Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu!


Chữ "anh" được Đại Bạch nói lấp mấy lần đã thu hút thêm sự chú ý của mấy người nữa.

Thế nhưng người phụ nữ xinh đẹp là mẹ của thằng bé nhưng người đàn ông chỉ là anh trai?
Vậy, vậy ba của thằng bé chẳng phải sẽ là ba của người đàn ông và là chồng của người phụ nữ?
Trời ơi, thật không ngờ xinh đẹp như thế lại là mẹ kế của người ta.

Nhưng nói cũng phải, thảo nào lại lắm tiền như thế, ra là bắt được một ông chủ lớn kết xù, chẳng những thế còn lợi hại đến nổi con trai người ta đã trưởng thành thế kia mà người phụ nữ này còn có thể sinh thêm một đứa nhỏ giống y như anh trai nó.

Chắc chắc ba đứa nhỏ đã cưng đến tận trời mây.

Hoắc Duật Hy hoang mang nghe những lời xì xầm này.


Cả bà chủ đang cười nồng nhiệt cũng phải đứng hình.

Trước kia chẳng phải hai người trẻ tuổi này quen nhau sao, kết cục thế nào lại cô bạn gái đã biến thành mẹ kế rồi.

Vậy mà lần trước còn tưởng...!
Hoắc Duật Hy lần nữa nói không nên lời, tại sao những người xung quanh có thể nghĩ như vậy chứ, tự suy diễn rồi tự tin luôn trí tưởng của mình?
Bọn họ không thấy Tư Cảnh Hàn đáng tuổi là bố của mấy đứa con rồi sao, thế nào nghĩ hắn là thanh niên mới trưởng thành, còn cô lại đáng tuổi mẹ kế?
Chẳng lẽ nhìn vào cô già đến nổi đáng tuổi chị gái của hắn? Không thấy quá đáng, không thấy vô lý lắm sao?
Hoắc Duật Hy nghiến chặt riêng, không nói năng gì nữa lập tức đem hai cha con Đại Bạch về.

Quăng Đại Bạch lên xe, rồi đến lượt đẩy Tư Cảnh Hàn vào ghế phụ, cô một nước đạp chân ga rời đi để lại bao tiếng trầm trồ.


Đúng là mẹ kế bây giờ có uy quyền thật, con trai lớn của người ta cũng phải nghe theo răm rắp!
"A...!!!" Hoắc Duật Hy trên xe thét lên, thở khì khì nhìn sang Tư Cảnh Hàn thì giận lại càng giận: "Tư Cảnh Hàn, anh ra đường ngủ là vừa tội chưa?"
"Ông xã tự ý dẫn Đại Bạch đi ăn nhưng lỗi đâu đến nổi phải phạt nặng như vậy?" Tư Cảnh Hàn không chấp nhận hình phạt.

Đương nhiên vấn đề Hoắc Duật Hy tức giận không phải vì chuyện đó, nhưng cô cũng không thể nói là vì bản thân đố kỵ với vẻ ngoài không tuổi của hắn, cho nên vin cớ: "Vậy để thiếu tiền người ta rồi bảo em đến chuộc người là đúng sao?"
"Nếu không phải vì bà xã lấy hết tiền của ông xã thì đâu có mất mặt như vậy." Tư Cảnh Hàn không hề cho đó là lỗi của mình.

Hoắc Duật Hy biết rằng nói với hắn chỉ càng khổ bản thân nên chuyển sang chỗ Đại Bạch: "Từ đây về sau ở chỗ đông người không được gọi mommy là mommy nữa."
"Tại sao ạ?" Đại Bạch không hiểu.

"Đại Bạch không cần hiểu nhiều đâu, nếu Đại Bạch gọi Tiểu Bạch là ba thì có thể gọi mommy là mommy, nhưng nếu Đại Bạch gọi Tiểu Bạch là anh thì không được gọi mommy là mommy."
Có quá nhiều từ ngữ nên Đại Bạch không kịp tiêu hóa, hai tay ôm cái đầu ngố: "Vậy Đại Bạch phải gọi mommy thế nào?"
"Bằng chị."
"Ơ, không được đâu, mommy là mommy mà, không phải chị gái trẻ."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận