Một hồi chọn đi lựa lại, cuối cùng, Mạc Hùng đành ngồi xuống giường, nói đầy mệt mỏi:
“ Cô thật là không có bộ nào vừa ý tôi. Được rồi, cứ mặc như vậy đi, đến trung tâm, tôi sẽ mua lại hết. Nhớ kỹ, từ nay về sau, nếu tôi còn thấy cô mặc như thế này ra đường, tôi sẽ ly hôn với cô.”
Nói rồi, anh đứng dậy bước ra phòng. Để lại mùi hương nam tính lan toả đằng sau. Lục Thiên Tâm bễu môi: “ Tưởng tôi muốn kết hôn với anh lắm hả?”.
**
Anh mạnh mẽ sải bước đến xe, cô lủi thủi theo sau. Bà Hứa đưa mắt nhìn theo cặp vợ chồng, trong lòng có phần vui vẻ.
Trên chiếc xe thời thượng, Lục Thiên Tâm đưa đôi mắt ra ngoài nhìn ngắm. Trong lòng cô quả thật rất hứng thú. Lâu như vậy rồi không ra ngoài, bây giờ nhìn lại, đường phố thật tấp nập và đông vui.
Đứng trước cửa trung tâm, cô hồ hởi đi vào , bỏ quên luôn ông chồng đang đỗ xe ở gần đó. Hứa Mạc Hùng lo chiếc xe xong xuôi, lại đen mặt nhìn hành động của cô vợ nhỏ bấy giờ. Thật là mất mặt!
Anh khàn giọng kêu:
“ Lục Thiên Tâm, lại đây!”
Thiên Tâm quay lại, đưa đôi mắt trong như nước về phía anh rồi nhanh chóng chạy đến. Mạc Hùng khẽ lườm:
“ Từ bây giờ phải theo sát tôi và không được làm hành động mất chín chắn như vừa nãy nữa. Thật xấu hổ!”.
Thiên Tâm im lặng, cúi đầu xuống chửi thầm nhưng khuôn mặt bình tĩnh liền quay trở lại. Cô theo anh đi vào bên trong.
Trung tâm thương mại HuSta - một chi nhánh “nhỏ” của tập đoàn Hứa thị. Nơi đây như một thành phố hiện đại thu nhỏ với toàn bộ các thiết bị tiện nghi và thời thượng. Bởi thế, khách hàng của trung tâm đều thuộc giới thượng lưu, tất nhiên là cả những người nổi tiếng. Ở đây có tất cả các mặt hàng từ quần áo, đồ ăn, nội thất, đồ gia dụng với giá cả “trên trời”, tuy nhiên, chất lượng rất xứng với giá tiền của các món đồ đó.
Trung tâm thương mại HuSta - Niềm tự hào của Hứa thị và cả những con người trên đại lục rộng lớn.
Cả hai nhanh chóng đi đến shop quần áo. Vừa thấy Hứa tổng, cô nhân viên niềm nở đón chào, tặng luôn một cái nhìn hết sức khiêu gợi. Thiên Tâm bỗng cảm thấy buồn nôn. Cô cũng thuộc tầng lớp những người khá giả, nhưng tính tình của cô lại rất giản dị bình thường. Ít mưu cầu vật chất xa hoa. Vì thế, người ngoài nhìn vào luôn nhầm tưởng về gia thế đồ sộ của cô. Thứ cô ghét nhất trên đời này, chính là giả tạo. Điển hình như cô nhân viên kia chẳng hạn. Ngoài mặt như nai vàng ngơ ngác, nhưng thật ra là sói già đội lốt thỏ con. Cô khẽ thở dài, châm biếm cuộc đời đã quá đổi thay, nhu cầu lợi ích xấu xa đã dần thế chỗ những thứ gọi là tình cảm chân thành.
Thiên Tâm cùng Mạc Hùng đi vào, cô không quên lườm cô nhân viên kia một cái. Lục Thiên Tâm đi đến shop quần rean da bó sát. Mạc Hùng đi đến khu váy chữ A và áo sơmi chọn lựa. Lát sau, cả hai đem đến hai bộ đồ, tất nhiên là trường phái hoàn toàn đối ngược nhau. Trên tay Lục Thiên Tâm là chiếc quần ôm đen, áo khoác sơmi caro xanh- đen và áo phông màu vàng có in biểu tượng smile ngộ nghĩnh. Mạc Hùng thì ngược lại, anh đem đến chiếc áo sơmi trắng cùng với chân váy chữ A màu ghi thanh lịch.
Lục Thiên Tâm nhìn trang phục trên tay anh, khẽ tặc lưỡi:
“ Anh đem đến quần áo gì mà già khằn thế kia.”
Hứa Mạc Hùng cũng tối mặt:
“ Style của cô thật dị thường.”
“ Dị thường? Anh dựa vào cái gì mà nói như vậy hả.”
“ Dựa vào cô là vợ của tôi.”
Tim Thiên Tâm “thịch” một cái, anh nói cô là vợ anh. Hoá ra cũng có lúc anh nhận thức được như thế đó. Thiên Tâm khẽ nhếch môi, một nụ cười không hồn nhiên chút nào!
Mạc Hùng thấy rõ nụ cười đó, cũng cảm nhận được hàm ý của nó. Anh nâng cằm cô lên:
“ Tôi nói cho cô biết! Dù gì cô cũng là vợ của cô. Nên cô hãy lo mà thực hiện tốt bổn phận của một người vợ. Tất nhiên là có thể miễn được việc giường chiếu.”
Mạc Hùng nói thẳng làm Thiên Tâm đỏ mặt. Cô không cãi nữa, chỉ quay khuôn mặt sang chỗ khác, không buồn quay lại nhìn anh.
“ Có phải là Hứa tổng không ạ?”- Giọng nói mật ngọt chết ruồi từ đằng xa vang lên.Hứa Mạc Hùng quay lại, nheo mắt nhìn. Là La Vân! Trong lòng anh chợt dấy lên cảm giác ngán ngẩm. Lục Thiên Tâm cũng quay lại, nhìn người phụ nữa vừa gọi chồng cô ngọt ngào như vậy. Khoé mắt cô ánh lên một tia bất ngờ. “ Người phụ nữ này rất xinh đẹp, một nét đẹp nóng bỏng, chết người.”
Vân khẽ nở nụ cười ma mị. Quan sát cặp đôi đang ở trước mặt. Chính xác là cô gái đang ở bên cạnh người đàn ông mà cô đang ra sức theo đuổi. Cô chợt nhớ lại cuộc nói chuyện giữa Hứa Mạc Hùng và Trọng Minh mà cô đã nghe lén được. Không lẽ, đây là vợ của Hứa Tổng. Lòng cô khẽ lo lắng. Đi đến trước Mạc Hùng và Thiên Tâm, Như Vân đưa tay về phía cô, nở nụ cười thân thiện:
“ Chào cô! Tôi là thư ký của Hứa thị - Vân, không biết cô đây là?”
“ Tôi là Lục Thiên Tâm.”
“ Thì ra là Lục tiểu thư, không biết cô có quan hệ gì với tổng giám đốc của tôi. Hai người có vẻ thân thiết.”
Tổng giám đốc của tôi? Lục Thiên tâm khẽ nhíu mày. Thì ra đây là người tình của tên chồng Mạc Hùng đó. Không hiểu tại sao cô lại có cảm giác phiền lòng, không muốn nói cho cô ta biết quan hệ của cô với anh.
“ Không có gì, chúng tôi chỉ là…”
“ Cô ấy là vợ của tôi.” - Giọng nói anh hờ hững vang lên nhưng lại vô cùng sắc bén.
Chữ “bạn” chực nói ra của Thiên Tâm bị chặn lại. Cô ngơ ngác nhìn anh, không hiểu sao lại có chút cảm động.
Vợ! Vân xám mặt, thì ra cô vợ xinh đẹp của tổng giám đốc yêu quý là đây. Cô ta nhìn Lục Thiên Tâm một lượt từ trên xuống dưới. Trong lòng khẽ buồn cười. Chỉ là một con nai vàng ngơ ngác. Không ngờ Hứa tổng lại có hứng thú với loại phụ nữ như vậy. Vân tự nhiên đi đến, quàng qua vai Hứa Mạc Hùng, hôn phớt vào cổ anh.
“ Thì ra là Hứa tổng phu nhân. Xem ra tôi hết cơ hội rồi!”
Lục Thiên Tâm bị cảnh tượng trước mắt làm cho nóng mặt. Vội quay mặt sang chỗ khác.
Trán Hứa Mạc Hùng lộ rõ ba vạch đen:“ Vân! Mong cô tự trọng, đừng để tôi phải đuổi việc cô trợ lý mới của mình!” Mặt La Vân xám lại. Cô ta buông anh ra, cúi đầu xin lỗi rồi bước đi không ngoảnh lại. Lục Thiên Tâm nhìn màn hay trước mắt, lòng lại cảm thấy hụt hẫng. Cô nói giọng có phần oán trách:
“ Anh mau đuổi theo cô ấy đi, việc này tôi sẽ không nói lại với mẹ anh đâu!”
Mạc Hùng khẽ đưa khuôn mặt điển trai qua:
“ Việc gì?”
“ Việc anh có người tình ở công ty. Anh cũng thật biết chọn người đấy, một cô gái nóng bỏng như vậy.”
“ Cô im đi.” - Hứa Mạc Hùng lạnh lùng ngắt lời cô: “ Tôi và cô ta không có gì hết.”
Nói rồi, lòng anh bất giác xao động. Trước giờ anh chưa từng giải thích với ai vấn đề gì. Duy chỉ có cô là lần đầu tiên.
Tim Thiên Tâm lại một hồi xao xuyến. Cô mơ hồ nhìn người con trai trước mặt. Trong lòng náo loạn không yên.
**
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...