Trớ Trêu Xuyên Không Thành Nữ Phụ

Ngay sau khi bữa tiệc sinh nhật của mẹ kết thúc, cô cùng với hai người kia tới bang. Tới nơi thì Vĩnh Bằng đã đón ở cửa.
- Hai bọn chúng đã được chăm sóc kĩ như lời cô nói rồi đấy Hải Thủy.
- Cảm ơn.
Nói rồi bốn người họ đi xuống một căn phòng ở dưới đất. Nơi đó toàn là máu, tay, chân hay xác người đều có. Đó là một căn phòng cực kì đáng sợ, có thể gọi đó là địa ngục của trần gian.
Thư Hoành thì bị đánh đến mặt mũi biến dạng, tay chân thì đầy máu. Nhìn ông ta bây giờ người không ra người ma không ra ma. Cô tiến lại, ngồi vắt chân trên chiếc ghế như một nữ vương. Bọn họ ngồi đó, chỉ nhìn ông ta bị đánh mà không lên tiếng. Sau 10 phút thì cô giơ tay, ra hiệu dừng lại. Cô tiến bước lại gần ông, tay nâng cầm của ông ta lên. Ánh mắt của cô chứa đầy sự căm phẫn, thù hận, ngay tức khắc cả căn phòng đã được bao trùm bởi hàn khí băng ngục của cô. Cô nhìn ông ta bị đánh đến như vậy, nhưng trong lòng cơn giận của cô không giảm bớt được phần nào, ngược lại còn tăng thêm gấp bội lần.
Còn tên phục vụ thông đồng với hắn thì thảm hơn, bị thuộc hạ của cô giết ngay tại chỗ. Nếu không phải cô tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của ông với tên phục vụ ấy, chắc có lẽ bây giờ ba cô đang nằm hấp hối trong bệnh viện.Chỉ nghĩ tới điều thôi, sự hận thù trong mắt của cô đã gấp hàng vạn lần, ngay lập tức cô đã lấy con dao  vắt trên đùi mình đâm thẳng vào tay ông ta, tiếng hét inh ỏi vang lên khắp căn phòng. Cô đứng dậy, lấy chân ghì mạnh vào con dao, khiến cho hai ngón tay của hắn rơi ra. Hắn đau đớn tới nỗi hét khan cả họng. Cô quay đi, dặn dò năm tên mặt áo đen ở ngoài cửa, hành hạ hắn tới sáng, sau đó thì đem hắn thả trước đồn cảnh sát. Tố cáo hắn có hành vi gian thương và cố ý ám sát người khác.

Cô tới một căn phòng kế bên cạnh. Thấy ả ta nằm trên sàn lăn lốc, quần áo tơi tả, mái tóc thì rối xù, cả người thì bầm tím, hai bên má thì đỏ cả lên. Bộ dạng của ả ta bây giờ không khác gì mấy ả kĩ nữ bám theo đại gia, rồi bị đánh đuổi.
Cô thì thầm nghĩ trong đầu: " Nguyên chủ bây giờ chính là lúc mà tôi trả thù cho cô. Đòi lại công bằng cho cô a".
Ả ta  lúc này gượng lắm mới mở được mắt. Thấy cok đang ngồi trên chiếc ghế đối diện mình. Thì lập tức khuôn mặt vặn vẹo, hét lớn:
- Tại mày! Tất cả là tại mày con khốn. Tao mất tất cả là tại mày con điếm Bạch Lam Băng kia!
Hải Thủy nhanh chóng bước đến, lấy chân mình đạp lên đầu cô. Bộ dạng của cô bây giờ chính là của một đại tỷ trong giới hắc đạo.
- Tên của bang chủ, mày có quyền gọi sao hả con chó? Mày nên nhớ bây giờ mày đang bị hành hạ, không có dàn hậu cung của mày bảo vệ đâu! Nhớ rõ chưa.
Hắc Chi thì vẫn đứng im bên cạnh Lam Băng. Nhún vai, giọng điệu đầy bỡn cợt nói
- Sắp chết rồi mà còn hùng hổ như vậy. Xem ra hồi nãy thuộc hạ của bọn tôi phục vụ cô chưa đủ hả Thư Bảo Linh?
Hải Chi ngồi xổm xuống, tay nâng cầm cô ta lên. Nhẹ nhàng nói nhưng chứa đầy sát khí:
- Cô tưởng mình vẫn còn là tiểu thư của Thư  thị sao? Tôi sẽ chống mắt coi Thư thị có còn tồn tại đến ngày mai không? Không biết nếu chủ tịch của Thư Thị vào tù thì các mặt báo có dậy sóng không nhỉ?

Ả ta nghe vậy liền giật người, quát lớn:
- Bọn bây đã làm gì cha tao hả?
- Không có gì! Chỉ là kêu người tẩn ông ta đến sáng, sau đó thì ném vào đồn cảnh sát thôi!
- Nhưng mà đừng lo! Cô cũng sẽ được lên trang nhất báo với tiêu đề' Linh tiểu thư của Thư thị qua đêm với trai bao, sau đó bị thủ tiêu' cô thấy thế nào? Rất hay phải không?
- Thư Bảo Linh, có phải bây giờ cô đang hận tôi đến mức muốn một dao phi thẳng đúng không.
Cô im lặng, bây giờ mới lên tiếng.
- Mày......mày...
Ả ta cứng họng, bây giờ ả ta chả khác gì con cá đang nằm trên thớt cả. Bây giờ cô chính là nữ vương, còn ả ta là một đứa dân đen. Chênh lệch quá lớn!

- Người đâu vào đây!
Sau khi cô nói thì lập tức đã có năm người đàn ông đi vào.
- Phục vụ cô ta cho tốt. Sau đó thì giết.
- Vâng.
Cô ta lùi ra sau, ánh mắt kinh hãi. Cả đêm đó tiếng hét thất thanh của nữ chủ vang khắp cả căn phòng. Một cảnh tượng kinh khủng, không thể tưởng tượng nỗi! Nhưng đối với cô thì đêm đó là một màn giải trí mua vui rất hấp dẫn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận