Trăng dưới hiên

Chương 31: Hỏi
Yến Hạ Nguyệt trên người không thoải mái, cả người cũng không có tinh thần, nàng nghe được tiếng Bình Bình nói thỉnh an, mí mắt cũng không nâng lên được.
Cố Diêm đi vào, thấy nàng đang nằm ở trên giường, có chút kinh ngạc: “Công chúa bị bệnh sao?”
Yến Hạ Nguyệt quay đầu, nhìn bộ dáng hắn bây giờ so với năm đó không khác nhau nhiều.
Ngoắc ngoắc ngón tay về phía hắn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Diêm đi tới, ngồi ở mép giường, hắn vỗ nhẹ vào tay nàng, nhíu mày: “Công chúa tay nàng hôm nay sao lại lạnh như vậy?”
Ngày thường tay thân thể nàng luôn mang tính hàn, chỉ là khi điều trị nhiều lần qua thời gian, tay nành cũng ấm hơn rất nhiều.
Hôm nay đột nhiên lại lạnh như vậy……
Hôm nay……?
Cố Diêm ngước mắt nhìn bộ dáng vô lực của nàng, nhẩm tính thời gian, có chút xấu hổ: “Công chúa đây là……”
Yến Hạ Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy.”
Cố Diêm ngồi, cũng không biết nên nói cái gì nữa.
Hắn nhìn môi công chúa tái nhợt, đưa tay len kẽ dùng ngón cái chạm nhẹ qua, nói: “Công chúa, nàng muốn ăn gì không? Ta đi cho nàng mua.”
Yến Hạ Nguyệt lắc đầu, Cố Diêm lại ngồi thêm một lát, nói: “Công chúa có muốn xem thoại bản gì không, hay thư tịch?”
Yến Hạ Nguyệt lại lắc đầu, nàng nhìn Cố Diêm hơi nhíu mày, đột nhiên nhớ chuyện nàng vừa mới thắc mắc.
Quyển thoại bản kia không viết rõ về phương pháp.
Kì thật nàng cũng xấu hổ, chỉ là khi nhìn thấy Cố Diêm, vấn đề này liên tục bay lượn trong đầu nàng, vứt cũng không vứt ra được.
Nàng rất muốn biết a.
“Cố Diêm, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.”
Cố Diêm cúi người, thanh âm ôn hòa: “Công chúa muốn biết cái gì?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Yến Hạ Nguyệt thanh âm trở nên rất nhỏ: “Ngươi ngày hôm qua…… làm sao ngươi giải quyết được?”
Cố Diêm ngớ người không kịp phản ứng: “Công chúa nói cái gì cơ?”
Yến Hạ Nguyệt nghĩ hắn nghe không rõ, đành nói lớn hơn một chút, những thanh âm vẫn trần ngập sự ngại ngùng, giống như là đang hát đến đoạn nốt cao làm thanh âm chưa đầy sự kiệu mị: “Ngày hôm qua ấy, sau khi ra khỏi tịnh thất thì người làm sao để giải quyết vậy a?”
Vẻ mặt Cố Diêm đông cứng lại, hắn không tin vào những gì tai mình vừa nghe thấy nữa rồi, hắn không tin tai mình nữa rồi.
Công chúa nhà hắn vừa hỏi cái gì cơ?
Yến Hạ Nguyệt thấy bộ dáng hắn giống như không thể chấp nhận sự thật kia, bao nhiêu cảm xúc ngượng ngùng đều kéo lên hết, nàng lôi chăn lên che kín mặt, ở trong bóng tối cố làm cảm xúc dịu lại.
Cố Diêm nhìn Yến Hạ Nguyệt đang tự bọc mình thành cái kén, chậm rãi nói: “Công chúa đã nghe ai nói cái gì sao?”
Chuyện không sạch sẽ như vậy, công chúa của hắn trước nay căn bản đều không biết tới.
Nhất định là có người ở trước mặt nàng nói những lời không nên nói.
Yến Hạ Nguyệt nghe giọng hắn có chút lạnh lẽo, lại đem chăn kéo xuống chút, chỉ lộ ra đôi mắt, giống như là trong chăn quá lâu làm cho đôi mắt nàng có chút đò: “Không có a.”
Chỉ là từ quyển thoại bản hoàng tẩu đưa cho mà đọc được thôi.
Thấy Cố Diêm trưng ra cái vẻ mặt trâm ngâm, Yến Hạ Nguyệt càng tò mò: “Ngươi không nói, ta cứ hỏi, bao giờ ngươi chịu nói mới thôi.”
Cố Diêm thấy đôi mắt nàng long lạnh ngập nước, cảm giác như chứa vạn núi sông bên trong, hắn kẽ động mắt, không nhìn vào mắt nàng nữa: “Không có gì đâu, công chúa có muốn dùng điểm tâm không?”
Yến Hạ Nguyệt thấy hắn cố tình đánh trống lảng nói sang chuyện khác, sự tò mò vượt lên tớ đỉnh điểm, nàng cong cong đôi mắt, hàng mi dài cong vút ướt nhẹp: “Ngươi liền nói cho ta biết đi mà, ta thật sự rất muốn biết nha.”
Nàng cố tình làm nũng, kéo dài thanh âm cuối cùng ra, độ sát thương tang cực đại.
Cố Diêm làm sao có thể chịu được chứ, một phút lầm lỡ miệng đã vượt tầm kiểm soát của trí óc: “Ta ngày hôm qua……”
Yến Hạ Nguyệt ngoắc lấy một ngón tay của hắn kẽ lắc lắc: “Ngày hôm qua? Ngày hôm qua làm sao? Nói tiếp đi.”
Cố Diêm gian nan kéo lý trí của mình về, hắn nhìn ngón tay mình đang bị túm chặt, có chút tuyệt vọng: “Ngày hôm qua cái gì cũng không có làm.”
Yến Hạ Nguyệt a một tiếng, làm sao có thể tin hắn được cơ chứ: “Sao có thể như vậy được?”
Hắn cũng đâu có dội nước lạnh, làm sao mà áp chế nó được?
Cố Diêm muốn để cho bản thân nhìn bớt vô dụng hơn, hắn lại đầy ra một đề tài khác: “Công chúa, Cá Thạch Chi có một quyển tên 《 kiều giai nhân 》 nàng đã xem qua chưa?”

Yến Hạ Nguyệt không dao động, nàng thật sự rất muốn biết hắn dùng phương pháp ‘Cái gì cũng không làm’ giải quyết nó như thế nào.
“Chờ lát nữa lại xem, Cố Diêm, ngươi cái gì cũng không làm, nó làm sao giải quyết được chứ?”
Cố Diêm thất bại thảm hại: “Công chúa, nàng từ đâu biết cái gọi là giải quyết này?”
Yến Hạ Nguyệt tất nhiên sẽ không nói cho hắn, nàng cảm thấy Cố Diêm vừa rồi chắc chắn đã nói dối nàng: “Ngươi nói cho ta biết đi, ngươi giải quyết nó như thế nào vậy? Nói cái phương pháp ngươi giải quyết cho ta, ta đảm bảo sẽ không nói cho ngời khác đâu mà.”
Chỉ tại quyển thoại bản kì quái kia không viết tỉ mỉ!
Cố Diêm bây giờ nên nói thế nào đây?
Nói hắn bình thường đều dùng tay giải quyết?
Cai này cũng quá…… Hắn cảm thấy nếu hắn nói ra sẽ làm dơ bẩy tai công chúa.
Hắn cố ý để bản thân nhìn nghiêm túc hắn lên: “Công chúa, ta nói thật, cái loại tình huống như vậy, ta chỉ cần nghỉ ngơi trong chố lát là có thể hoàn toàn bình tĩnh lại.”
Hôm qua hắn thấy công chúa ở trong tình thất, lúc đó tuy rằng rất muốn làm ra một cái sự việc gì đó, chỉ là như thế khả năng bị công chúa nhìn thấy là rất lớn, hắn không thể mạo hiểm như vậy.
Bình tĩnh lại, nó phù hợp với một trong mấy phương pháp trong quyển thoại bản kia a.
Yến Hạ Nguyệt đành tin Cố Diêm nói, nhưng chung quy lại vẫn không thể hiểu rõ: “Nhưng tạ sao ngươi nhanh như vậy liền có thể bình tĩnh lại?”
Cố Diêm bị công chúa hỏi đến hỏng, công chúa của hắn trước nay có đam mê gặp hỏi kĩ càng vậy đâu cơ chứ, hôm nay bị làm sao vậy?
Làm sao lại cứ liên tục nói về vấn dề này được vậy??
Chẳng lẽ để hắn cùng nàng nói rõ ‘cội nguồn’ chỗ kia của nam tử hay sao?
Yến Hạ Nguyệt thấy hắn kháng cự không muốn nói, làm bộ nghiêm túc: “Cố Diêm, ngươi đừng che dâu như vậy, chúng ta về sau còn phải sinh hài tử, ngươi cứ như vậy, chúng ta làm sao có thể hài hòa được?”
Hài hòa cùng là cái trong quyển thoại bản kia viết, nàng cũng không biết hài hòa nó nói là cái gì, như thế nào, nhưng cũng không trở ngại nàng bắt Cố Diêm nói ra đáp án.
Cố Diêm nghẹn lời, ngày xưa, nhưng chuyện đó của bọn họ đều do hắn chủ động bắt đầu, còn nàng phán một câu là kết thúc.
Nhiều lần như vậy, hến đều đợi đến khi nàng ngủ rồi mới tự mình giải quyết phần còn lại. Rất ít khi hắn có thể hoàn toàn giải quyết ở bên trong, cứ như vậy thì làm sao có hài tử được cơ chứ.
Nàng còn nghi hoặc tại sao bụng mình mãi không có động tĩnh.
Làm sao mà có động tĩnh nổi. Lúc đấy mà có động tĩnh có khi to chuyện thật chứ.

Hắn ban đầu tính từ từ mà tới, chờ nàng thật sự muốn có hài tử, đợi nàng tự mình nói ra, thì hắn sẽ giải thích cho nàng biết làm sao để có hài tử
Chỉ là giữa bọn họ đột nhiên xuất hiện vấn đề, làm cho kế hoạch của hắn cũng đã bị quấy nhiễu, mắc cạn cho tới bây giờ.
Cố Diêm nghĩ một chút, nói: “Công chúa thực sự muốn có hài tử sao?”
Yến Hạ Nguyệt ngô một tiếng: “Cũng không phải là quá muốn.”
Quả nhiên a, công chúa của hắn bây giờ cùng bộ dáng tiểu hài nhi năm đó không khác gì lắm.
Hắn thở phào một cái, đang chuẩn bị mấy lời thấm thía lừa nàng, nàng lại nói: “Nhưng là chúng ta là phu thê mà, cá nước thân mật cũng đâu phải chỉ vì muốn hài tử dâu đúng không? Chẳng lẽ không cần hài tử liền không làm chuyện đó sao? Hoặc là khi có hài tử rồi, người sẽ không cùng ta làm chuyện đó nữa?”
Nàng nói có chút thấm thía: “Cố Diêm, ngươi đừng ngượng ngùng, ngươi đừng ngại ngừng, ngươi xem, đến kì nguyệt san của ta còn nói cho ngươi biết, cho nên nói cho ta biết đi.”
Cố Diêm nói không nên lời, trước khi hắn đi thì thấy nàng còn rất tốt mà, tại sao sau khi hắn về nàng lại bày ra bộ dáng như vậy cơ chứ? Hắn có chút thích ứng không nổi.
Rốt cục từ trước đến nay lúc làm đều tắt hết đèn, đến tay nàng cũng chưa từng vòng qua cổ hắn, đột nhiên nàng lại thẳng thắn cùng hắn nói chuyện “Cá nước thân mật”, đổi là là ai cũng không thích ứng nổi thôi.
Yến Hạ Nguyệt đang định nói tiếp, Cố Diêm mở miệng: “Công chúa thật sự muốn biết?”
Yến Hạ Nguyệt thấy hắn có vẻ chuẩn bị nói, vội gật đầu: “Đúng đúng đúng nha, ta thật sự rất tò mò!”
Cố Diêm lại trầm mặc thật lâu, Yến Hạ Nguyệt tự nhiên rất có kiên nhẫn chờ hắn.
Công chúa rất nghiêm túc muốn biết.
Cố Diêm nhận thấy được điều này.
Hắn còn đem chuyện muội muội cập kê mà nói xang chuyện khác, hiện tại xem ra nếu có nói thì sau khi thương lượng xong lại lại tiếp tục truy vấn.
Cố Diêm nhìn Yến Hạ Nguyệt mang bộ dáng ham học hỏi, vẫn là không thể nói ra lí do hắn có thể đem nó giải quyết êm đẹp như vậy.
Hắn cảm thấy nói ra là mạo phạm đến công chúa.
Cố Diêm ngồi thẳng, nói: “Ta nói không được như thể thư tịch có nói, ta cho người đem một quyển như vậy đến cho nàng xem được không?”
Yến Hạ Nguyệt đợi lâu như vậy, lại chỉ nghe được câu trả lời “Có lệ” như vậy, nàng trừng mắt nhìn Cố Diêm: “Không!”
Nếu ngay từ đầu Cố Diêm đã bảo sẽ lấy tư tịch cho nàng xem, thì nàng cũng coi như có được đáp án nàng muốn, chỉ là Cố Diêm cùng nàng nói lâu như vậy, hắn lại trầm mặc nửa ngày trời, mà nàng cũng chỉ nhận lại được câu trả lời như vậy, nàng làm sao có thể đồng ý được.
Cố Diêm bắt đầu suy nghĩ xem nếu bây giờ hắn tiếp tục né tránh thì công chúa sẽ tức giận đến nhường nào.
Đại khái là có thể đem đồ hắn dọn ra ngoài một lần nữa đi.
Cố Diêm hít sâu, chậm rãi phun ra, lại nói: “Công chúa, hay đợi qua mấy ngày rồi nói tiếp, hôm nay……”
Có lẽ qua mấy ngày nàng sẽ quên.
Yến Hạ Nguyệt lại trừng hắn: “Ngươi cho rằng ta không biết ngươi đang nghĩ cái gì, ngươi có phải nghĩ qua mấy ngày có lẽ ta sẽ quên?”

Cố Diêm bị nàng chọc thủng suy nghĩa, ngón tay hắn vân vê góc áo, mím môi, lại trầm mặc nhìn xuống dưới.
Yến Hạ Nguyệt không biết vấn đề này có gì khó, tuy rang cũng có chút thẹn thùng, nhưng không phải bọn hắn là phu thê sao, lúc hắn ấn nàng xuống mà không biết điểm dừng làm sao không thấy khó?
Hai người giằng co, cho đến khi Bình Bình ở bên ngoài nói bữa tối đã chuẩn bị tốt, Cố Diêm cũng không có nói chuyện.
Yến Hạ Nguyệt là thật sự có chút tức giận, nàng đem Cố Diêm đuổi ra, đi vào tịnh thất thay quần áo rồi mới ra ngoài.
Vừa mới nín thở một hồi lâu như vậy tất nhiên là cảm thấy không khỏe.
Cố Diêm lại trầm mặc, thoạt nhìn không có chỗ nào nhìn không ổn.
Trời cao thật là không công bằng, dựa vào cái gì mà nữ nhân phải chịu tội như vậy còn nam nhân thì không?
Bình Bình thấy sắc mặt công chúa nhà mình không tốt lắm, lại nhìn bộ dáng không thích hợp của phò mã, hô hấp bất giác nhẹ hơn hẳn.
Lại là một bữa cơm trầm mặc, Yến Hạ Nguyệt trên người không thoải mái, cũng không thể tắm gội cẩn thận, chỉ có thể cho người chuẩn bị nước rửa mặt ngâm chân.
Cố Diêm đã đi tịnh thất, Yến Hạ Nguyệt nhìn hắn đi vào, lại hừ một tiếng.
Bình Bình thấy rõ rang công chúa đang bày ra bộ dáng làm nũng, nhẹ nhàng thở ra.
Còn tốt, không phải như lần trước thật sự sinh khí, bằng không nàng lại đau đầu.
Công chúa nhà nàng đã 23, lại thêm 6 năm như vậy nữa, chỉ sợ hài tử của Thọ Dương công chúa cũng đã đi học vỡ lòng rồi.
Cố Diêm ra bên ngoài, Yến Hạ Nguyệt đã nằm xuống, nàng nhìn Cố Diêm đang tính lại đây, gọi hắn: “Ngươi biết ta trên người không sạch sẽ, mấy hôm nay ngươi kiếm chỗ khác ngủ đi.”
Lời này ý chính là trên mặt chữ, chính nàng cũng ghét cái gọi là nguyệt sự này, nghĩ đến Cố Diêm sẽ cùng nàng ngủ chung, cũng sẽ ngửi được hương vị kia, nói không chừng còn sẽ không cẩn thận đụng đến, nếu xảy ra chuyện như vậy thật thì nàng không chịu nổi đâu.
Cố Diêm dừng lại, ánh mắt rõ ràng có bi thương: “Công chúa, nàng chán Cố Diêm rồi sao?”
Truyện được Kem edit và đăng độc quyền trên LustAveland.
----------------------------------------------------
Tác giả: Ha ha ha ha ha ha ha ha!
Cố Diêm:.
Nguyệt Nhi: Ngươi nói sao ngươi nói sao.
Editor: Đừng hỏi tại sao trung thu không có chương nào làm quà. Kem không đi chơi đâu hết, chỉ là nếu Kem không có quà thì các bạn đừng nghĩ … Hừ hừ.
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận