Tôi Xuyên Không Bị Cuốn Vào Giới Tài Phiệt FULL
" Cô ta sao lại đến đây, không phải hôm qua đã xin nghỉ việc rồi sao?"
" Ở công ty Mạc Vũ lấn áp Lưu Vân của chúng ta cũng thôi đi, sau khi Lưu Vân được Dương Tổng đưa về Dương Thịnh bồi dưỡng thì cô ta cũng chạy theo đến đây."
" Nghe nói vì không được Dương Tổng ký hợp đồng người mẫu nên mới cầu xin anh ấy để được làm thư ký, vậy mà hôm qua lại từ chức tôi mới thấy lạ."
" Thảo nào..."
Một người khác đứng gần nơi huấn luyện viên nói chuyện nên cũng nắm được phần nào vấn đề, nhỏ giọng nói: " Hình như Dương tổng nhờ chị Kim Phụng kiểm tra huấn luyện cho Đại tiểu thư Lý gia thì phải."
" Vậy ra là nghỉ việc để ký hợp đồng người mẫu à? không biết là dùng thủ đoạn gì mới được Dương tổng chấp nhận."
" Mọi người đừng nói vậy." Lưu Vân thấy bọn họ ngày càng lớn tiếng, sợ người bên kia nghe thấy mới vội ngăn cản: " Chị ấy là vì thấy tôi tập luyện không tốt nên mới giúp đỡ.
Chỉ là cách thức có hơi thô lỗ chút thôi."
Tô Viên nghe bạn thân của mình bị ức hiếp còn luôn nói giúp cho Lý Hân, trong lòng không cam, bức bối nói: " Lưu Hạ Vân, cậu cứ thích ôm hết ấm ức vào người.
Để xem khi mà cô ta ký được hợp đồng rồi sẽ hành hạ cậu ra sao."
" Phải đó Lưu Vân, đừng quá tốt với loại người như vậy."
Những người khác cũng bắt đầu khuyên nhũ Lưu Vân, nhưng Lưu Vân căn bản một câu cũng không nghe lọt tai.
Cô đang không hiểu vì sao khó khăn lắm mới được làm thư ký ở bên cạnh Dương Phong mà hôm nay lại đổi hướng quay về giới người mẫu.
Đã vậy còn muốn ký hợp đồng với Dương Thịnh, ruốt cục chị ta đang tính làm gì?
Lúc này Lý Hân nhìn vào phòng tập thì vừa hay chạm chạm mắt với Lưu Vân, cô không nói lời nào đã trực tiếp bước về phía người em họ( Lưu Vân á) kia.
Thấy cô đang sãi nhanh bước chân về phía "gà cưng" của mình, Dương Phong trong lòng bất an, lại nhớ đến lúc trước Lưu Vân bị cô ức hiếp ra sao.
Muốn đi đến ngăn cản thì Tần Vương đã nhanh tay kéo hắn lại, anh nâng kính nói: " Tổng giám đốc, anh cũng biết cô ấy không phải loại người đó."
Tuy vẻ mặt lo lắng vẫn không đổi nhưng cũng chọn đứng ngoài cuộc.
Nếu có chuyện gì hắn sẽ lập tức giúp đỡ.
" Lưu Vân em cũng ở đây hả?" Vừa đến trước Lưu Vân đã ưu nhã hỏi hang.
Những người vừa mạnh miệng nói xấu Lý Hân lúc nảy thì ngay khi đứng trước một mỹ nhân như cô, bọn họ liền chỉ biết bất động như tượng, không có chút hơi thở.
" Em đã ở đây một năm rồi, ngày nào chị cũng đến "Thăm" em mà không nhớ sao ạ?" Cố tình nhấn mạnh từ "thăm" để Lý Hân tức giận rồi túm lấy tóc mình chẳng hạn, như vậy thì chị ta mới không còn cơ hội ký hợp đồng nữa.
Lưu Vân đắt ý câu lên nụ cười uỷ mị: " Chị đến đây làm gì thế?"
Ngược lại không tức giận mà Lý Hân còn cảm thấy nữ chính dễ thương lắm a.
Nhan sắc khỏi bàn luôn.
Từ lâu đã mơ ước có đứa em gái xinh xắn thế này rồi, tuy không thích bạch liên hoa nhưng nhìn tận mắt mới thấy vẻ ngoài đơn thuần, tâm hồn thì trong sáng của nữ chính đúng là đỉnh của chóp mà\~
Khoảng cách của Dương Phong không đủ gần để nghe được bọn họ đang nói gì, đột nhiên lại thấy Lý Hân giơ tay lên không trung, hắn nghĩ cô lại không vừa ý điều gì nên muốn động thủ.
Cả Lưu Vân cũng nghĩ chị ta chắc chắn là muốn đánh mình nên liền nhắm mắt chịu trận.
Những người vừa rồi còn lý thuyết tình thâm, mà lúc này dù biết chuyện xảy ra tiếp theo chăng nữa họ đều chỉ im lặng đứng nhìn.
" Chị đến ký hợp đồng, mà tên ác độc đó còn muốn chị phải thông qua kiểm tra nữa.
Ác quá đi mất\~" Bàn tay đặt lên đỉnh đầu Lưu Vân, vuốt ve mái tóc vàng kim mềm mại.
Lý Hân phồng má bực dọc nói: " Không hiểu Kiều Trinh đang nghĩ gì mà muốn chị ký hợp đồng ở Dương Thịnh, nhưng cũng đành chịu, từ ngày rời khỏi Mạc Vũ chị cũng không còn mặt mũi quay lại nữa rồi."
" A..." Cảm nhận sự dễ chịu trên da đầu, Lưu Vân mới giật mình mở to mắt, cô không hiểu loại tình huống này.
Lý Hân như trở thành con người khác vậy, hay chỉ là diễn kịch?
Lưu Vân lúng túng: " Vậy, vậy sao...!"
" Phải đó...!mà chị phải đi thôi.
Hình như đang lỡ thì giờ mất rồi." Quay đầu nhìn những người phía sau, gương mặt họ biến sắc kì lạ, Lý Hân nghĩ mình đã trễ nãi thời gian mới hướng Lưu Vân nói: " Rảnh rỗi chị sẽ về Lý gia với em."
" Vâng?..
a được.
Chúc chị may mắn."
Nhìn nụ cười lướt qua của Lý Hân, Lưu Vân mới hoàn hồn trở lại.
Chị ta vừa mới...!vuốt tóc mình?
Không hiểu là do tập luyện dẫn đến mệt mõi hay điều hoà không được tốt mà gương mặt Lưu Vân lúc này lại nóng rang, cô dùng tay quạt mạnh hai bên bờ má ửng hồng cho cảm giác hừng hực kia nguôi đi.
" Anh có lựa chọn sáng suốt đấy ạ." Tần Vương nghiêm giọng.
Lúc này Dương Phong mới thở mạnh ra một hơi, đúng là khó tin nhưng không xảy ra chuyện gì là may rồi.
Chỉ có Kiểu Trinh thần sắc tái nhợt.
Khi đó Lý Hân mà thật sự xuống tay đánh Lưu Vân thì cô chắc chắn sẽ đồng quy vô tận với phần linh hồn còn lại của mình mất..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...