Trộm ngọc

 
Chương 8: Ngu xuẩn.
 
Nguyệt Yến vừa muốn vén rèm, nghe thấy nội thất truyền đến một trận tiếng kêu lên ngắn ngủi, vội vàng sải bước vào, trong miệng thấp giọng đáp lời, “Thái hậu, người có gì phân phó?”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Lui xuống!” Còn chưa chờ Nguyệt Yến tiến vào, Lý Đàn đã quát lên bảo nàng ngừng lại.
 
Nguyệt Yến vội vàng dừng bước chân, khẽ giọng đáp lời, Lý Đàn vốn không thích lúc nhàn rỗi có người hầu vây quanh, thiếp thân hầu hạ, bởi vậy ban đêm trong phòng đều sẽ không có người trông coi, mà là ở phòng bên cách một đoạn ngắn mới có người ở lại canh giữ.
 
Càng đừng nói đến khi Lý Đàn vừa mới tỉnh tính tình cực kỳ không tốt, các nô tì cũng sẽ không chọn lúc này đi nhận lấy xui xẻo, một lát sau trong điện khôi phục sự yên tĩnh vốn có.
 
Mành trong trướng lớp lớp rơi xuống, ánh sáng nhạt sớm tinh mơ đang hắt lên trên đó một bóng dáng, Lý Đàn nhìn hạt bụi nhỏ hiện hình trong ánh mặt trời, lần đầu trong đầu không có chủ trương, giống như một đống bột nhão, cực kỳ khó chịu.
 
Y phục nàng chỉnh tề, không có bất kỳ khác biệt gì với lúc trước khi đi ngủ hôm qua, ngay cả dây buộc cũng đều là nút thắt hoa sen nguyên dạng.
 
Nàng do dự trong chốc lát, vẫn vươn tay cởi y phục, thân thể bại lộ trong ánh mặt trời, hiện ra màu trắng men sứ, sáng bóng hoàn mỹ.
 
Bầu ngực phát triển, mềm mại ưỡn cao, trên đó không có một chút dấu vết, màu da nhạt đến mức ngay cả mạch máu xanh tinh tế cũng mơ hồ hiện lên, nhưng lại không hề lưu lại bất kỳ dấu vết nào, đỉnh nhọn nho nhỏ yên ổn hơi hãm sâu vào trong quầng vú màu hoa anh đào, không có người dùng môi lưỡi hút nó ra, cũng không có người dùng răng tra tấn nó.
 

Vòng eo mỹ lệ động lòng người, mông trắng nõn, hai chân giống như măng non cao vút, không có ai dùng sức siết chặt lấy eo của nàng, không có ai hung hăng đánh lên mông nàng, không có ai bóp lấy đầu gối của nàng dùng sức kéo nàng qua.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tất cả đều là giấc mộng của nàng, mà hiện tại, ngay cả ký ức của giấc mộng này cũng thức tỉnh trong nháy mắt, không ngừng lướt qua. Lúc mở mắt, Lý Đàn tựa như còn nhớ mang máng âm thanh của hắn, đường nét của hắn, chỉ là ở lại một lúc thì đã giống như ngăn cách bởi màn nước, lớp sương mù che lại, hắn không phải người kia, người kia cũng không phải hắn.
 
Lý Đàn ngây người ở trên giường, sững sờ hồi lâu, sau đó cho chính mình một cái bạt tai thật mạnh.
 
Thật sự là sống yên ổn một thời gian quá dài, ngu xuẩn đến hồ đồ.
 
Không phải Lý Đàn nàng ngu xuẩn, mà thật sự là thiên hạ đệ nhất ngu xuẩn, một lần thì thôi đi, còn đến lần thứ hai, cũng nên hiểu ra chuyện này căn bản không phải là trùng hợp.
 
Nàng ngẫm lại tất cả chuyện xảy ra từ hôm qua cho tới hôm nay, dưới sự tình dục lả lướt cất giấu vạn phần nguy hiểm đáng sợ, bất kỳ điểm gì lọt ra ngoài, nàng đều sẽ vạn kiếp bất phục thì không ngừng lạnh run.
 
Đây là tính kế, là mưu lược, là giả thần giả quỷ.
 
Nhưng nàng chấp chính nhiều năm, chỉ là con thỏ cũng nên mọc ra răng nanh, huống chi trời sinh nàng không có lòng tốt gì.
 
Lý Đàn không tin thần cũng không thừa nhận quỷ.
 
Nếu muốn nàng bởi vì xấu hổ, vì thể diện, vì trinh tiết mà để chuyện này nhẹ nhàng qua đi, cố gắng vùi lấp, không bằng bảo nàng trực tiếp chết đi để sạch sẽ thống khoái.

 
Lý Đàn bắt đầu sắp xếp chuyện này lần nữa, mỗi một chi tiết đều không bỏ qua.
 
Vì sao nàng lại thất thố như vậy, thậm chí trong mộng ban đêm, thuần túy là vì xuân tình? Cho dù trống trải đã lâu cũng sẽ không đột ngột xuất hiện và hung mãnh như vậy.
 
Người luôn cực kỳ tín nhiệm với cái đầu của mình, càng là người thông minh càng như thế, nhưng thân thể vốn chính là thứ đồ chơi có thể thao túng được,  cũng cực kỳ yếu đuối. Người tự xưng là có lý trí cỡ nào, cũng có thể bị sự biến hóa khách quan của thân thể điều khiển mà không hay biết.
 
Không cần nói người trong thâm cung, dù nàng là gà mờ, cũng có biện pháp xáo trộn tâm trí của một người, càng không cần phải nói chỉ là phát tình mà thôi.
 
Điều khiến nàng rợn cả tóc gáy chính là ở thời điểm nàng không biết, có người đã ẩn nấp bên cạnh nàng, dùng thủ đoạn như vậy lặng lẽ không một tiếng động phá vỡ tâm thần của nàng.
 
Sao có thể để người chiếm nửa giường mình được ngủ ngon chứ (1)? Không bắt người này ra, nàng tuyệt đối sẽ không có giây phút nghỉ ngơi.
 
(1) Ẩn dụ việc bảo vệ lợi ích của bản thân và không cho phép người khác chiếm đoạt, gây ảnh hưởng. (Nguồn: https://baike.baidu.com/) 
 
Lý Đàn đẩy ngược thời gian về ngày hôm qua, nàng xuất hiện tình huống khác thường là sau khi đi đến Khánh Nguyên Điện về.
 
Ẩm thực, rượu trái cây, bát đĩa, dầu tắm hay là hương đốt?

 
Đều có khả năng, nếu đổi lại là nàng, hoàn toàn có thể làm được không để lại dấu vết.
 
Thật sự cắn chết không tha, ngược lại hẳn là có thể đào ra manh mối, chỉ là những thứ này tất cả đều ở Khánh Nguyên Điện, có thể tập trung vào một thứ còn dễ nói, nếu như tất cả đều có hiềm nghi, trắng trợn truy xét, không khác nào đốt đèn công khai truy sát, bị coi là kém cỏi.
 
Nếu vật chứng đã khó tìm, ai có khả năng làm chuyện này.
 
Nguyệt Yến dẫn nàng đến Khánh Nguyên Điện?
 
Sau khi Lý Đàn cẩn thận suy tư, lại phủ nhận khả năng này, trước hôm qua nàng đã hạ quyết tâm, lạnh nhạt đủ rồi nên đi thăm dò ý tứ của tiểu Hoàng đế một chút, câu hỏi của Nguyệt Yến chỉ là đoạn đệm của thuận theo tình thế, không phải nguyên nhân quan trọng quyết định hành vi của nàng.
 
Huống chi, lúc Nguyệt Yến hầu hạ thân cận, nàng đã không thường ở lại Khánh Nguyên Điện nữa, tuy rằng Nguyệt Yến cũng miễn cưỡng tính là quen thuộc với nơi kia, nhưng không có cách nào bồi dưỡng cơ sở ngầm, cùng người khác giở trò ở Khánh Nguyên Điện, không bằng ở Khôn Linh Điện của nàng càng an toàn tiện lợi hơn.
 
Nếu là vì không cho Lý Đàn có thể có cơ hội đóng cửa, che giấu chuyện này, Nguyệt Yến cũng không cần tốn công quanh co như thế, cứ mười ngày Hoàng đế lại đến thỉnh an nàng, thật sự muốn giở trò, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi mấy ngày nữa thì có thể càng thêm tự nhiên để Hoàng đế đến chọc thủng chuyện này.
 
Điều quan trọng nhất chính là, hầu cận bên cạnh nàng, lai lịch, người nhà thậm chí nhánh cuối cùng họ khác chi có giao tình sâu một chút nàng sớm đã tra toàn bộ một lượt, lai lịch sạch sẽ nhưng không phải quá mức sạch sẽ, chắc chắn sẽ không phải là bị người ta xóa lai lịch rồi đưa tới.
 
Vậy, chẳng lẽ là tiểu Hoàng đế?
 
Xuống tay trong Khánh Nguyên Điện, đối với hắn là nơi thuận tiện nhất.
 
Nếu vị Thái hậu là nàng đây vì dâm dục thất thố mà bị phát hiện, bất kể là giam lỏng bí mật hay là nổi trận lôi đình nghiêm trị, đều vô cùng thỏa đáng, đặc biệt là nàng vốn là Thái hậu vẫn còn nửa chặng thanh xuân, mặc dù không có cách nào vạch ra, cũng để lại một nhược điểm cực lớn trên tay hắn, nàng không còn sức lực đánh trả nữa.
 

Chuyện này, hắn làm, đánh thẳng ba tấc, một vốn bốn lời.
 
Trái tim Lý Đàn lạnh đi, vô tình tự hỏi tính khả thi của khả năng trí mạng này.
 
Nhưng mà điểm mấu chốt của nhân tố quyết định nhất, nàng nghĩ không thông.
 
Nếu đây là một tay Hoàng đế bố trí, với tâm trí của hắn, nếu đã bắt đầu tuyệt đối sẽ không thu lưới sớm như vậy. Không phải Lý Đàn kiêu ngạo, đứa trẻ dưới tay nàng dạy dỗ thành, xuống tay, tuyệt đối sẽ không duyên không cớ quanh co hai lần, còn không thu hoạch được gì.
 
Bất kể là sẩm tối phái người xâm nhập, hoặc là đêm qua lúc nàng không phòng bị gọi người đến phá hỏng sự trong sạch của nàng, hoặc là lưu lại vật chứng, đều là chuyện có thể làm được.
 
Mà duy chỉ có chuyện đánh rắn động cỏ như vậy, rồi lại không có bất kỳ sự chuẩn bị gì ở sau, uổng công khiến nàng nổi tâm phòng bị, chuẩn bị liều chết phản kích?
 
Cho dù trẻ con cũng hiểu được sẽ không làm chuyện mua bán lỗ vốn.
 
Trong đầu Lý Đàn vẫn còn đọng lại sự mệt mỏi sót lại trong giấc mộng dâm mĩ, vô số manh mối giống như cuộn tơ quấn lấy nhau, nhìn giống như khắp nơi đều dẫn ra đầu sợi, nhưng lại tìm không được đường ra.
 
Đột nhiên, tin tức mấy tháng trước từng nghe hiện lên trong đầu nàng, lập tức khiến nàng nghĩ đến một chuyện tựa như không có chút liên hệ nào, nhưng lại là khả năng phù hợp đến quỷ dị.
 
Nếu thật sự bởi vì như thế…
 
“Không ngờ đến, đồ ngu xuẩn nuôi được một tiểu ngu xuẩn.” Nàng bất đắc dĩ cười, lẩm bẩm tự nói. 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui