Ngựơc lại Thẩm Thiên Mộc phát hiện Mộc Du không có phản ứng, trong tay rót đầy ly rượu vị trái cây , đưa lên môi uống một ngụm lớn.- Tiểu Du, hôm qua cậu có nghe thấy gì không? Chuyện xảy ra hình như lúc cậu vừa rời đi ?Mộc Du đặt xuống ly rượu , lắc đầu: - không biết , hôm qua tôi cảm thấy không khỏe , trực tiếp gọi taxi rời đi.Thẩm Thiên Mộc vỗ vỗ vai cậu : - hèn gì hôm qua cầm chìa khóa dự phòng xe tôi mà không chạy , sáng đến bãi vẫn thấy xe ở chổ cũ.Ngoài cười ra , Mộc Du không có cách nào che dấu bối rối thoáng qua trong mắt.Đưa mắt đánh giá qua Lưu Vĩ , theo cậu hiểu biết Hắn và Thẩm Thiên Mộc có quan hệ nửa bạn tốt với nhau, mặt mũi lớn lên cũng không tồi, tính cách có chút kì quái , thích hóng chuyện thiên hạ.
Mộc Du cảm thấy Lưu Vĩ nói nhiều cũng không có phiền, còn có chút hâm mộ quan hệ rộng rãi , thích nói gì làm gì cũng được.Cập nhật chương mới nhất tại Wattpad.comThư Kỳ vừa mới nhảy xong một bản , người trở nên nóng rực , hai má thoáng ửng hồng do men rượu , giày cao gót đạp trên nên gạch đá có chút xiêu vẹo , tiến đến tự nhiên cụng ly Thiên Mộc cùng Mộc Du.- Các cậu đang nói chuyện gì vậy ? Từ xa tôi đã nghe đước mấy người đang nói xấu tôi.Thẩm Thiên Mộc bất đắc dĩ cười cười : - không có ,đang bàn luận cái chuyện thất thiệt ở bên ngoài thôi .Thư Kỳ thấy Lưu Vĩ một bên uống rượu , mắt thì đang nhìn chằm chằm vào Mộc Du đánh giá , tay nâng lên ly whisky bên cạnh chạm vào ly hắn :- Này tôi nói cậu nghe Tiểu Vĩ , Tiểu Du nhà tôi là bông hoa thuần khiết , cậu nhìn như vậy là muốn ăn sống em trai tôi hay gì ?Lưu Vĩ có chút mất tự nhiên xoay tầm mắt về hướng khác : - Chị Kỳ lại nói đùa .Thư kỳ xì một tiếng , nốc hết phần rượu trong ly , thuần thục khi phục vụ đi qua oder thêm hai chai rượu mạnh , khẳng định với đám người Mộc Du đêm nay cô mời quyết định không say không về .Mộc Du uống đến ly rượu thứ bảy liền cảm thấy cơ thể không ổn, thì thầm vào tai Thiên Mộc nói muốn đi vệ sinh liền rời đi.Nhà vệ sinh và phòng nghỉ của quán bar nằm ở tầng hai và tầng ba.
Tầng một chứa hỗn tạp quần loạn bay nhảy , tầng hai hoạt động không ít phòng riêng , còn có cả ban công nhìn ngắm ra bên ngoài .Mộc Du theo thói quen cũ , không cần người chỉ đường cũng có thể tìm ra nhà vệ sinh.
Trước đây mấy kiểu quán bar như vậy hắn đã tới rất nhiều lần ,mỗi lần đều là cùng khách ăn chơi thâu đêm để ký hợp đồng .Sau khi giải quyết xong việc dạ dày bị trào ngược , Mộc Du hơi thấm men say chống tường đi tới quầy bar của tầng hai .Tại quầy bar gọi một ly rượu vang đỏ 1982, Cậu liền bưng ly rượu uống cạn một hơi để áp đi vị chua nơi cuốn họng, ngồi xuống sopha trong góc quan sát không gian xung quanh.Tầng hai cách ba khúc cầu thang nên được xem là yên tỉnh hơn chút , bàn phía trên được phân bố theo từng khu nhỏ , đều chật kín người ngồi , đèn bảy màu không ngưng lay động , trong tiếng nhạc của vũ ca trên sân khấu , có không ít người ở bóng tối làm chuyện mờ ám .Trong khi Mộc Du đánh giá xung quanh thì có người đang loạng choạn đi tới .Hắn vừa mới bước ra từ một phòng riêng ở đây , trên người tràn ngập mùi rượu mạnh , khuôn mặt lai tây hoàn mỹ , góc cạnh rõ ràng , đầu tóc vàng tự nhiên có chút xoăn được cột phía sau đầu, môi mỏng còn dính chút bọt rượu .Cảm thấy không khí trên tầng có chút nóng liền cởi hai chiếc khuy áo trước lồng ngực ,để lộ ra xương quai cùng cơ ngực sống động rắn chắc , các beta hay omega đi qua quay đầu lại nhìn một chút liền mặt đỏ bừng bừng .Hắn không để ý , đi tới quầy bar thành thục đưa ra một tấm thẻ đen để thanh toán .Đột nhiên tầm mắt hắn dừng lại tại chiếc ghế sopha dài ở một góc cuối quầy bar.
Một thanh niên trẻ ngồi ở đó chỉ lộ ra mặt nghiêng, cũng làm cho hắn có chút giật mình.Xoa mắt hai lần xác định bản thân không phải mơ, hắn cố kiềm lại cảm xúc , quay đầu yêu cầu một ly rượu vị quýt , sau đó cầm đi hướng về phía chiếc ghế kia , động tác nhanh đến nổi làm hắn loạn choạn ngã tới , tay chống thẳng vào đầu ghế khiến đối phương giật cả mình .Đối mặt với gương mặt lai tây cách mình 5 cm , Mộc Du bị hù muốn rớt tim ra ngoài .trong đầu không ngừng cảm thán.Tùy tiện ra ngoài cũng gặp phải người quen trước kia, là Bạn thân của Kiều Mộc Du - AnDyHắn biết bản thân có chút thất thố , liền điều chỉnh lại tư thế cách ra, miệng bày ra một nụ cười ôn nhu lão luyện .- Làm cậu giật mình rồi , tôi là Andy ,có thể ngồi đây một chút hay không? Nếu cậu không phiền thì..Mộc Du : -Phiền!AnDy : .....Mộc Du : - Đùa chút thôi .Biểu tình cười hoàn mỹ kia có chút đông cứng , AnDy nhanh chóng hồi phục lại tinh thần ngồi xuống , từ khoảng cách gần hắn có thể quan sát rõ hơn Omega trước mặt, làn da trắng không tỳ vết có chút ửng hồng từ men rượu, sóng mũi cao thẳng , môi mỏng đỏ mọng.Không chỉ khuôn mặt này mà trên người như có như không mùi hương rượu vang đỏ thơm mát, vô cùng dễ ngửi.- Cậu thật giống người quen cũ của tôi .Andy nâng cao ly rượu mời trong tay , nhấp một ngụm che khuất đi sự mê luyến mới hiện nơi đáy mắt.- Cũng có nhiều người nói tôi giống người thân của họ lúc tôi mới lên thành phố.Mộc Du cười như không cười đáp , thuận tay nâng lên ly rượu.- À , hóa ra cậu ở nơi khác đến ,nhìn có chút không giống lắm.- Là không giống về hương vị thành phố hay không giống người anh đang nhớ?Mộc Du biết đáp án nhưng vẫn cố tình hỏi , thật ra trong lòng đã sớm dâng lên một cỗ ngọt ngào không biết tên.
Lúc trước cậu chỉ có một người bạn duy nhất là Andy ,đi học ngồi chung bàn , ăn chung một chổ, lên đại học thỉnh thoảng sẽ cùng cúp tiết rủ đi chơi.
Lớn lên một chút liền cùng nhau nổ lực làm việc cạnh tranh .Ngày cậu kết hôn , AnDy khóc lóc đọc ra bài diễn văn còn hùng hồn tuyên bố ' Nếu cái tên tiểu tử Từ Ngải kia không chăm sóc tốt cho cậu , vậy thì tôi sẽ cướp cậu về ' làm bạn bè hai bên bật cười không thôi .Mấy tháng sau Andy xuất ngoại để lo cho gia tộc ở nước ngoài phát triển , không còn trở về.Lâu lâu sẽ có cuộc gọi hoặc tin nhắn thông báo bình an.Rồi lại thưa dần..Thưa dần.Đến khi thông báo - Kiều Mộc Du qua đời.- Cậu có muốn nghe truyện xưa không?.
Andy đánh gãy dòng suy nghĩ của Mộc Du, đưa cậu về khoảnh khắc hiện tại.Mộc Du gật đầu.Andy giống như say rượu dựa ghế , trong túi móc ra một hộp thuốc lá màu bạc , rút một điếu châm lửa kê lên môi thổi khói, bắt đầu trầm tư .Gia tộc Howard là một đại gia tộc lớn lâu đời ở nước ngoài, nền kinh tế của gia tộc được cắm sâu trong thị trường thương mại không ngừng phát triển , nhưng sự phát triển đó đi song song với cái giá phải trả , người lâu đời nhất trong gia tộc từng để lại di ngôn, để đánh đổi tiền bạc cùng địa vị , gia tộc từ thời đế quốc đã bị nguyền rủa , dòng chính thất sẽ không bao giờ sinh được người thừa kế , trải qua trăm năm phàm là đứa bé trai được sinh ra ở nhánh nhỏ gia tộc đều được đưa vào dự trù.Năm đó dòng chính phu nhân sinh ra được hai đứa bé gái cuối cùng lại không sinh được nữa , từ dòng thứ qua sàng lọc kỹ càng ,Andy được chọn để thừa kế gia tộc lớn nhất .Năm 12 tuổi cậu được đưa tới quốc gia này để học tập và rèn luyện , cậu cứ nghĩ bản thân chỉ cần cố gắng vượt qua 8 năm im lặng , sẽ thuận lợi xuất cản rời đi.Cho tới một ngày , trong lúc cậu đang ngồi ở xích đu yên tĩnh một mình , nhẫm lại 3245 số phép tính ở trong sách giáo khoa , thì một giọng nói từ trên cao vọng lại :- Này tóc vàng chụp lấy .Theo bản năng thì cậu dang hai tay ra chụp thật.Một cậu nhóc tóc nâu , ánh mắt to tròn cùng nụ cười rực rỡ, mặt quần gin nâu liền thân từ hàng rào bên kia nhảy vào lòng cậu .Khoảnh khắc đấy giống như tất cả ánh sáng trên cõi đợi cô quạnh cùa AnDy đều dồn vào phía tóc nâu : - Anh tóc vàng , em là Mộc Du , trông anh thật đáng yêu .Duyên phận hai người bắt đầu từ đó .Mộc Du nghe đối phương kể , không giấu được cảm xúc liền bật cười tại chổ , đến khi bị Andy lườm qua mới miễn cưỡng nhịn lại.Thật ra hồi nhỏ Mộc Du rất thích màu vàng , quần áo , đồ dùng đều màu vàng , năm 12 tuổi , tin tức tố omega phát triển làm cậu trông thấp bé hơn những đứa trẻ khác , bên cạnh chuyển tới một anh trai chưa biết là alpha hay beta mà đã cao hơn cậu nữa cái đầu , đặt biệt là dưới ánh hoàng hôn , người đó được bảo phủ bởi màu hoàng kim lấp lánh vô cùng chói mắt .Cậu không dám nói là cậu đi bắt người vàng đâu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...