Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


“Thời bây giờ không có tiền là ông lớn, dù sao thì chỉ có một cái mạng, thích làm gì thì cứ làm.”
Lúc này, mấy người xung quanh vây xem có ý tốt khuyên Tô Lam xin lỗi, cũng có vài người chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn, cũng có người đứng về phía Hồ Mỹ Ngọc cho rằng Tô Lam quá đáng.

Advertisement “Thế nào? Nghĩ kỹ chưa? Tôi không có thời gian để ở đây lãng phí với cô, còn không dập đầu nhận sai, cho dù cô quỳ xuống liếm chân tôi thì cũng chẳng ích gì đâu!” Hồ Mỹ Ngọc chanh chua cay nghiệt nói.

Tất nhiên tht sẽ không bồi thường tiền, càng không dập đầu nhận sai.

Cô mím môi, thầm nghĩ: Vừa rồi có người nói không sai, thế nào cũng phải làm liều với cô ta, dù sao thì mạng của cô bây giờ cũng chẳng đáng tiền!
Ngay sau đó, Tô Lam hạ quyết tâm, siết chặt tay, sải bước đi tới chơi tới bến với Hồ Mỹ Ngọc.

Advertisement “Cô làm gì đấy?” Hồ Mỹ Ngọc nhận ra vẻ thù hận trong mắt Tô Lam, thế nên cô ta lùi lại một bước.

Tô Lam giơ tay muốn đánh Hồ Mỹ Ngọc, đột nhiên có một bàn tay lớn nắm lấy cổ tay cô.


Cảm nhận được cổ tay mình bị siết chặt, Tô Lam cau mày, quay đầu nhìn thì thấy người nắm cổ tay cô là Quan Khởi Kỳ!
“Anh.." Tô Lam vừa định bảo anh ấy đừng cản cô thì Quan Khởi Kỳ đã lên tiếng trước: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Cô gái này và phải cô gái kia, cuối cùng váy của cô gái kia bị cà phê hắt thành như vậy, cô gái kia bảo cô gái này bồi thường, cô gái này không chịu.” Lúc này, một phục vụ bên cạnh vội giải thích.

Nghe vậy, Quan Khởi Kỳ ngẩng đầu nhìn Hồ Mỹ Ngọc.

Nhìn thấy Hồ Mỹ Ngọc, anh ấy không khỏi cau mày.

Anh ấy biết người này, là con gái của mẹ kế năm lần bảy lượt tìm Tô Lam gây phiền phức đây mà! Thấy Quan Khởi Kỳ, Hồ Mỹ Ngọc cũng hơi bất ngờ, nhưng sau đó cô ta dần lại vẻ mặt ngạc nhiên, mặt cười mà lòng không cười, nói: “Đây chẳng phải luật sư Quan sao? Theo như tôi biết thì luật sư Quan có thể nhảy vào nước sôi lửa bỏng vì Tô Lam, thế nào? Chiếc váy Chanel mười hai nghìn này của tôi bị cô ta làm thành thế này, hoàn toàn không thể mặc nữa.

Nếu luật sư Quan không thể bồi thường cho tôi thay cô ta thì đứng sang một bên đi!”
Nghe cô ta nói thế, Quan Khởi Kỳ lập tức đáp trả: “Mười hai nghìn chứ gì? Tôi bồi thường cho cô!”

Nói xong, Quan Khởi Kỳ lấy ví trong túi ra.

Thấy anh ấy thật sự muốn bồi thường tiền, Tô Lam vội kéo cánh tay anh ấy, giải thích: “Mặc dù là tôi và phải cô ta, nhưng cô ta cũng và phải tôi, chúng ta không thể bồi thường trọn giá chiếc váy này được!”
Tô Lam không muốn ngậm bồ hòn thế này, hơn nữa đối phương còn là Hồ Mỹ Ngọc, giới hạn của cô nhiều nhất là bồi thường cho cô ta một nửa.

“Không sao, không bồi thường thì chúng ta lên tòa, dù sao cô lên tòa cũng chẳng cần bỏ tiền, cô ngủ với luật sư Quan một giấc là có thể thanh toán xong phí luật sư rồi!” Hồ Mỹ Ngọc nói vô cùng khó nghe.

“Cô nói cái gì?” Tô Lam kích động đi tới muốn tranh cãi với Hồ Mỹ Ngọc.

“Tôi cũng đâu có nói tiếng nước người, cô nghe không hiểu sao? Đừng tưởng tôi không biết, chẳng phải vì cô chen giữa người ra sao, nếu không, bạn gái luật sự quan cũng chẳng chia tay với anh ta đâu.

Thực ra, cô cũng chỉ là một kẻ thứ ba chẳng ra gì thôi, còn ở đây vờ vịt thanh cao với tôi à?” Hồ Mỹ Ngọc đầy kiêu căng, hơn nữa còn cố ý nói rất lớn.

Người vây quanh xem náo nhiệt vừa nghe thấy thế thì bàn tán xôn xao, hơn nữa còn chỉ trỏ Tô Lam.

“Thì ra là con giáp mười ba à!” “Không đáng được thông cảm, là con giáp mười ba trèo cao.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận