Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp


Hắn ta mặc dù đã tham gia vào quân đoàn nhưng cơ hội giành lấy chiếc ghế thiếu phu nhân Tần gia hắn vẫn luôn muốn chiếm lấy.

Trác Nhiên một thân lễ phục thập phần tinh xảo xuất hiện , thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người.

Đi bên cạnh gắn là một con Lôi khuyển cấp 6 còn nhỏ , trên cổ mang vòng áp chế tiến vào đại sảnh .
Hắn đến trước mặt Tần phu nhân cúi người chào rồi nói " Phu nhân , chúc người sinh nhật vui vẻ.

Cháu có món quà nhỏ muốn tặng người , đây là Lôi khuyển , nó vẫn còn nhỏ và được dạy bảo rất ngoan ngoãn nên người có thể an tâm.

Mong người nhận lấy tấm lòng của cháu " hắn cười tươi nhìn bà , hai tay dâng lên vòng điều khiển .
Tần Phu nhân thoáng ngạc nhiên , con dâu của bà còn không cần dùng đến thứ này a.

Mặc dù vậy bà vẫn nở nụ cười đáp " Được , vậy ta nhận tấm lòng này của cháu "
Trác Nhiên cười càng thêm sâu , nhìn con dị thú đang không vui đi đến trước mặt Tần Phu nhân.

Mấy vị phu nhân bên cạnh đánh giá " Dị thú này trông thật đẹp , trong thật đáng yêu.

Chỉ tiếc là không thể sờ được "
Giới thượng lưu thì tất nhiên không hề xa lạ gì dị thú , cho dù có mang vòng áp chế thì cũng không khiến
dị thú ngoan như sủng vật bình thường được .
Trác Nhiên hơi mất tự nhiên đáp " Cái này không quan trọng , quan trọng là nó có thể bảo vệ người lúc gặp nguy hiểm.

Mang nó theo bên người sẽ càng thêm an tâm , vòng áp chế này là loại đặc biệt nên sẽ không có chuyện dị thú hung hăng với người "
Tần phu nhân càng nghe càng cảm thấy dị thú của con dâu khả ái hơn a.
" Cảm ơn cháu , ta rất thích món quà này " nói rồi bà đưa vòng điều khiển sang cho bảo tiêu , ý bảo mang dị thú rời đi.

Nhưng con dị thú tựa hồ bị mùi thức ăn hấp dẫn , nó chẳng những không muốn rời đi mà còn tự ý chạy đến chỗ đặt thức ăn nhìn chầm chầm .
Trác Nhiên giận tím mặt ra lệnh " Lôi khuyển lại đây "
Lôi khuyển không đáp còn tỏ ta khó chịu vì nó không thể với tới thức ăn trên cao.

Trác Nhiên đoạt lại vòng điều khiển trực tiếp trừng phạt con dị thú không biết nghe lời.
Vòng áp chế lập tức khiến dị thú ăn đau , nó kêu lên một tiếng.

Một màn này làm mấy vị phu nhân hết hồn đều đứng hết cả lên , của người lại khuyên " Cậu đừng có làm như thế , nó còn nhỏ thì biết cái gì chứ ?"
" Mau dừng tay , chúng ta nghĩ cách khác "
Những vị phu nhân này đều đẹp từ xương tủy mà ra cho nên tâm cũng vô cùng tốt , đành là dị thú rất mạnh nhưng con dị thú kia vẫn còn rất nhỏ a.

Trác Nhiên dừng tay nhưng vẫn còn rất tức giận vì con dị thú ngu xuẩn kia làm hắn mất mặt.

Lôi khuyển ăn đau nhìn Trác Nhiên thêm phần căm ghét.

Nó nhe nanh gầm gừ như muốn giết người , vì nó thật sự rất đói nhưng người này lại không cho nó ăn còn khiến nó chịu đau đớn.

Lớp lông trắng bắt đầu dựng lên như gai nhọn chớp loé ánh điện , một bộ sẵn sàng công kích .
Mọi người đều bị dọa , rất nhiều tiếng nói thất thanh vang lên " Mọi người cẩn thận , ai đó làm gì đó đi "
Tần Đại tướng cũng đã nhanh chóng có mặt.

Trác Nhiên không che giấu nỗi cơn tức giận liền bắt đầu ấn nút trừng phạt.
Lôi khuyển ăn đau lăn ra đất giãy dụa , rất nhiều người đều xem không nỗi quay mặt đi.

Bầu không khí đang nặng nề bị phá tan bằng một tiếng sủa " Gâu "
Mọi người hốt hoảng nhìn về phía âm thanh phát ra , tất cả đều trợn mắt nhìn một con Lôi khuyển khác với bộ lông phi thường trắng và đẹp mê người đang ung dung đi tới.


Mọi người đều tự giác tránh đường cho nó đi.

Tần phu nhân thở phào nhẹ nhỏm.

Tiểu Lôi bước đến trước mặt Trác Nhiên lườm hắn một cái rồi quay sang chỗ ấu thú đang lăn lộn dưới đất , nó nhẹ nhàng cắn nát vòng áp chế .
Tiểu Lôi khuyển được cứu có chút bất ngờ xen lẫn vui mừng nhưng nó vẫn còn rất tức giận a.

Nó quay sang Trác Nhiên đang sợ tái mặt nhe nanh .
Tiểu Lôi dùng chân đập vào đầu nó một phát , tiểu lôi khuyên ăn đau nhìn nó " Ngaooo...."
Một màn này khiến đám người vây xem đều không ngậm nỗi miệng .
Chợt một giọng nói ngọt ngào vang lên " Xin lỗi , xin cho tôi qua "
Lâm Hàn lướt qua nhóm người đi vào bên trong , Drake cũng được Charlet bảo hộ đi theo vào.
Lâm Hàn cảm nhận ra dị thường nên tỏ ý muốn đi một mình , nhưng Drake sẽ chịu ngồi yên sao .
Kết quả chính là có hai con dị thú đang bị mọi người vây quanh.

Thấy cậu lại gần dị thú mọi người đều hoảng hồn can ngăn " Đừng lại gần , dị thú đang phát điên , rất nguy hiểm , cậu đừng lại gần .."
Nhưng Lâm Hàn ngược lại không sợ , cậu tiến lại quỳ một chân ngồi trước mặt tiểu dị thú nói " Ngoan , không phải sợ.

Không ai làm hại mi đâu , nào đến đây " cậu đưa tay sang trước mặt con dị thú đang trong trạng thái công kích.

Dị thú nhìn cậu khó hiểu nhưng lại có cảm giác sợ cậu , nó nhìn sang Lôi khuyển bên cạnh như dò hỏi.
Tiểu Lôi hiểu ý liền đi sang chỗ Lâm Hàn cọ cọ bán manh rồi nhìn nó .
Tiểu lôi khuyển cũng thu lại địch ý chậm rãi tiến lại chỗ cậu thử ngửi mùi rồi cọ cọ đầu vào tay cậu.
Lâm Hàn cười rồi ôm nó vào lòng vuốt ve " Lôi khuyển thực ngoan.

"
Sau đó Tần Tranh lập tức đến bên cạnh đỡ cậu đứng dậy.

Màn này khiếp cả đám người trợn mắt nhìn.

Lâm Hàn không để tâm , ôm lôi khuyển nhỏ vuốt ve rồi quay lại nhìn những người xung quanh hỏi " Xin hỏi dị thú này là của vị nào , tôi xin trả lại "
Trác Nhiên đứng chết trân nhìn .
Tần Phu nhân cười rạng rỡ đáp " Là của ta , con dị thú này chính là quà sinh nhật của ta.

Cảm ơn con đã trấn an nó " nhưng bà không định ôm nó đâu , bà thích tiểu Lôi hơn.
Lâm Hàn " Ra là vậy , nó thực sự rất ngoan.

Có lẽ nó đang rất đói , để con nhờ người cho nó chút thức ăn "
Tần phu nhân híp mắt cười " Được , vậy phiền con.

Để tiểu Lôi ở lại cùng chúng ta nhé "
Lâm Hàn gật đầu " Vâng "
" tiểu Lôi mi ở lại đây cùng mọi người nhé "
" Gâu" nó phe phẩy đuôi rất chi là ngoan ngoãn.

Drake nhìn Charlet xong lại nhìn gương mặt đen như đít nồi của ai đó cười , xem bộ lấy lòng không được còn bị mất mặt a.

Haha muốn cười.

Tần Phu nhân mặt hoa cười rạng rỡ hướng mọi người nói " Xin lỗi mọi người vì sự cố vừa rồi, bây giờ đã không có việc gì nữa , chúng ta tiếp tục nhập tiệc thôi "
Bà nhìn sang Tiểu Lôi rồi vô cùng đắc ý nói " Tiểu Lôi đi cùng ta nào "
Tiểu Lôi lập tức đi theo rất chi là ra dáng quý sờ tộc.


Tần phu nhân trong ánh mắt nóng bỏng của mọi người rất chi là hưởng thụ mà vuốt ve bộ lông trắng như tuyết lại êm ái đến không thể rời tay .
Mấy vị phu nhân bên cạnh cũng cao hứng muốn thử nhưng vẫn còn e ngại .
Tần phu nhân rộng rãi đáp " Không việc gì , dị thú của tiểu Hàn rất ngoan , sẽ không vô cớ cắn người đâu "
" Thật ah , trông nó thật sự rất đẹp ...!vậy ...!ta sờ một chút " sau đó liền ôm luôn Lôi khuyển mà sờ đến sung sướng .
Mấy vị phu nhân khác liền tranh phần.

Lôi khuyển vì hạnh phúc của chủ nhân hy sinh thân mình cho mọi người sờ mó với bộ mặt ....!phê như con tê tê.

Vài người nhìn ra sự khác lạ chỗ vòng áp chế nhìn sang Tần phu nhân nói " Ta nhìn ...!vòng áp chế này có phải hay không là bị hỏng rồi a ? Các người nhìn xem , nó không hề phát sáng " anh ta chỉ vào chỗ vốn sẽ có ánh sáng biểu thị chế độ bật của thiết bị.
Vài người hơi tái mặt , Tần Phu nhân phì cười nói " Các người sợ cũng muộn rồi a , cái vòng vốn là không có kích hoạt.

Nó chỉ để trưng cho có thôi , tiểu Hàn chưa bao giờ phải sử dụng đến vòng áp chế , các người chẳng phải thấy nó rất nghe lời đó sao "
Vài người vỗ ngực gật gù " Hoá ra còn có chuyện này , chả trách cậu ta cứ tay không mà đã có thể khiến dị thú kia ngoan ngoãn , thực là có bản lĩnh.

Xem ra Tần Phu nhân quả là có phúc lớn a "
Tần Phu nhân hãnh diện đáp " Đúng , là ta có phúc lớn.

Tiểu Hàn thậm chí còn hai con dị thú nữa cũng đáng yêu không kém "
" Thật ak ....!sở hữu cả ba sao ? Ta không tin , ta phải thấy tận mắt mới tin "
" phải phải bà mau kêu chúng nó ra đây xem nào "
Tần Phu nhân bật cười " Được được được , ta hôm nay sẽ cho các người tâm phục khẩu phục "
" Tiểu Lôi , mi giúp ta gọi tiểu cửu và tiểu mị lại đây được không ?" Bà biết nó sẽ hiểu bà nói gì nên rất không khách khí mà thể hiện .
Tiểu cửu lập tức rời khỏi vòng tay của mấy vị phu nhân rồi biến mất sau cánh cửa.
Không lâu sau nó xuất hiện còn dẫn theo hai con dị thú đi phía sau.

Nhìn ba cục bông hai trắng một nâu ai nấy đều thích thú nhìn.

Vài người nhìn mị hồ mà muốn trợn mắt.

Dị thú cấp 8 thực sự là có tiền cũng không mua nỗi a.

Lôi khuyển hoàn thành sứ mệnh lại trở về chỗ mấy vị phu nhân hưởng thụ.
Cửu vỹ cao lãnh một đường đi đến chỗ Tần Phu nhân.

Nhảy vào lòng bà tìm chỗ thoải máy nằm xuống , Tần phu nhân bị hạnh phúc đập cho choáng váng mấy giây.

Ngày hôm qua còn không thèm cho bà mặt mũi thế mà hôm nay lại chủ động thế này.

Ôm cửu vĩ bà sướng run người , thật vừa tay lại rất êm nha.

Mị hồ cũng nhanh chóng cọ cọ làm quen rồi được mấy vị còn lại ôm luôn.
Mọi người nhanh chóng lãng quên Trác Nhiên , hắn lúc này gần như muốn bạo phát , vì cái gì hắn luôn thua tên ngoại tinh kia chứ.

Lòng hắn không phục nhưng chỉ có thể nuốt hận rời đi.

Drake xem chán nên được Charlet mang về phòng nghỉ ngơi.

Lâm Hàn cho tiểu Lôi khuyển ăn xong cũng trở về phòng , cậu không thích bầu không khí ngột ngạt kia chút nào .
Tiểu Lôi khuyển lại một mực muốn đi theo nên cậu mang nó về phòng mình .

Mấy vị phu nhân cao hứng nói về dị thú , còn bên Tần đại tướng lại bàn chuyện khác cũng hấp dẫn không kém .
Đường Đại tướng nhìn Lôi Khuyển bán manh trông rất chi là vô hại liền bật cười " Hahaha dị thú của tiểu quái vật quả thực là rất thú vị , người không biết còn tưởng nó không phải là dị thú nữa "
" Ta cũng là lần đầu nhìn thấy cảnh này , thực không thể tin được.

Nhưng như vậy cũng quá nguy hiểm đi "
Đường đại tướng nhìn bạn già cười tà " Ha hả ông mà biết cách đây sáu năm chúng nó chính là cái bộ dạng này chắc ông sẽ không tin được đâu "
" Gì ? Sáu năm ? Làm sao ông biết được ?"
" Tất nhiên là ta biết , vì những ngày đầu tiểu quái vật gặp Lôi khuyển con trai ta cũng ở bên chứng kiến mà , chính là cái bộ dạng này đã diễn ra suốt sáu năm rồi , ông nói xem " Đường lão nhướng mày hãnh diện nói .
Mấy bạn già nghe đến đầy liền không còn gì để nói nữa.

Bữa tiệc sinh nhật diễn ra đến phi thường vui vẻ.

Nhưng ai muốn nhân cơ hội làm quen Tần Tranh thì tiếp tục ảo não ra về .
Lúc Lâm Hàn tỉnh dậy mặt trời đã lên cao , cậu nghe bên ngoài thực nhiều tiếng ồn , đứng cạnh bancon nhìn xuống hoa viên , hoá ra là tiểu Lôi khuyển đang bám lấy Tiểu Lôi muốn nó chơi cùng.

Trông Tiểu Lôi phiền không thể nói hết , cáu bẵng cực kỳ , haha chịu thôi , ai bảo lúc nó bơ vơ nhất tiểu Lôi lại xông ra bảo vệ nó kia chứ.

Xoa nhẹ lên phần bụng đã lớn lên không ít cậu mĩm cười " Chào buổi sáng , bảo bối " sau đó chậm rãi đánh răng rửa mặt.

Charler và Drake hôm nay phải rời đi , mặc dù rất không muốn nhưng vẫn phải chia tay nhau.
Hai dựng phu dễ xúc động nên ôm nhau một lúc mới có thể tạm biệt nhau.

Tần Tranh cẩn thận dìu cậu đến hoa viên hóng gió cùng Tần Phu nhân.

Mọi thứ với cậu như một giấc mơ , thực ấm áp , thực hạnh phúc ...!nhưng cậu vẫn cảm thấy lòng mình trống vắng.

Tần Phu nhân nhìn cậu xoa bụng trầm tư tâm cũng thực đau , bà cũng không muốn nhìn cậu ngày ngày lẻ loi ra vào một mình như thế này .
Hai người còn chưa có thành hôn , cháu bà sẽ thiệt thòi biết bao nhiêu, đôi mắt phượng thoáng đượm ưu sầu.

Tần Tranh nhìn mẹ mình rồi nhìn Lâm Hàn , anh nắm tay bà nói " Mẹ , con biết người nghĩ gì.

Người yên tâm , tiểu Hàn và đứa bé sẽ không thiệt thòi đâu "
Tần phu nhân thoáng giật mình " Con nói vậy là sao ?"
Tần Tranh nhìn hai người mĩm cười đáp " Có một việc con vẫn chưa nói với mọi người , thật ra ...!tiểu Hàn và tiểu Phong chưa hề ly hôn.

Họ vẫn là đôi phu phu hợp pháp "
Lâm Hàn đứng hình nhìn anh thực lâu "...."
Tần Phu nhân ngược lại phi thường vui vẻ " Thật sao ? Như vậy thật sự là quá tốt rồi , tiểu Hàn của mẹ Sẽ không phải chịu thiệt thòi nữa " bà nắm lấy tay Lâm Hàn vuốt ve an ủi .
Tần Tranh nhìn cậu nói " Là thật , lúc hai người đến cục dân chính ly hôn , Chu quản gia đã kịp thời ngăn chặn và đem thân phận cùng hôn phối của cả hai mã hoá cấp S.

Lâm Đại tướng cũng đã chấp nhận thỉnh cầu giữ lại hôn sự này.

Xin lỗi vì đã tự ý quyết định mà không hỏi ý của em , việc này chính bản thân của Phong cũng không hề biết.

Thành thật xin lỗi tiểu Hàn " đôi mắt tràn đầy ái nái nhưng hơn hết là chờ mong cậu chấp nhận sự thật này .
Lâm Hàn nghe tai mình kêu ong ong ....!
Hoá ra ....!ngay từ lúc đó
đến hôm nay ...!cậu vẫn có một người thân danh chính ngôn thuận.

Hai người ...!chưa bao giờ thực sự xa nhau .
Nghĩ cậu cũng không dám nghĩ nếu hôm nay một trong hai người yêu người khác thì sẽ thế nào ?
Nhất thời cậu không biết phải phản ứng thế nào ?
Tức giận sao ? Hình như một chút cũng không , đối với một kẻ từng trắng tay , cô độc mà nói ...!nó như một hơi ấm vô hình.

Còn nếu là vui mừng ...!phải ...!hoá ra hai người vẫn luôn thuộc về nhau.

Trãi qua trăm cay ngàn đắng lại quay trở về bên nhau....!thậm chí có thể sống chết có nhau.
Mọi thứ với cậu cứ như một giấc mơ thần kỳ , từ một kẻ ba không : không người thân , không mái ấm , không được yêu thương.

Bất chợt cậu tỉnh cơn mê thì nhận ra ...!mọi thứ quả thực tồn tại.


Còn có gì hạnh phúc hơn thế này ?
Lâm Hàn vẫn im lặng , nước mắt lăn dài trên má.

Tần phu nhân bị dọa , đau lòng ôm lấy cậu " Tiểu Hàn ngoan đừng khóc , nếu việc này khiến con không vui thì ta thay mặt chúng xin lỗi con được không ? Tiểu Hàn của mẹ đừng khóc nữa được không ? "
Lâm Hàn nghe bà tha thiết nỉ non càng khóc thêm lợi hại.

Cậu thực hạnh phúc ....! cậu ....!có mẹ rồi , cho dù không phải mẹ ruột cậu vẫn cảm thấy vui vẻ vô cùng.
Tần Tranh nhìn cậu khóc hốc mắt cũng đỏ hoe.

Cậu biết bà đau lòng nên cố nín khóc nhìn bà nói " Con ...!con không sao.

Con không có giận mọi người cũng không ...!không trách ai cả.

Con ...! cảm thấy ....!rất hạnh phúc ....." cậu lại ôm bà khóc vì quá vui mừng.

Cậu đã dùng hơn hai mươi bốn năm trong đời mơ một ngày mình sẽ có mẹ , được mẹ yêu thương.

Hôm nay cậu thực sự đã có mẹ rồi ...
Tần Phu nhân nghe cậu nói xong cũng vui đến phát khóc , bà ôm đứa nhỏ đáng thương vào lòng.

Rồi cả hai cùng khóc.

Tần Tranh cũng khóc , thật tốt vì tiểu Hàn đã chấp nhận rồi , không giận cũng không ghét bỏ anh.

Thực tốt vì em
Trai cuối cùng cũng hạnh phúc viên mãn rồi.

Tần phu nhân khóc một lúc mới vỗ nhẹ vai cậu nói " Tiểu Hàn của mẹ ngoan không khóc nữa , con đang mang thai , xúc động nhiều không tốt.

Đừng khóc nữa có được không ?"
Lâm Hàn sụt sùi gật đầu , cố nín khóc.

Cậu nhìn Tần Tranh " Tranh ca ....!vậy....!có phải ...!anh cùng ....!cậu đều đã biết thân phận của em ngay từ đầu ?"
Tần Tranh gật đầu " Phải , lúc chúng ta gặp Lâm đại tướng , chính ngài ấy đã chủ động cho mọi người biết thân phận và quan hệ giữa hai người.

Chính vì điều đó cho nên ...!mọi người mới có thể an tâm để em ở lại cùng ông ấy.

Tất cả vì muốn bảo vệ em được an toàn mà trường thành cho nên ...!đã giấu em.

Anh Xin lỗi ...." anh cúi đầu nhận lỗi .
Lâm Hàn im lặng hồi lâu .
Những ký ức hiện lên Trong đầu ...
Con đường là do chính cậu chọn kia mà , là chính cậu chọn ở lại , họ tôn trọng quyết định của cậu ngay từ đầu kia mà.

Nếu ...!nếu không có dụng tâm cơ khổ của mọi người thì cậu có ngày hôm nay sao ?
Lâm Hàn nhìn anh nở nụ cười đáp " Cảm ơn anh , cảm ơn mọi người đã luôn nghỉ cho em.

Nếu không có mọi người em đã không có ngày hôm nay " hai dòng nước mắt hạnh phúc lăn dài nhìn Tần Tranh đầy cảm kích.

Tần Tranh ngỡ như mình nghe nhầm mà nhìn cậu một lúc mới thực sự nở một nụ cười.

Lâm Hàn đứng lên đi đến chỗ anh rồi ôm anh thật chặt nói " Cảm ơn mọi người đã luôn đối xử tốt với em , luôn ủng hộ em.

Bây giờ em đã biết mình không hề cô đơn , là mọi người cho em cơ hội trưởng thành , cho em cơ hội Trãi nghiệm hết những niềm vui trong cuộc đời.

Cảm ơn anh vì ....!đã giữ lại Tần Phong cho em "
Tần Tranh xoa đầu cậu " Ngốc , đó là việc anh nên làm kia mà.

Hai đứa hạnh phúc là điều anh muốn thấy nhất "
Lâm Hàn không trả lời mà ôm anh thêm chặt .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui