Trái Tim Băng Giá
Sau một hồi suy nghĩ về cái ý định đi chơi của hắn thì nó phán một câu rất lôgic:
_Đi thì đi. Nhưng mà bây giờ phải đi học trước đi chơi sau. Định quên đi lời hứa à? Nó nhìn tụi hắn với ánh mắt dò xét.
_Đâu đâu có. Tụi hắn ấp úng.
_Tưởng đâu tốt đẹp lắm. Ai ngờ là muốn trốn việc. Tú nói.
_Xí. Làm osin thì làm sợ gì. Phúc nghênh mặt nói.
_Nam tử hán đại trượng phu nói là phải làm đó nha. Mỹ nói.
_Đưa chìa khóa xe tụi tui về nhà thay đồng phục. Nó nói.
Hắn đưa chìa khóa con BMW cho nó. Nó chạy với tốc độ ánh sáng, hắn nhìn theo xót xa:
_Trời ơi! Con BMW mới tậu của tao.
_Cho mày ngu. Hahaha. Phúc cười.
_Thôi đi thay đồ đi trể học bây giờ. Phát lên tiếng.
Sau khi tụi nó về nhà làm VSCN, thay đồng phục các thứ thì chạy xe đến nhà bọn hắn.
_Đi nhanh nào mấy chế. Tú hét.
_Ra liền đây. Phát nói vọng ra.
Sau khi yên vị chổ ngồi, hắn làm tài xế chở bọn nó đi. (Không dám để nó chở, nó mà chở là tới trường tan nát như tàu lá chuối). Đến trường thì mọi người đã vào lớp cả rồi chỉ còn 3 tụi nó thôi.
_Osin cầm balo giúp tụi chị. Tụi nó nói cười ranh ma.
_Đẹp trai chứ không có bị rảnh...ở đó mà cầm giúp. Phúc đáp.
_Mau quên quá hén osin. Mỹ nói.
_Ờ ờ....osin thì osin. Đưa balo đâu. Phúc ấp úng nói.
_Haha thế phải tốt hơn không. Mỹ cười đặt chí.
_Đi lên lớp thôi mấy chế. Nó nói.
Tụi nó đi trước để tụi hắn lẽo đẽo xách balo theo.
Đi vào lớp thì......xì xào xì xào....
_Sao 3 anh ấy lại phải xách balo của tụi nó chứ? Ns1
_Trời ơi, 3P của tui ga lăng thế. Ns2
_...........
_...........
Tiết đầu là tiết của thầy Nhân Sát Thủ.
_Mấy em lấy sách ra...hôm nay mình học bài định luật Fa-ra-đây.
_Hơizzzz. Học sinh dưới lớp ỉu xiều như hết năng lượng.
_Cái gì mà than ngắn thở dài đó. Thầy vừa nói vừa đẩy gọng kính nhìn xuống lớp.
_Hôm nay thầy đẹp trai lắm ạ. Lớp trưởng hô to.
_Ahihi. Thầy đẹp đó giờ. (ATSM) . Thầy đáp.
Vật vả cuối cùng cũng qua 2 tiết lý. Renggg....học sinh đua nhau chạy xuống cantin.
_Nè, osin. Đi mua cho chị cái humberger với 1 cốc campochino. Nó trêu hắn.
_Ok.1p30s là có ngay. Hắn chạy ào xuống căntin.
_Êk osin. Đi mua cho tui cái humberger với 1 ly coca đi. Tú nói.
_Có ngay. Phát đáp.
_Nè bạn osin. Đi mua dùm mình một phần gà rán với 1 ly trispicana nha. Mỹ nói.
_Cái giề. Đường đường là một hotboy mà phải......Chưa nói hết câu nhưng mà Phúc đã chạy thẳng xuống căntin....(vì Mỹ đang đứng xoắn tay chuẩn bị cho Phúc ăn dép).
_Chạy hơn vận động viên luôn ta. Mỹ cười lớn.
Tụi hắn phải chen chút mua cho đồ cho tụi nó thì....
_Anh mua cho em đó hả? Con Tuyền ỏng ẹo nói.
_Cô ATSM quá. Hắn nói rồi bỏ đi. Cả căntin cười rộ lên, ả xấu hổ quá bỏ đi và hét.."Trần Thanh Phong nhất định anh sẽ hối hận khi không chọn tôi mà lại đi chọn con nhỏ mạc ấy".
Còn chổ Phúc và Phát thì cả hai đang cố gắng hết sức để thoát khỏi 2 ả Nguyệt và Di.
_Anh ơi đợi em với. Nguyệt kêu í ới.
_Sao anh chạy nhanh thế. Di hét.
_Các cô để tụi tui yên. Tụi hắn kêu la í ới.
Tới lớp thì...
_Nè. Cô ăn đi. Hắn nói.
_Thanks for you. Nó cười tươi với hắn.
Bỗng từ ngoài lớp....
_Help meeeee. Phúc hét.
_Chu mi a. Phát kêu thảm.
_Chuyện gì vậy. Tú và Mỹ ra xem.
_Đây đồ của cá cô đây ăn đi. Tụi hắn đưa cho tụi nó.
_Ồ. Thanks. 2 đứa đồng thanh. Còn 2 người kia thì mặt mày xanh như tàu lá chuối.
_Sao mà nhìn hai người rủ rượi vậy? Tú vừa ăn vừa hỏi.
_Bị đĩa đuổi theo. Phát nói. Còn Phúc bây giờ thở còn không nói huống gì nói chuyện.
_Ai biểu 2 người đào bông quá chi. Nó cười.
_Đẹp trai như tụi tui cũng khổ. Hắn tự đắt nói rồi còn vờ chậm nước mắt như thê thảm lắm vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...