Tổng Tài Cường Thế Sủng Vợ Vợ Yêu Hãy Ngoan Ngoãn!


Diệp Thư vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy đôi mắt âm u, nguy hiểm của Thịnh Thiếu Sâm.
" Thịnh...Thịnh tiên sinh có cái gì cần dặn dò?"
Diệp Thư bị anh nhìn thấy như vậy trong lòng có chút chột dạ.

Cô giống như một đứa trẻ đã làm sai, cúi đầu, đùa nghịch chiếc điện thoại.
" Hút thuốc không có tốt cho việc mang thai và sinh con." Thịnh Thiếu Sâm cầm điếu thuốc lá dụi dụi vào gạt tàn màu đen, nghiêm túc nói.
Lỗ tai Diệp Thư hơi nóng lên.

Vì vậy, anh đến tìm cô là để thực hiện nhiệm vụ sinh con sao?
Diệp Thư đem chiếc điện thoại di động nhét dưới gối, một chân bước xuống giường: " Tôi sẽ cố gắng cai thuốc."
Chân mang đôi dép lê vào, cúi đầu, vòng qua người anh bước vào phòng tắm.
" Một tháng." Thịnh Thiếu Sâm trực tiếp đưa ra một cái kỳ hạn.
Bước chân Diệp Thư dừng lại, thân thể cứng đờ.

Sau khi cha qua đời và tập đoàn Diệp thị bị chiếm đoạt, cô đã hút và nghiện thuốc lá được hơn nữa năm nay.
Trong khoảng thời gian này, Cố Tả Thành nhiều lần khuyên ngăn nên bỏ thuốc lá nhưng không có hiệu quả.
Bây giờ, đột nhiên muốn cô phải bỏ thuốc lá trong vòng một tháng, chắc chắn chính là thử thách lớn đối với cô.
Diệp Thư muốn anh ta cho mình nhiều thời gian hơn để thực hiện.
Thịnh Thiếu Sâm không quan tâm, thản nhiên nói: " Một tháng sau, tôi sẽ dẫn cô đi ra mắt ba mẹ tôi."
Những lời Diệp Thư định nói ra đều bị chặn lại.

Cô nở nụ cười: " Được, tôi đã hiểu rồi."
Đỏ mặt, cô vội vàng bước vào phòng tắm, ngâm mình trong bồn tắm lớn.
Ngoài cửa, giọng nói trầm ấm của Thịnh Thiếu Sâm vang lên: " Cô còn có hai mươi phút."
Ngay tức khắc, Diệp Thư co rút người trong bồn tắm.
Tiêu rồi, tiêu rồi.....
Mỗi một giây trôi qua, cô đều cảm thấy thật áp lực.

So với tưởng tượng của cô thì chuyện mang thai hộ này sẽ gặp rất nhiều khó khăn đây!
Khi Diệp Thư đi ra từ phòng tắm, trên người cô chỉ có quấn một chiếc áo choàng bằng lụa màu trắng, tóc vẫn còn ướt.
Những giọt nước theo khuôn mặt xinh đẹp của cô chảy dài xuống xương quai xanh gợi cảm, dưới ánh đèn trắng sáng trông hết sức mê người.
Thịnh Thiếu Sâm vẫn đang ngồi trên ghế dựa phê duyệt công văn.
Ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng của sữa tắm, anh ngẩng đầu lên nhìn.
Đối mặt với tầm mắt của Thịnh Thiếu Sâm, Diệp Thư cảm thấy hốt hoảng.
Đôi chân nhỏ bé bước trên tấm thảm nhung trắng tinh cuộn tròn lại vì căng thẳng, những ngón chân hồng hào hết sức đáng yêu.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm hồng, ngượng nghịu.
Tối hôm qua, Thịnh Thiếu Sâm ở thế chủ động tấn công, cô lại thuộc thế bị động phối hợp.
Hiện tại, cô nên ở thế chủ động tấn công.

Diệp Thư không khỏi cảm thấy bất lực.
Mỗi bước đi đều thật cẩn thận.
Càng bước đến gần, Diệp Thư lại càng cảm thấy khẩn trương.

Rõ ràng cô vừa mới tắm rửa qua nhưng bây giờ cơ thể lại xuất hiện một tầng mồ hôi.
Diệp Thư xấu hổ cắn chặt môi dưới để giảm bớt căng thẳng trong lòng.
Thịnh Thiếu Sâm nhìn đôi môi đỏ tươi ướt át của cô hơi hé mở, e lệ như một bông hồng kiều diễm đang chờ hái, hầu kết âm thầm trượt lên trượt xuống.
Năm ngón tay đang cầm tài liệu cong lên theo bản năng, cau mày.
Đột nhiên, Thịnh Thiếu Sâm buông tài liệu trong tay xuống, đứng lên, lướt qua Diệp Thư đi ra ngoài: " Mười phút, thay quần áo rồi đi xuống lầu."
Thay quần áo? Xuống lầu?
Không phải anh ta tới tìm cô để làm chuyện kia sao?
Diệp Thư đỏ mặt xấu hổ, chỉ cảm thấy vừa rồi thật là mất mặt.
Cô vội vàng thay một bộ váy dài màu xanh bằng voan mỏng, trang điểm đơn giản rồi nhanh chóng đi xuống lầu.
Vừa ra khỏi cửa, Diệp Thư đã thấy Thịnh Thiếu Sâm đang đứng dựa vào xe, cúi đầu xem đồng hồ trên tay.
Thoạt nhìn có vẻ rất gấp gáp.
Diệp Thư nhìn lại thì thấy cách thời gian hẹn đã hơn 5 phút đồng hồ.
Trong đầu cô hiện lên dáng vẻ bận rộn phê duyệt văn kiện của anh ấy, chắc là công việc rất bận.


Trong lòng dâng lên tia áy náy.
Cô bước tới: " Thật xin lỗi, đã để cho anh đợi lâu."
Thịnh Thiếu Sâm nhìn một thân váy dài màu xanh thướt tha của cô, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc.

Âm thanh có chút bực bội vang lên: " Lần sau không được trễ như vậy." Nói xong trực tiếp ngồi vào trong xe.
Khóe miệng Diệp Thư khẽ run rẩy, trong lòng tức giận.

Đúng là đại ma vương nổi tiếng của Tân Thành, thật khó hầu hạ.
Cô cúi người cũng ngồi vào trong xe.
Không khí tự nhiên lạnh lẽo, cả người Diệp Thư không được tự nhiên, muốn tìm chủ đề làm dịu đi bầu không khí.
Nhưng mặt vừa mới hướng đến Thịnh Thiếu Sâm, đột nhiên xe lảo đảo một cái.
Cả người Diệp Thư liền ngã vào trong lòng ngực của Thịnh Thiếu Sâm......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui