Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp


Những cung bậc cảm xúc như những gợn sóng lăn tăn cứ nhẹ nhàng vỗ về , tin vui nhanh chóng đến tai Lâm đại tướng.

Việc cháu trai mang thai thế nhưng ông đã không thể phát hiện sớm , giờ có muốn tranh giành cũng không còn cơ hội.

Ông tìm mọi cách dụ dỗ , gạ gẫm vẫn không thể thay đổi được thực tế.

Cuối cùng đành phải nói dăm ba câu chúc mừng bên Tần gia với chút tâm ý của mình.

Quà cáp hiển nhiên không thiếu , quan trọng là ông cũng muốn đích thân sang chăm cháu trai , chỉ là không biết khi nào có thể dứt ra mà đi được.
Còn nhóm quái vật thì chỉ hận không thể gom tất cả những thứ tốt nhất để đích thân mang đến cho cậu.

Nhưng làm gì còn thứ khiến cậu vui hơn là gặp lại bọn họ lúc này sao ? Cả nhóm sau đó đã khẩn cấp họp trên tinh võng.

Việc Lâm Hàn mang thai đã được che giấu , hiện tại Mục gia còn đang nhăm nhe muốn gây bất lợi cho họ cho nên không thể để cậu trở thành mục tiêu trong lúc này.

Tình hình an ninh trong tinh hệ cũng đôi khi sẽ có biến , cũng không thể nói ngọn nguồn do xui xẻo hay có người muốn động tay.

Công việc lại yêu cầu Tần Tranh phải liên tục đi nhiều nơi nên khó tránh khỏi việc gặp phục kích trên đường đi.

Mặc dù Vương Thiên Hành luôn âm thầm bảo vệ nhưng vẫn không đủ an toàn.

Lâm Hàn luôn muốn bảo vệ Tần Tranh cho nên cậu tuyệt không thể bỏ qua cơ hội này.
Vì Tiểu Lôi Khuyển cứ bám dính lấy Tiểu Lôi cho nên cậu đành cho cả hai đi theo bảo vệ Tần Tranh, mặc khác nhiệm vụ của Tiểu Lôi chính là ngăn không cho phép kẻ khác có cơ hội mơ tưởng Tần Tranh , cậu cũng muốn anh và Vương Thiên Hành sớm ngày có thể bên nhau.
Lúc này cậu hận không thể trực tiếp cột hai người lại với nhau , nhưng ...!hấp tấp là hủy cả thế cờ nên chỉ có thể đánh trường kỳ.

Tiễn xong Tần Tranh , cả dinh thự bỗng chốc trở nên trống Trãi vô cùng.
Mặc dù Tần phu nhân vẫn tranh thủ bồi cậu mỗi ngày nhưng không phải là dài lâu.

Bà nắm trong tay cả hai cơ ngơi , việc Tần Phong giữa chừng trốn việc gia nhập quân ngũ đã khiến bà bận càng thêm bận.

Nhưng bà không thể trách anh , nhờ anh tham gia quân bộ mà thế lực Tần gia lại càng thêm vững chắc.

Ở tinh cầu thủ đô quả thực rất phồn hoa và náo nhiệt.

Nhưng với Lâm Hàn thì cũng chẳng có gì khác biệt , vẫn là nỗi cô đơn , trống vắng lạ thường.

Tần phu nhân thường bồi cậu đi dạo , đi trung tâm thương mại để mua sắm nhưng rồi sau đó lại cảm thấy có lỗi với cậu thật nhiều.

Bà chết lặng đứng một bên nhìn , nhìn cậu vẫn đứng lặng lẽ nhìn dòng người lướt qua .
Nhìn người khác tay trong tay nói cười vui vẻ , nhìn họ mang cả gia đình đi ăn uống vui chơi .
Nhìn ....!người ta hạnh phúc bên chồng cùng đi mua sắm , chọn đồ dùng cho đứa trẻ sắp chào đời.

Lâm Hàn vô thức đưa tay đặt nhẹ lên bụng đã nhiều thêm tí thịt.

Cậu nhìn người khác hạnh phúc rồi cười ...!rồi ao ước ....!rồi thoáng buồn ...!
Tần Phong ở nơi xa tim cũng đau lắm , những lúc thế này không thể ở bên cạnh người mình yêu quả thực là sự dày vò thống khổ.
Anh biết cậu chắc chắn sẽ rất buồn , rất cô đơn nhưng ....!anh vẫn không thể lập tức quay về.

Nhìn vũ trụ bao la , anh cảm thấy nhớ đôi mắt đen chứa ngàn tinh tú , nhớ nụ cười thuần khiết như nắng mai.


Nhớ tất cả về cậu ....!
Mà lúc này , cậu cũng đang nhớ về anh.
Ngước mặt lên nhìn trời cao lấp lánh ánh sao đêm tuyệt mỹ , cậu nhớ đôi mắt anh nhìn cậu tràn ngập yêu thương.

Nhớ trời sao hôm nào anh hát cho cậu nghe những bài hát lãng mạng , nhớ lắm ...!nhớ anh thật nhiều.

Ngọn gió nhẹ đong đưa những sợi tóc rũ trên trán , đôi mi cong trĩu nặng ưu sầu.

Một bàn tay nhỏ đưa lên bầu trời như muốn nắm lấy bàn tay anh ấm áp.

Ở nơi xa , một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên cửa kính , như muốn xuyên qua màn đêm nắm lấy bàn tay ai nhỏ nhắn.

Nhớ thương theo gió bao , màn đêm thay lời nói.
__________________
Thời gian dần trôi , mới đó mà đã trôi qua một tuần kể từ lúc cậu trở về.

Tần phu nhân cũng bị công việc bắt buộc phải có lúc rời đi mười bữa nữa tháng.

Làm sao bà nỡ để cậu một mình cô độc , nhưng cũng không thể để cậu cùng bà chạy đi chạy lại khắp nơi.

Mặc kệ cậu ngày trước ra sao , hiện tại với bà cậu chính là trân bảo dễ vỡ .
Lâm Hàn cũng không thể nào ngồi yên một chỗ được , cậu rất thích đi đó đi đây nhưng tiếc là hiện tại không cho phép.

Sau một quá trình bàn luận nghiêm túc , cuối cùng cậu cũng được bà và Tần đại tướng cho phép đi du lịch nghỉ dưỡng.
Nhưng với một điều kiện chính là mang theo mấy cao thủ cấp SS nữa bước không rời.

Lâm Hàn kháng nghị bất thành đành thở dài mà mang theo bốn cao thủ Cấp SS , trong đó có hai người là của Vương Thiên Hành chỉ định.
Sau cùng chính là Trần Phóng và sư phụ Lưu.

Trận thế cứ thế được ấn định xong.

Lâm Hàn xoắn cũng vô ích nên rất hợp tác mà hưởng thụ.

Thời gian này Hình Thiên cũng đã mang về cho cậu rất nhiều hoa mẫu tử.
Chính là hoa sữa của mẫu tử hoa, hoa có màu trắng ngà chứa ít năng lượng sẽ dành cho ấu tể , ngược lại hoa có màu càng đậm sẽ chứa càng nhiều năng lượng thì chỉ thích hợp cho thú nhân trong thời kỳ mang thai.

Nhìn hoa sữa màu tím sậm xuýt thì chuyển sang màu đen , Lâm Hàn không biết nói gì.

Nhưng ít ra như vậy lại tránh được rất nhiều phiền phức , tựa như tại sao phải ăn loại thịt này , nó đến từ đâu v.v...!
Tinh cầu mà cậu sẽ đến chính là tinh cầu Lam Tinh.

Thiên đường nghỉ dưỡng cho mọi người , mọi gia đình , mọi lứa tuổi và mọi loại người.

Cơ mà muốn ở đây gây sự ...!xác xuất bị trục xuất Vĩnh viễn cũng cao lắm.
Phi thuyền khiêm tốn của cậu cuối cùng cũng an toàn cập bến.
Nói là khiêm tốn vậy chứ nó to gần bằng phi thuyền chở khách hạng sang , còn kết cấu ...!cơ bản là một chiến hạm trang bị cơ giới hạng nặng.

Trên phi thuyền cũng mang theo phi hành khí , huyền phù đã Trãi qua cơ giới hoá , tân trang vũ khí tới từng bộ phận .
Đây là quà của ông ngoại Nhiếp gửi tặng sau khi biết tin mình sắp có chắt và cháu dâu thì sắp đi chơi xa , mặc dù ông cũng muốn cậu đến chỗ ông lắm nhưng hành trình quá xa xôi nên phải gác lại.

Vì là tinh cầu nghỉ dưỡng nên nơi đây quanh năm luôn tấp nập du khách.


Lâm Hàn chọn đi bộ để vận động gân cốt một chút.

Đội hình đáng yêu chậm rãi xuất hiện trên đường phố tấp nập.
Tay cậu ôm tiểu Cửu vẫn hết sức cao lãnh mà đưa mắt ngắm cảnh.
Mị hồ lại rất ngoan ngoãn đi bên cạnh như một vệ sĩ nhà nghề , việc này còn phải nói sao , không có Tiểu Lôi ở đây tranh oai thì nó càng có đất dụng võ.

Theo sau chính là hảo soái ca Trần Phóng , bên cạnh là ông chú với gương mặt phúc hậu " Sư phụ Lưu " , tự dưng được đi du lịch cũng sướng chứ hả.

Sau cùng là bốn ông anh bảnh trai mà mặt lạnh như tiền " bốn cao thủ cấp SS " đi theo làm bảo tiêu mà được ăn được chơi còn ai sướng hơn không chứ.

Lam Tinh là tinh cầu có rất nhiều điểm đến thu hút từ nông trang , biển cho đến núi rừng.

Với đủ mọi loại hình giải trí phù hợp mọi nhu cầu và mọi lứa tuổi.

Hai bên đường là những cửa hàng bày bán đa dạng sản phẩm , cậu ngay lập tức bị mấy cửa hàng trái cây hấp dẫn.

Những quả đỏ mọng nước mê người như đang vẫy gọi ,
Lâm Hàn vừa bước vào liền chạy ngay đến quầy bày bán.

Người bán hàng nhanh chóng quảng cáo sản phẩm của họ là loại tốt nhất , ngọt nhất.

Nói đến nước bọt tung bay sau đó hỏi cậu cần mua loại nào ?
Lâm Hàn nhe răng cười đáp " Tôi muốn mua loại chua nhất ở đây "
Người bán hàng lặng lẽo hộc máu , sau đó nhanh chóng treo lên nụ cười chuyên nghiệp nói " Vậy xin mời cậu sang bên này , nơi đây có rất nhiều loại có vị chua để cậu lựa chọn" hên cho anh ta là nơi này thường xuyên tiếp cách vị khách đặc biệt cho nên mới có mấy loại có vị
Chua và siêu chua.

Lòng tràn đầy hiếu kỳ nhưng anh ta không được phép hỏi chuyện riêng tư của khách hàng.

Lâm Hàn được người bán hàng mờ dùng thử một ít trái cây , sau đó ....!tất cả trái cây có vị chua cứ thế kéo nhau rời đi trong nháy mắt.

Người bán hàng nhìn theo mà cảm thấy hai hàm răng chua ê ẳm , mà vị khách thì tựa như một chút cũng chẳng thấy chua , còn mua sạch sẽ không chừa quả nào.

Mặc dù nơi nơi đều có rất đông du khách nhưng Lâm Hàn vẫn thích nhìn dòng người qua lại càng náo nhiệt càng tốt.

Chỉ cần nhìn mọi người vui vẻ cậu cũng thấy vui lây, vậy nên cậu chọn đi về phía bờ biển , nơi có vô số trò chơi vô cùng hấp dẫn.

Thậm chí ở đây còn có khu vực dành riêng cho du khách muốn tự nấu nướng.

Nơi này chẳng khác nào ngự hoa viên phiên bản thu nhỏ với vườn hoa tươi , một khu vực nghỉ mát thoáng đãng , khu vực nấu nướng ngoài trời , bàn ăn và nơi để nghỉ ngơi khi mệt mỏi.

Quan trọng hơn hết , bên kia đường chính là khu vui chơi và ăn uống a.

Sau lưng thì chính là biển và trước mặt là một rừng người.

Lâm Hàn thực sự thích nơi này nên cậu chọn nơi này làm điểm dừng chân để ăn trưa.

Trong lúc chờ đợi , Trần Phóng biết cậu nghén mùi nên rất hiểu ý mà dẫn cậu đi vòng quanh tham quan.


Một cao thủ cấp SS đã đi đặt phòng , một người ở lại giúp Lưu sư phụ , hai người còn lại một bước không rời Lâm Hàn.

Chợt cậu nhìn thấy có một khu vực đang tụ tập rất đông người , nhìn lên trên cao cậu có thể nhìn ra họ là đang chơi bắn đĩa bay.

Nhưng mà ...!người chơi thì bắn rõ tệ.
Lâm Hàn tay chân liền ngứa ngáy , nhanh chóng bon chen mua vé tham gia .
Có không ít người cười nhạo cậu , cũng có người bắn không được nhưng vẫn động viên.

Cậu bước ra khu vực bắn , lúc này chỉ có mỗi cậu chơi
Ở sân cho người tập bắn a.

Dân chuyên nghiệp sẽ không chơi trong này , cái này thì chịu , chả ai nghĩ cậu là tay chuyên nghiệp cả.

Máy bắn đĩa đã chẩn bị xong , ba chiếc đĩa cỡ vừa được bắn lên không trung , xoay tròn ...!
Bằng bằng bằng ....!bụp bụp bụp___ cả ba đều oanh liệt bỏ mình.
Mọi người “......” chắc là hên thôi.
Sau đó sáu chiếc đĩa khác được phóng ra ....!tất cả đều bị bắn nát ....
“ Aaa không thể nào , tôi không tin.

Tăng số lượng đĩa lên đi chứ ....” một thanh niên không phục hét lớn .
Tiếp đó là mười hay chiếc đĩa tung bay ...!mọi người bắt đầu cười hề hề “ Ngon thì bắn hết cho ta xem nào”
Và sau đó , Lâm Hàn hết sức nhẹ nhàng liền diệt sạch không xót một cái nào.

Một phát súng là một chiếc đĩa vỡ nát giữa không trung.

Lâm Hàn bắn đến nghiện , thực nhớ những ngày tháng ở trường quân đội quá đi mất.

Chợt , một giọng nói đánh gãy suy nghĩ của cậu” Này cậu nhóc , bắn không tồi nha.

Có muốn cùng tôi so đấu không ?”
Cậu nhìn người thanh niên vừa lên tiếng , người nó có gương mặt rất thanh tú , mái tóc đen cùng đôi mắt nâu , nụ cười nhìn rất động lòng người.

Nhưng cậu còn chưa kịp trả lời thì thanh niên kia bị một người đàn ông ôm vào lòng nói “ Đan Thanh đừng nháo , em đang mang thai , không nên chơi mấy trò như thế này “
Người tên Đan Thanh đẩy anh ta ra bực bội đáp “ Có cái gì mà không được chứ , em mang thai chứ có phải biến thành người sứ đâu.

Cái này không được cái kia cũng không được , em mặc kệ , em sẽ đọ súng cùng cậu ta.

Em dù gì cũng là một tay thiện xạ , mang thai thì đã sao chứ ?”
Người nọ bị quát cũng không giận chỉ thở dài nhìn Đan Thanh sủng nịch lắc đầu.

Lâm Hàn thấy một màn này có chút buồn cười , giờ cậu mới để ý bụng của anh ta quả thực đã nhô cao , nhưng do mặc áo khoát rộng nên cậu không để ý.

Đan Thanh nhìn cậu nhướng mày nói “ Sao nào ? Dám so với tôi không ?” Thân thủ tốt như vậy không so thì hơi tiếc.

Lâm Hàn gật đầu , bắn một mình cũng thực nhàm.

Hai người nhanh chóng tiến vào khu so đấu , xung quanh có rất nhiều người đang đứng vây xem.

Trong này đa số là cao thủ cho nên đột nhiên có hai tên nhóc muốn thể hiện liền vui vẻ đứng xem.

So đấu rất đơn giản , bên nào bắn được nhiều hơn thì bên đó sẽ thắng.

Đan Thanh nhìn cậu cười “ Nhóc con , lát nữa thua cũng đừng có khóc nha.

Ta không vì cậu đáng yêu mà nương tay đâu “
Lâm Hàn cười không đáp.

Âm thanh máy móc vang lên.


Trò chơi chuẩn bị bắt đầu : 3-2-1 go
Hai máy bắn đĩa đặt hai bên sân bắt đầu phóng đĩa với tốc độ nhanh dần và số lượng tăng dần.
Hai người bắn không ngừng tay , mắt cũng chư chớp lấy một lần.

Một viên đạn cũng không hề phí phạm .
Hàng loạt tiếng vỡ nát vang lên giữa không trung .
Bầu không khí trong sân im lặng như tờ , đám cao thủ vây xem đều chết lặng nhìn.

Người đàn ông kia nhìn hai người bắn bằng ánh mắt tán thưởng.

Trần Phóng và hai cao thủ cấp SS lòng tràn đầy hãnh diện khoanh tay đứng nhìn một vòng người còn đang choáng váng.

Ba trăm chiếc đĩa đều vỡ nát toàn bộ.

Sau khi tổng kết đã cho ra kết quả hoà.
Đan Thanh trợn mắt “ Gì ? Hoà ak , ta có nghe nhầm không ? Ta không tin , đấu lại , nhóc con dám cùng ta so thêm lần nữa không ?”
Lâm Hàn cười đáp “ Được “
Vòng đấu mới lại bắt đầu nhưng sẽ khó hơn vì đĩa sẽ bắn đi mọi phía.

Cấp độ này chỉ có xạ thủ mới chơi nỗi.

Sau đó ...!hai người tiếp tục hoà nhau.

Đan Thanh giật giật khoé môi nhìn người nọ “ Haha anh ...!em gặp đối thủ rồi “
Người nọ xoa đầu anh ta cười “ Em thấy vui là tốt rồi “
Đan Thanh quay sang Lâm Hàn cười nói “ Được đó nhóc con , rất có năng lực nha.

Vậy chúng ta so thêm một lần nữa đi được không ? Nhưng lần này sẽ khó hơn đó nha , dám chơi không ?”
Lâm Hàn gặp được đối thủ cũng cực kỳ vui vẻ liền gật đầu đồng ý.

Sau khi nghe xong yêu cầu trò chơi , nét mặt của tất cả mọi người đều có chút vi diệu , nhưng có người thì cho rằng họ quá tự tin.

Vòng đấu thứ ba bắt đầu , ba trăm đĩa , bắn mọi hướng và người chơi cái gì cũng không nhìn thấy.

Đến nước này thì mấy tay bắn tỉa chuyên nghiệp chắc cũng
chỉ có thể nói ...!chúng tôi đầu hàng.

Đan Thanh là cao thủ cấp S với tinh thần lực phi thường mạnh trong quân ngũ , là tay súng giữ kỷ lục suốt bốn năm quân ngủ.

Tiếc là sau đó ham vui nên bị người ta gạt mang về nhà nhốt lại , sau đó mới được thả ra tung tăng mười năm , rồi tiếp đến
liền dính bầu.

Cho nên kêu ông dựng phu này ngồi yên thì thôi quên đi nha.

Lâm Hàn cong nhẹ khoé môi , thú vị thật.

Trò chơi chính thức bắt đầu , mới đầu người xem còn muốn ôm tâm tư xem kịch vui sau đó liền líu lưỡi , càm cũng muốn rớt xuống đất luôn rồi.

Nhìn mấy cái đĩa vỡ nát không hụt cái nào ...!người xem cmn run rẩy.

Sau khi âm báo kết thúc vang lên , Đan Thanh nhanh chóng tháo khăn bịt mắt xuống nhìn Số đĩa trên mặt đất sau đó nhìn Lâm Hàn đắc chí nói “ Nhóc con bản lĩnh không tồi nha.

Mặc kệ hôm nay ai thắng ai thua , tôi đều sẽ mời cậu một bữa xem như làm quen , cậu thấy thế nào ? “
Lâm Hàn cũng sảng khoái đáp “ Được “
Đan Thanh nhìn người nọ hào hứng nói “ Anh thấy em bắn thế nào , có phải rất tốt không ?” Đôi mắt viết luôn ba chữ khen em đi.

Người nọ ho nhẹ một tiếng đáp “ Uk em làm rất tốt “


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui