia lập tức đen đi mấy phần.


"Vậy cô nghỉ ngơi sớm một chút đi.

"

Nói xong, đôi chân dài hơn người kia bước một bước, muốn đi ra ngoài.


"Anh đi đâu?"

Khương Ngư vừa nhìn thấy Hoắc Diên Xuyên muốn đi, lập tức gọi anh lại, Khương Ngư vẫn khá hiểu về tính cách của Hoắc Diên Xuyên.

Dù cho mình có cởi sạch, đứng ở trước mặt anh, chỉ sợ anh cũng sẽ không nháy mắt lấy một cái.



Hoắc Diên Xuyên đầu tiên là sững sờ, tiếp đó giải thích: "Nếu một năm sau chúng ta sẽ ly hôn, như vậy ngủ chung một phòng sẽ không thích hợp, tôi tới phòng làm việc.

"

Khương Ngư nghe được Hoắc Diên Xuyên nói như vậy, đột nhiên hơi tức giận.


"Hoắc Diên Xuyên, lúc khác tôi mặc kệ, nhưng mà bên ngoài hôm nay là ngày hai chúng ta kết hôn, nếu anh cứ đi như thế, anh có tin là ngày mai tôi sẽ bị nước bọt của người khác dìm chết hay không.

Mặc dù người ta có nhiều chuyện, tôi không xen vào, nhưng mà người khác nói lời khó nghe, tâm tình của tôi khẳng định sẽ không tốt.

"

Khương Ngư nói xong, nhanh chóng nhìn thoáng qua Hoắc Diên Xuyên, nhìn thấy anh không tức giận mới tiếp tục nói.


"Với lại, chẳng lẽ anh còn có thể một mực ngủ ở văn phòng hay sao, vậy anh nghỉ ngơi không tốt, khẳng định huấn luyện cũng sẽ bị ảnh hưởng, huống chi, cái phòng này là của anh, nếu phải đi, cũng là tôi đi.

"

Khương Ngư nói một tràng.


Nhưng mà Hoắc Diên Xuyên lại cảm thấy Khương Ngư như thế này càng có sức sống hơn, tựa như là một con mèo nhỏ giương nanh múa vuốt, lại có chút đáng yêu.


Nhưng mà, ý nghĩ này lóe lên, Hoắc Diên Xuyên lập tức hít sâu một hơi, cảm thấy mình có phải điên rồi hay không?

"Cho nên, ý của cô là?"

"Chúng ta có thể cùng nhau ngủ ở căn phòng này.

"

Thậm chí lo lắng Hoắc Diên Xuyên suy nghĩ nhiều, Khương Ngư lại nhanh chóng nói một câu.


"Tôi sẽ không làm gì anh.

"

Hoắc Diên Xuyên mím môi, có chút buồn cười, cô gái này đang nói cái gì vậy, con ngươi âm trầm kia lộ ra một tia ám sắc.


"Khương Ngư, tôi là đàn ông.


"

Hoắc Diên Xuyên mặc dù cảm thấy mình sẽ không làm gì Khương Ngư, nói như vậy thuần túy là muốn Khương Ngư không nên yên tâm về đàn ông như vậy, phải có lòng cảnh giác.


Lại không nghĩ rằng, vậy mà nghe được một tiếng cười khẽ.


"Cho nên, Hoắc Diên Xuyên, anh sẽ làm gì tôi à?"

Khương Ngư nghĩ đến chuyện đời trước, đột nhiên cười cười, trên mặt cũng mang theo một tia trào phúng.


Không biết vì sao, Hoắc Diên Xuyên nhìn biểu cảm của Khương Ngư trái tim nhói lên một cái.


"Sẽ không.

"

"Vậy được rồi, cho nên chúng ta có thể ngủ một phòng.

"

"Được vậy tôi đi tắm rửa trước.

"

"Ừm.

"

Khương Ngư nhảy xuống giường, đi vào phòng tắm, lúc này không có vòi hoa sen, tương đối chú trọng thì sẽ để thợ mộc làm loại thùng gỗ lớn, ở bên trong ngâm mình.



Về phần cái gọi là phòng tắm, kỳ thật cũng chính là phòng bếp.


Mặc dù hai người đã nói thẳng với nhau, nhưng mà nên làm Hoắc Diên Xuyên vẫn sẽ làm.


"Tôi tới giúp cô"

Hoắc Diên Xuyên giúp cô đỏ nước nóng vào trong thùng gỗ, Khương Ngư cũng không ngăn cản.

Đổ nước nóng xong, Hoắc Diên Xuyên lui ra ngoài, Khương Ngư đóng cửa lại từ bên trong.


Cả người cô đều ngâm ở trong nước, chờ đến khi tắm rửa xong, những dấu vết của mỹ phẩm trên mặt cũng không còn, lộ ra một gương mặt có hơi đen, còn có chút đỏ lên, thô ráp, nhưng mà nếu như nhìn kỹ, có thể nhìn ra được đường nét ngũ quan rất đẹp, chỉ là bởi vì sống ở nông thôn, làm nhiều việc nhà nông, phơi gió phơi nắng, cho nên làn da mới có chút thô ráp và phiếm hồng.


Khương Ngư nhìn mình trong gương, nhịn không được vươn tay sờ lên gương mặt của mình.


Đừng nhìn gương mặt này bây giờ còn có chút "xấu xí", nhưng mà không bao lâu sau, Khương Ngư biết, gương mặt này sẽ khôi phục dáng vẻ vốn có, trắng nõn tinh xảo.


Không có ai biết, cô gái xấu xí nông thôn kia trên thực tế vậy mà xinh đẹp như vậy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận