Trớ Trêu Xuyên Không Thành Nữ Phụ

Sáng hôm sau, cô và Hải Thủy, Hải Chi đã ở sân bay thành phố y. Trước khi đi, cô cũng đã kịp bàn dao tất cả công việc của bang cho Vĩnh Bằng.

Ông bà Bạch bây giờ nhìn cô bây giờ nữa vui nữa buồn. Vui vì con gái của mình cuối cùng cũng đã trưởng thành, nhưng lại không nỡ để cô đi. Bà Bạch phu nhân nắm tay cô, ân cần dặn dò:

- Băng nhi qua bên đó con nhớ phải chăm sóc bản thân mình tốt đấy nhé. Nhớ phải ăn đầy đủ, mỗi ngày phải uống hai lít nước, khi ngủ nhớ phải đắp chăn. Khi đi ra ngoài đường nhớ phải có khăn choàng và áo lạnh.

Còn cô thì chỉ phì cười đáp lại:

- Mẹ à~  Con chỉ đi có hai năm thôi có cần phải làm quá vậy không?

Bà ôm chầm lấy con gái mình, cô cũng ôm lấy bà, đôi mắt ôn nhu và hiền dịu.

Ông Bạch thì lại nói chuyện với Hải Thủy và Hải Chi:


- Mong hai cháu qua bên đó, sẽ giúp chăm sóc Băng nhi!

- Vâng bọn cháu hứa.

Tiếng thông báo của hãng hàng không đã cắt ngang  bầu không khí ấm áp của gia đình họ Bạch. Cô vẫy tay chào rồi bước lên máy bay.

Đến lúc cô đã ngồi trên máy bay, thì Hoắc Nhan Kình đã tới sân bay. Nhưng không kịp nữa, hắn thấy máy bay đã cất cánh. Lòng thắt chặt lại, tim đau nhói liên hồi. Hắn ta nhìn theo hình bóng chiếc máy bay, rồi lẳng lặng đi về.

__________________________________BIệt thự Hoắc Gia_______________________________

Căn phòng của hắn thoáng chốc tất cả đã đổ vỡ. Hắn điên cuồng đập phá đồ đạc, sau lại  lấy ba chai rượu ra uống. Hắn uống liên tục uống, không để ý bất kì ai ngăn cản mình.


Trong cơn say hắn luôn nghĩ hình bóng của một cô gái, mái tóc màu bạch kim, miệng luôn nở nụ cười tươi tắn, luôn gọi '' Kình ca ca, đi chơi nào!''. Trước khi ngủ hắn ta cũng luông miệng nói'' Băng nhi, anh xin lỗi...''

Đúng! Hắn ta đã yêu cô, 10 năm. Trước đây hắn đối với cô luôn ôn nhu, dịu dàng, thập phần đều cưng chiều. Nhưng từ khi ả bạch liên hoa Thư Bảo Linh kia xuất hiện, ả luôn tìm cách quyến rũ anh, hãm hại Lam Băng, sau đó để anh chán ghét cô. Anh thì nghĩ cô đã thay đổi, nhưng thật ra chính anh mới là người thay đổi. Cô thì vẫn cương quyết bám theo anh, nghĩ rằng có thể làm cho anh yêu mình. Nhưng cuối cùng, cô nhận lại được những lời nói nhục mạ của anh, ánh mắt khinh thường của mọi người.

Suốt hai năm cô đi, hắn ta luôn tự dằn dặt bản thân cua mình. Ngày nào cũng uống từ sáng đến tối, luôn miệng nói:'' Băng nhi, anh xin lỗi''.

__________________________________ Truyền thông_________________________________

Cái ngày mà cô đi lên máy bay, cũng chính là ngày làm cả giới truyền thông dậy sống dữ dôi. Trên tất cả mặt báo đều có tiêu đề: '' Thư lão gia vào tù! Thư Hoành lão gia là gian thương''. Còn có một số khác như: '' Tổng giám đốc Thư Thị định ám sát Bạch lão gia, để chiếm đoạt Bạch Thị''.

Nhưng điều làm tất cả mọi người hứng thú đó chính là: '' Đại tiểu thư của Thư Thị lăn loàn qua đêm với trai. Sau đó bị thủ tiêu''.

Đến khi cảnh sát tì được thi thể của cô ta thì ai cũng phải rợn người với cảnh tượng trước mắt mình. Khuôn mặt của ả ta bị rạch nát, tay thì rời khỏi người, trên người thì đầy những vết bầm tím, những  vết máu thì đầy ở trên bụng. Đặc biệt trên bụng và lưng của cô ta thì xuất hiện một lỗ bầm tím rất lớn, có thể là do rất nhiều người đá vào. Nhưng bọn họ đã đoán sai! Người làm điều đó chỉ có một mình Hải Chi. 

Những người đã dự bữa tiệc của Bạch phu nhân, ai cũng rợn người khi nghe tin. Họ chắc cũng đoán được một phần những chuyện này là do Bạch tiểu thư. Từ đó không ai dám động tới Bạch Thị. Vì họ biết nếu Bạch tiểu thư biết được, có thể họ còn thảm hơn Thư Gia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận