Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Tiểu Ninh và cô vào công ty cùng nhau, là một người không nhiều chuyện, rất nghiêm túc trong công việc, vì vậy sau khi trở thành nhân viên chính thức, cô đã hết lòng tiến cử Tiểu Ninh làm trợ lý cho mình.
Đối với Tiểu Ninh mà nói, Tô Lam rất yên tâm, Tiểu Ninh đối với cô cũng vô cùng cảm kích.
Tôn Ngọc Như luôn coi cô như cái gai trong mắt, Tô Lam biết cô ta làm ở bộ phận tài chính, chắc chắn cô sẽ rất mệt mỏi về việc này, nên mới đi dò hỏi người chống lưng cho cô ta, xem lại lịch của người này là gì.
Sắp đến giờ tan sở, bỗng nhiên Tô Lam nhận được điện thoại của Kiều Tâm.
"Tối nay ra ngoài giải tỏa cơn thèm chút không?" Điện thoại vừa kết nối, giọng của Kiều Tâm đã vang lên.
"Không đi, tớ muốn về nhà, hơi mệt." Lúc này Tô Lam chỉ muốn đi ngủ, cả người đều đau nhức.
"Mệt ấy hả? Việc cậu làm có dùng gì đến thể lực đầu, chỉ ăn một bữa cơm thôi? Cứ quyết định thế đi, tối tới đợi cậu ở trước cửa công ty!" Nói xong, bên kia đã cúp điện thoại.
Tô Lam bất đắc dĩ cúp điện thoại, không khỏi cười khổ.
Cô chẳng những phải làm việc thể lực, còn phải làm việc cả đêm, gào đến khản cả giọng, ngoài ra cả người đều là vết bầm tím, nhưng chuyện riêng tư này sao có thể nói ra được chứ? Cô chỉ đành thầm mắng cái tên ác ôn kia một lần, lại thêm một lần...!
Buổi tối, trong quán bar của một club cao cấp.
Quan Triều Viễn và Quan Khởi Kỳ ngồi trước quầy bar, uống hết ly này đến ly khác.
"Hôm nay anh uống nhiều thế? Có phải vì tâm trạng không tốt không?" Quan Khởi Kỳ liếc mắt nhìn Quan Triều Viễn đang ngồi bên cạnh.
Quan Triều Viễn liếc nhìn đứa em họ, cong môi nói: "Tâm trạng của em không tốt hả?"
"Không tốt cũng không xấu" Quan Khởi Kỳ nói xong lại nâng ly lên.
Sau đó bỗng nhiên Quan Triều Viễn nói: "Mấy ngày nữa anh đi công tác, em giúp anh chăm sóc Minh An, Lâm Minh sẽ đi cùng anh, ở Giang Châu, không ai biết đến sự tồn tại của Minh An trừ em, anh không muốn ai biết chuyện này."
Nghe vậy, Quan Khởi Kỳ Vỗ vai Quan Triều Viễn: "Anh yên tâm, anh đi công tác, ngày nào em cũng sẽ đến thăm Minh An."
"Anh đưa số em cho chị Hồng rồi, nếu có chuyện gì chị ấy sẽ liên lạc với em." Quan Triều Viễn gật đầu nói.
"À đúng rồi, anh đi công tác ở đâu? Bao lâu thì về?" Quan Khởi Kỳ nói.
"Đài Loan, khoảng một tuần." Quan Triều Viễn trả lời.
"Yên tâm đi, Minh An và chị Hồng cứ giao cho em!" Quan Khởi Kỳ VỖ ngực nói.
Quan Triều Viễn liếc nhìn đứa em họ, nói đùa: "Chị Hồng cũng đã ngoài bốn mươi, đừng chăm sóc người ta đến tận giường!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...