Triệu Hoán Mộng Yểm

Editor: Nguyetmai

Lâm Thịnh lấy lại bình tĩnh, tiếp tục đi về phía trước. Cậu men theo con đường quanh co khúc khuỷu bên trong rừng cây mà tiến lên.

Chẳng bao lâu sau, lại có thêm một con chim ưng màu đen nằm sấp trên con đường ở ngay phía trước, chắn ngang giữa lối. Con chim ưng đen lần này lớn hơn con lần trước một chút, dường như lông chim trên người cũng có vẻ cứng rắn hơn.

Quác!

Chim ưng đen chậm rãi đứng lên, trong đôi mắt màu đen là một mảng trống rỗng, không có một chút cảm xúc nào.

Phành phạch phành phạch...

Nó vỗ đôi cánh rộng lớn, thoắt cái đã bay lên trời, liệng một vòng, vừa gào thét vừa mang theo động năng cực lớn lao vọt về phía Lâm Thịnh.

Không có gì để nói nhiều, gặp mặt chính là đánh nhau.

Lâm Thịnh khởi động trạng thái Bán Long Hóa, để Thánh lực trợ giúp và tăng cường cho cơ thể. Đột nhiên cậu giơ tay lên, từng sợi tơ tà năng màu xanh lá cây nhanh chóng nổ tung rồi bắn ra. Sợi tơ tà năng quấn quanh chim ưng đen khổng lồ, giảm bớt tốc độ lao tới của nó.

Lâm Thịnh nhân cơ hội đó tiến lên, vung ra một đao nhanh như chớp, nhắm ngay cổ chim ưng đen mà chém thật mạnh từ trên xuống. Một tiếng "rắc" vang lên, cả người chim ưng đen cứng đờ rồi lập tức yếu ớt ngã xuống đất, không còn hơi thở.

"Quá yếu. Chỉ là tốc độ nhanh hơn con vừa rồi một chút, sức mạnh cũng có hơn một chút, nhưng nó vẫn thuộc về cùng một cấp độ, không vượt quá phạm vi của chiến sĩ cấp bốn."

Lâm Thịnh thở dài một tiếng. So với lúc ban đầu khi cậu mới tiến vào giấc mơ, bây giờ cậu không chỉ mạnh hơn gấp mười lần thôi đâu.

Lần này vận may của chim ưng đen không tốt, không có mảnh vỡ linh hồn. Lâm Thịnh cũng không để ý lắm, cậu tiếp tục đi về phía trước.

Đi tới dọc theo con đường nhỏ, chỉ chốc lát đã ngang qua một thác nước màu bạc. Phía sau thác nước đó chính là một vách đá màu trắng xám rất to lớn.


Những con ưng khổng lồ với kích cỡ không chênh lệch lúc trước cho lắm đang đứng ngay ngắn ở bờ rìa vách đá, quan sát dưới này. Trên vách đá toàn là những cửa động tối đen to nhỏ không đồng đều, giống như là ổ của những con chim ưng đen này.

"Một, hai, ba, bốn, năm..." Lâm Thịnh cẩn thận đếm số lượng chim ưng đen trên đỉnh vách đá.

Con lớn nhất ở trong đó cũng chỉ lớn hơn con vừa rồi cậu giết một chút.

"Chắc không có vấn đề gì. Đánh nhanh thắng nhanh, khỏi phải dẫn tới sự xuất hiện của những con quái vật khác."

Lâm Thịnh hít sâu một hơi, chậm rãi đi về phía trước, từ từ men theo vách đá tới bên dưới những con chim ưng đen đó. Những cá thể chim ưng đen có thực lực bình thường này vừa vặn có thể làm tư liệu sống tốt nhất giúp cậu tích lũy sức mạnh linh hồn.

Cậu quan sát xung quanh, nhanh chóng nhặt một tảng đá lớn bằng nắm tay từ dưới đất lên. Lâm Thịnh nhắm về phía một con ưng đen trong số đó, hơi cúi người rồi ném mạnh tảng đá trong tay.

Vút!

Tảng đá bay vụt đến chỗ chim ưng đen, nhắm trúng mục tiêu, đập mạnh lên một bên lông của nó. Cùng với một tiếng "bộp", có mấy cọng lông đen rơi xuống.

Những con chim ưng đen bị đánh động vội vã bay vút lên, liệng quanh một vòng, sau đó dồn dập lao về phía Lâm Thịnh.

Khoảng cách hơn mười mét được thu hẹp lại trong nháy mắt. Con chim ưng đen thứ nhất mới vừa đến gần một chút, móng nhọn mới chụp vào người Lâm Thịnh thì đã bị cậu nhẹ nhàng lách người tránh đi, nó cũng vồ hụt. Nó vừa định bay đi thì đột nhiên lưng đau nhói, vô số lông đen rơi xuống, toàn bộ vùng lưng đã bị khuỷu tay của Lâm Thịnh đập nát.

Chim ưng đen ngã nhào xuống đất. Không đợi nó kịp tắt thở, con thứ hai, con thứ ba, con thứ tư lập tức lao xuống liên tục. Thế nhưng, vừa mới đối mặt với Lâm Thịnh một lát thì chúng đã bị cậu nhẹ nhàng đập ngã xuống đất.

Một lát sau, con chim ưng đen lớn nhất còn sót lại trong bầy rít dài một tiếng, bổ nhào xuống dùng hai cánh đập vào Lâm Thịnh, đồng thời dùng mỏ nhọn mổ mạnh vào mặt cậu.

Phụt!!


Lâm Thịnh há miệng phun ra một đám lửa, trúng ngay chim ưng đen.

Nó hét lên một tiếng thảm thiết, toàn thân cháy ngùn ngụt, vội vã bay ra ngoài chạy trốn. Nhưng chẳng mấy chốc nó đã ngã bổ chửng, rơi xuống đất, lăn vài vòng rồi không còn cử động được nữa.

Vèo vèo vèo... Những sợi khói đen liên tục không ngừng bốc lên từ thi thể của nó, nhanh chóng chui vào trong lồng ngực của Lâm Thịnh.

Lâm Thịnh đứng tại chỗ, nhắm mắt hấp thu ký ức. Không bao lâu sau, cậu mở mắt ra, nhanh chóng đi tới phía dưới vách đá, vội vàng leo lên trên.

Vách đá cao hơn một trăm mét, bên trên có không ít hang động lớn nhỏ khác nhau.

Chẳng bao lâu sau, Lâm Thịnh đã leo đến trước một cửa động cao hơn đầu người và chui vào. Bên trong lỗ đen là một cái rãnh hình bầu dục, bên trong rãnh là tổ chim khổng lồ được bện từ cành cây.

Nhưng mà làm cho người ta kinh ngạc chính là, trong tổ chim lại có mấy cốc nước bằng gỗ, một cái chân nến, và một quyển sách màu đen bằng kim loại sáng bóng.

Lâm Thịnh đã nhìn thấy cảnh này từ trong ký ức từ trước đó. Cậu vươn tay ôm lấy quyển sách đen rồi ra khỏi tổ chim. Dường như quyển sách đen này cũng không phải được làm cho con người đọc, mà là cho quái vật có kích cỡ to lớn nào đó đọc, tỷ lệ và kích thước đều được phóng to. Chữ viết trong quyển sách này cũng không phải là chữ Rune cổ, mà là một loại ngôn ngữ nào đó mà Lâm Thịnh chưa từng nhìn thấy.

Cũng may là ký ức mà cậu vừa mới hấp thu được có thể giúp cậu hiểu được hầu hết, ít nhất là về vấn đề đọc hiểu thì không sao.

"Bánh xe trung tâm Ramania —— thuật tinh luyện."

Lâm Thịnh lật giở từng trang của quyển sách, lông mày khẽ nhíu lại. Cậu không rõ cái thuật tinh luyện này có ích lợi gì. Các cạnh của quyển sách đen đều viết đầy những chữ viết lộn xộn thế này:

"... Trở về... Trở về với cái ôm của Tổ Vương... Trở về..."


"Chúng ta đang đi trên con đường chính xác... Đừng từ bỏ... Sắp, sắp rồi..."

"Tôi đã quên mất bản thân mình, tiếp theo không biết sẽ là ai..."

Lâm Thịnh lướt qua những chữ viết này, đọc phần nội dung chính trong quyển sách đen.

"Tinh luyện huyết mạch Tổ Vương trong cơ thể chim ưng khổng lồ?" Lật xem mấy tờ, cậu đã có thể hiểu sơ lược về nội dung chính của nó.

Vì muốn tiết kiệm thời gian, cậu đọc nhanh qua một lượt để nắm được nội dung đại khái trong sách. Đây là một quyển sách bí thuật ghi chép về việc tinh luyện huyết mạch siêu phàm, thuộc một trong ba quyển sách Huyết Mạch Bánh Xe Trung Tâm.

Ba quyển sách đó bao gồm: thuật tinh luyện, thuật bồi dưỡng, thuật dung hợp. Ở đây chỉ có quyển thứ nhất trong số đó. Song, loại bí thuật này chỉ có tác dụng với những sinh vật có huyết mạch siêu phàm bên trong cơ thể.

Ngoài ra ở cuối quyển sách còn tặng kèm thêm phương pháp rèn luyện độ cứng lông chim, hình như là dành riêng cho chim ưng khổng lồ đọc.

"Không có phương pháp rèn luyện thân thể... Nhưng mà việc tinh luyện huyết mạch siêu phàm này... Nếu như thật sự có thể loại bỏ tạp chất bên trong huyết mạch, nâng cấp huyết mạch, vậy thì cũng đáng thử một lần."

Lâm Thịnh đứng trong tổ chim, cẩn thận ghi nhớ từng trang phương pháp tinh luyện này.

Cậu sớm đã không hài lòng với huyết mạch Nham Long trong người mình từ lâu rồi. Có lẽ thuật tinh luyện này sẽ mang đến một bất ngờ cho cậu.

Ra khỏi tổ chim, Lâm Thịnh lại tiếp tục đi sang những cửa hang khác để tìm kiếm, định bụng thử xem có thể tìm được hai quyển sách khác hay không. Chẳng mấy chốc cậu đã tìm được một ít đá quý nhỏ vụn và trái cây. Nhưng đó là tất cả.

Sau khi tiêu tốn một khoảng thời gian ở trên vách đá, Lâm Thịnh vừa mới xuống đất thì đột nhiên ý thức bỗng chớp nhoáng hoảng hốt.

Bên tai cậu lại truyền tới từng tiếng kim giây nho nhỏ. Lâm Thịnh vội vã đứng vững, quan sát xung quanh tìm kiếm một nơi kín đáo để núp. Vừa mới núp kỹ thì trong tai cậu đã chẳng còn nghe thấy tiếng động ở xung quanh nữa, thay vào đó là tiếng kim giây nhịp nhàng.

Hộc!

Lâm Thịnh vừa bật dậy khỏi giường liền lập tức vọt tới bàn sách, nhanh chóng dùng giấy bút ghi lại phương pháp tinh luyện vừa mới nhận được từ trong giấc mơ. Những nội dung trong đó được cậu sao chép lại rất dễ dàng.

"Không có yêu cầu vật liệu đặc biệt nào, phương pháp tinh luyện này ngoại trừ minh tưởng và động tác dẫn dắt thì không còn bước nào phức tạp."


Cậu cẩn thận kiểm tra phương pháp tinh luyện, xác định mỗi bước đều đã thuộc nằm lòng. Sau đó, cậu liếc nhìn sắc trời. Bên ngoài đã le lói ánh nắng, bầu trời sẽ sáng lên ngay thôi.

"Trước tiên cứ thử xem, nếu như có vấn đề thì cứ dừng lại."

Nếu như sinh vật triệu hoán có được huyết mạch siêu phàm, chắc chắn Lâm Thịnh sẽ tiến hành thử nghiệm trên những sinh vật mà cậu đã triệu hoán trước đó.

Đáng tiếc sinh vật triệu hoán bình thường đều không có huyết mạch siêu phàm mạnh mẽ, không có cách nào để thử nghiệm. Hơn nữa, cậu đã cẩn thận quan sát, cũng không thấy nhiều tác hại từ phương pháp tinh luyện này. Thôi thì cứ quyết định thử nghiệm xem sao.

Lâm Thịnh nửa nằm trên giường, bỏ ra mấy phút đồng hồ để điều chỉnh trạng thái cảm xúc. Chờ đến khi tất cả đều ổn định, cậu mới từ từ nhắm mắt lại và bắt đầu dựa theo phương pháp tinh luyện mà tiến hành minh tưởng.

Kiểu minh tưởng trong phương pháp tinh luyện Bánh Xe Trung Tâm của Ramania, hình như không giống như minh tưởng mà Lâm Thịnh đã biết. Bình thường minh tưởng đều cần bình tĩnh, thả lỏng và tập trung tinh thần, nhưng phương pháp này lại không phải.

Yêu cầu đầu tiên của phương pháp minh tưởng kỳ lạ này chính là trạng thái sinh vật, nó cần phải hết sức phù hợp với đầu nguồn huyết mạch siêu phàm.

Cũng tương tự với việc tự mình thôi miên, ví dụ như đầu nguồn huyết mạch siêu phàm của một người là con cá, như vậy khi minh tưởng người đó cần phải hoàn toàn cho rằng mình là con cá đầu nguồn đó.

Nguyên nhân mà Lâm Thịnh chịu thử nghiệm ngay lập tức chính là đây. Cậu đã hấp thu được rất nhiều ký ức hỗn loạn, đối với việc tự mình thôi miên này đúng là thuộc lòng như ăn cháo, chỉ cần trực tiếp nhập vào đoạn ký ức đó là được.

Đầu nguồn huyết mạch của cậu đến từ Nham Long, mà vào lúc hấp thu mảnh vỡ linh hồn, cậu đã từng nhìn thấy một phần ký ức của nó.

Thời điểm này, vừa vặn có thể mang ra sử dụng cho minh tưởng.

Trong trạng thái minh tưởng, hai tay cậu chậm rãi tạo ra từng thủ ấn* khác nhau, trong miệng liên tục phát ra âm thanh tương ứng. 

(*) "Thủ ấn" là một dấu hiệu thể hiện qua cử chỉ của tay, hay chính xác hơn là vị trí và tư thế của bàn tay và ngón tay.

Vừa mới bắt đầu luyện tập phương pháp tinh luyện kỳ lạ này, Lâm Thịnh lập tức cảm giác được có một chút khác thường đang chậm rãi xáo động bên trong cơ thể cậu. Từng tia huyết mạch ẩn chứa sức mạnh đặc biệt bắt đầu rung động trong cơ thể, di chuyển và tự động loại bỏ tạp chất theo âm thanh và minh tưởng.

"Hiệu quả thật này??!" Trong lòng Lâm Thịnh rất vui vẻ, trạng thái lập tức bị cắt đứt, cậu tỉnh lại từ trong minh tưởng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận