Nhưng cánh tay của anh ta vẫn vòng qua người cô, không hề có ý muốn thả cô ra Lạc Hiểu Nhã nhìn cánh tay của anh ta, mím môi nói: “Tôi cảm thấy, chúng ta như thế này thì không hay đâu, anh có thể bỏ cánh tay mình xuống không? Nếu như Hoắc Tùng Quân biết sẽ tức giận.”
Sắc mắt của Lâm Bách Châu tối sầm lại, căn chặt môi dưới, thì thầm nói: “Em không nói, anh không nói, anh ta làm sao có thể biết được”
Lạc Hiểu Nhã nghe thấy lời này, kinh ngạc ngẩng đầu nói: “Lâm Bách Châu anh làm sao vậy? Tại sao, bây giờ anh lại cho tôi cảm giác không hề giống lúc trước vậy, tôi cảm thấy như mình sắp không nhận ra anh nữa rồi”
Lâm Bách Châu cười nhẹ: “Anh của trước đây, em không thích, anh của bây giờ em có thích chút nào không? Hoắc Tùng Quân có thể làm được, anh cũng có thể làm được.
Lạc Hiểu Nhã, chỉ cần em bảng lòng, anh sẽ biến thành kiểu người mà em thích, như nào anh cũng có thế..”
“Dừng, dừng, dừng, dừng lại ngay” Lạc Hiểu Nhã lập tức ngăn lại lời của anh ta, nhìn anh ta một cách khó hiểu: “Lời nói của anh thật kỳ lạ, tôi không hiểu ý của anh.
Ý của anh, lẽ nào, lẽ nào anh, anh thích tôi sao?”
Lúc trước Lâm Bách Châu tiếp cận cô, mục đích chính là muốn làm theo kế hoạch, khi biết cô không thể quên được mối tình lúc.
trước, cho nên anh ta cẩn thận dè dặt tiếp cận cô, cố gắng làm cho mối quan hệ của hai người thân thiết hơn, sau đó sẽ dần dần tiến vào cuộc sống của cô, rồi mới tỏ tình với cô.
Nhưng không ngờ Hoắc Tùng Quân lại không cần mặt mũi mà theo đuổi lại cô.
Bây giờ anh ta biết bản thân không thể để cho Lạc Hiểu Nhã rời xa mình, cho nên dứt khoát không sử dụng chiến thuật trước kia nữa, trực tiếp biểu lộ tâm tư của mình để cho Lạc Hiểu Nhã biết.
“Đúng vậy, Hiểu Nhã anh thích em, anh muốn em cho anh một cơ hội, anh muốn chứng minh cho em thấy anh không hề kém Hoắc Tùng Quân, anh sẽ đối tốt với em hơn anh ta, yêu em cả đời này, tuyệt đối không bao giờ phụ lòng em”
Ánh mắt anh ta nhìn Lạc Hiểu Nhã như đang muốn thiêu đốt, chân thành tỏ tình.
Lạc Hiểu Nhã nghe vậy, vô thức lùi lại một bước, dùng những ngón tay nắm chặt lấy cánh cửa.
Cô không dám nhìn vào mặt của Lâm Bách Châu, cô hướng ánh mắt của mình nhìn lên quần áo của anh ta, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là cô đột nhiên phát hiện ra, phong cách ăn mặc của Lâm Bách Châu không biết vô thức hay cố tình mà mà lại giống nhau Hoắc Tùng Quân đến thế.
Bộ âu phục màu đen, cái kẹp bằng pha lê, cách thắt cà vạt, tất cả đều giống nhau.
Lạc Hiểu Nhã run lên, cảm thấy vừa phức tạp vừa kỳ lạ.
Lâm Bách Châu đang muốn chơi trò hoán đổi thân phận sao?
Cô nghĩ đến đây cảm thấy có chút dở khóc dở cười, trên thế giới này làm gì có ai hoàn toàn giống hệt nhau, hơn nữa anh ta cũng không thể biến thành một người hoàn toàn khác được.
Hơn nữa, Lạc Hiểu Nhã đã chứng kiến tình cảm của bố mẹ mình, tình cảm chính là khi thích một người thì rất khó có thể thay đổi được ý định Cô cảm thấy bản thân không phải là một người phụ nữ lăng nhăng.
Hơn nữa bây giờ quan hệ của cô với Hoắc Tùng Quân đã ổn định hơn, cũng nhận được sự ủng hộ của nhà họ Hoắc, cô cũng chuẩn bị đính hôn Nghĩ đến đây, Lạc Hiểu Nhã ngẩng đầu lên, trịnh trọng nhìn Lâm Bách Châu: “Xin lỗi, Lâm Bách Châu, tôi không thể tiếp nhận tình cảm của anh được”
Lâm Bách Châu nghe thấy lời này, mở mắt to, vừa lo lắng vừa khó hiểu: “Tại sao chứ?
Trước đây Hoắc Tùng Quân rõ ràng từng làm tổn thương em, em suýt nữa đã chết rồi, em không nên tha thứ cho anh ta.
Một năm nay người luôn bên cạnh em là anh, tại sao em không suy nghĩ lại, không thể ở bên cạnh anh được sao?”
Lông mi của Lạc Hiểu Nhã hơi cụp xuống: “Trong lòng anh hiểu rõ mà, tôi đối với anh chỉ là biết ơn, không có tình cảm nam nữ gì cả, khoảng thời gian mà tôi thê thảm nhất, đúng thật là anh và Sở Minh Nguyệt luôn ở bên cạnh tôi, tôi rất cảm động cho nên tôi đã luôn xem hai người là bạn tốt nhất của mình.
Nhưng mà chỉ dừng lại ở mức bạn bè mà thôi, tôi không có cách nào thích anh được, thật sự xin lỗi”
Lâm Bách Châu sững sờ lẩm bẩm: “Hiểu Nhã, em vẫn chưa trả lời anh, tại sao anh không thể mà Hoäắc Tùng Quân lại có thể chứ?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...