Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu


Khán giả sôi nổi hít một hơi khí lạnh, ánh mắt mở còn to hơn cả mắt mèo, đều không thể tin được tàn đại không gì làm không được đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi của bọn họ vậy mà lại có thể bại trận!!
Sau phút giây khiếp sợ ngắn ngủi, chính là những tiếng rên rỉ càng ngày càng cao.
“Trời ạ! Trước khi bắt đầu trận đấu tôi còn thêm 3000 Lạp Hỗ tệ ở chỗ Trương Đại Gia, cược chính là tàn đại thắng lợi! Hiện tại tàn đại thua, tôi nên làm cái gì bây giờ?!” “Trời ạ! Cậu thì đã là gì?! Lão tử đem cả phi thuyền mini lẫn cơ giáp hình người đặt vào!”
“Cũng không thể bảo Trương Đại Gia trả lại tiền cho tôi..”
“Nằm mơ đi!”
“A! Hiện thực quá tàn nhẫn! Vốn đang nghĩ thừa dịp lúc này làm một ván đổi đời, không nghĩ tới… Chẳng lẽ tôi chính là sao chổi chuyển thế, đặt người nào người đó thua?”
“…”
Lance che mắt, nhìn lên đài thi đấu qua kẽ hở giữa lòng bàn tay “Hạ Mạt, Hạ Mạt tại sao lại thất bại?” Chẳng lẽ là bởi vì tối hôm qua ta vẫn luôn quấn cậu ấy chia sẻ kinh nghiệm làm cho cậu ấy không ngủ đủ giấc dẫn đến phát huy thất thường?! Trời ạ! Hậu quả này cũng quá nghiêm trọng đi!
Vu Triết ngẩng đầu từ trong quang não, nhìn thấy tình hình trên đài, mân mê miệng không để ý lắm nói: “Thắng thua không phải là thực bình thường sao? Anh ta chính là chế tạo sư, cũng không phải chiến sĩ cơ giáp đấu tranh anh dũng…”
“Em thì biết cái gì?! Bổn cung đặt mấy chục vạn trên người cậu ấy đó!”
Khóe miệng của Vu Triết méo một chút nhỏ giọng nói thầm: “Ai bảo anh thích cờ bạc như vậy, đáng đời…”
“Em nói cái gì?!”
“Không có gì.”

“Bổn cung nghe được! Em quả thực to gan lớn mật, dám già mồm cùng bổn cung!”
Hai người nói xong liền lăn đến một chỗ, Randall thản nhiên mà liếc hai người bọn họ một cái, không nhẹ không nặng  nói: “Hình tượng.”
Lance nháy mắt trở lại vị trí của mình đoan đoan chính chính ngồi xong, thế nhưng ánh mắt lại thủy chung hung hăng mà trừng Vu Triết.
Vu Triết nguýt y một cái, cúi đầu tiếp tục nhìn quang não.
Trên đài thi đấu.
Cơ giáp hình người giơ khẩu súng tự động loại lớn nhắm ngay giữa trán Hạ Mạt, “Nhận thua sao?”
Trong giây phút bị họng súng nhắm vào, Hạ Mạt ngược lại lại không hoang mang lo sợ giống như lúc mới bắt đầu nữa, giống như tất cả lực chú ý đều bị tập trung đến phần da tiếp xúc với họng súng.

Đầu óc vô cùng thanh tỉnh, cậu cảm giác mình còn có vô tận tiềm lực cùng lực lượng không có phát huy.
Nhận thua? Đây chỉ là từ ngữ tồn tại ở đời trước.
Tầm mắt chậm rãi dời khỏi họng súng, cậu còn không hề sợ hãi mà nhìn thẳng hai mắt cơ giáp hình người, bỗng dưng nhếch mớ miệng một cái, “Tại sao tôi lại phải nhận thua?”
Thái Phong nhíu mày lại, làm bộ mở chốt cò súng.
Hình ảnh giằng co bị phóng đại đến giữa không trung, khán giả khẩn trương đến không dám hô hấp, người chủ trì nắm chặt micro, chuẩn bị tùy thời hô dừng, mấy tên phục vụ đã bước nửa chân lên đài thi đấu, một khi có tình huống ngoài ý muốn xảy ra thì sẽ lập tức xông lên!

Nhưng mà lúc này biểu hiện của Randall lại không khác gì bình thường cả, ngũ quan lãnh ngạnh, ánh mắt kiên định.
Trương Lợi lướt qua Lance, nhẹ giọng hỏi y “Điện hạ, cần ngưng hẳn trận đấu không?” Randall trầm mặc một khắc, “Không cần.”
“Cái gì?!” Lance thất thanh, tuy rằng y quả thật vô cùng tiếc nuối cho mấy chục vạn Lạp Hỗ tệ kia của mình, thế nhưng nếu đặt tiền cùng hoàng điều tương lai cùng một chỗ thì y sẽ không chút do dự mà chọn hoàng điệt! Huống hồ hôm nay Hạ Mạt phát huy thất thường nói không chừng có một phần lớn nguyên nhân là do mình!
Lance kéo ống tay áo của Randall, nhỏ giọng khẩn cầu, “Hoàng huynh, để Hạ Mạt nhận thua đi.

Chúng ta không thể so đúng không?”
“Em ấy sẽ không thua.”
“Gì?”
Randall nghiêng đầu nhìn y, lặp lại từng câu từng chữ: “Em ấy sẽ không thua.”
Giống như là vì xác minh tính chân thực của những lời này, ngay sau đó chợt nghe thấy người xem phát ra kinh hô!
Randall cùng Lance đồng thời quay đầu nhìn về phía đài thi đấu, chỉ thấy cơ giáp hình người kinh ngạc mà rút lui vài bước, cái này còn không phải trọng điểm, trọng điểm tòa khẩu súng tự động trong tay hắn đã hoàn toàn biến mất!
“ Kính phân biệt tinh thần lực! Kinh phân biệt tinh thần lực!”
Khi Lance vô ý thức mà lặp lại mấy từ này, không ít người xem bị vây ở trạng thái khiếp sợ cũng sôi nổi tìm kiếm kính phân biệt để đeo lên.


Vừa thấy, bọn họ đã sợ hãi nhảy lên!
“Trời! Cái thứ mềm mại màu trắng giống như tơ tằm kia là gì?!”
“Kính nhờ cậu có chút thưởng thức có được không! Trình độ như thế này còn dám tới nhìn trận đấu của tàn đại?! Thật sự là không biết xấu hổ!”
“Gặp nhau ở sàn thi đấu!”
Ngay khi mọi người nghị luận sôi nổi, người chủ trì cũng hồi thần.

Hắn một tay đẩy đẩy kính phân biệt tinh thần lực, tình cảm mãnh liệt bốn phía lớn tiếng nói: “Tàn đại không hổ là thiên tài chế tạo cơ giáp! Chỉ nhìn số lượng cùng chất lượng rễ tinh thần đã đủ để vây sát tất cả chế tạo sư cao cấp!”
Nghe thấy hắn nói, nhóm mù tịt về chế tạo cơ giáp ước chừng minh bạch cái thứ giống như lụa trắng vây quanh Hạ Mạt thì ra là rễ tinh thần, mà sợi tơ càng dày đặc, thì tinh thần lực càng cao, nói cách khác cũng chính là thiên phú chế tạo cơ giáp càng cao! Thật sự thần kỳ như thế?! Thật đúng là hiểu thêm kiến thức!
“Công kích của rễ tinh thần làm cho tuyển thủ Thái Phong khó lòng phòng bị! Sau khi phân giải súng tự động, Hạ Mạt tuyển thủ tiếp tục nhắm đến có giáp hình người của tuyển thủ Thái Phong! Nhìn đến một màn giống như đã từng trông thấy này, ta không thể không đề cập đến biểu hiện kinh người của tuyển thủ Hạ Mạt trong vòng đấu loại! Không biết mọi người có còn nhớ rõ hay không, trong vòng đấu loại, cơ giáp cấp hai của tuyển thủ Vương Miên từng biến mất trong nháy mắt, hơn nữa đến tận khi kết thúc trận đấu cũng chưa từng xuất hiện một lần nào nữa!”
Khán giả nhất thời nhóm thành tốp năm tốp ba đồng thời nhỏ giọng nghị luận.
“Không sai! Các bạn đoán không sai! Lý do cơ giáp hình người của tuyển thủ Vương Miên biến mất không phải bởi vì trục trặc máy móc, mà là bởi vì nó đã bị tuyển thủ Hạ Mạt phân giải! Bởi vậy có thể thấy được, chế tạo sư cùng với chiến sĩ cơ giáp dường như trời sinh là địch thủ! Đối mặt với một đối thủ mạnh mẽ như Hạ Mạt, tuyển thủ Thái Phong sẽ chọn phương pháp ứng đối như thế nào?!” Trương Lợi nhìn khối cầu kim loại lớn cách Hạ Mạt không xa, bất đắc dĩ mà cười cười, “Chúng ta đúng là quan tâm sẽ bị loạn.

Vẫn là điện hạ suy nghĩ chu toàn.”
Randall không nói được một lời mà nhìn chằm chằm thân ảnh nhỏ gầy trên đài thi đấu, hắn chậm rãi đem hai tay ra trước ngực, nhẹ nhàng mà vỗ tay.


Tiếng vỗ tay mỏng manh  giống như lửa cháy lan ra đồng cỏ, nhanh chóng lan tràn khắp toàn bộ sân thi đấu.
Người chủ trì cúi đầu quan sát thời gian, “Được! Hiện tại bắt đầu đếm ngược! Một khi thời gian đếm ngược chấm dứt mà Thái Phong vẫn không thể tránh thoát nhà giam như trước thì sẽ coi như Hạ Mạt tuyển thủ thắng lợi!”
“5!”
“4!”
“3!”
“2!”
“1!”
“Trận đấu chấm dứt, tuyển thủ có thể bước tiếp vào vòng đấu tiếp theo là, khoa chế tạo cơ giáp trường Exxon, học sinh năm nhất Hạ Mạt!”
Sân đấu phát ra những tràng pháo tay nhiệt liệt nhất từ trước đến nay! Có mấy người xem thậm chí vui quá mà khóc, ba năm người ôm thành một đoàn.
“Trời ạ, kiếm được đồng tiền thật là vất vả, một trận đấu khiến cho nhân tâm bất ổn.”
“May mà người đạt được thắng lợi cuối cùng chính là tàn đại, nếu không tiền của lão tử liền thật sự đều ngâm nước nóng nha!”
“Tài sản tăng lên gấp nhiều lần còn gì sướng hơn!”
“…”
Hết chương 185..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui