Tôi Xuyên Không Bị Cuốn Vào Giới Tài Phiệt FULL


" Tôi có trì hoãn thời gian quá không?" Lý Hân biểu cảm hối lỗi nói với Sở Kim Phụng: " Hay là chúng ta bắt đầu luôn thôi."
Trước kia Lý Hân phun ra câu nào thì câu ấy như rằng đều tự cao tự đại đầy hóng hách, nhưng người đang bày ra loại biểu cảm kia thì có chút không giống, Sở Kim Phụng nghi ngờ không biết trước mặt mình có thật là Lý Hân không?
Cô hơi đơ người một hồi mới phản ứng lại: " À...!à được rồi, đi thôi."
" Đầu tiên hãy mang nó vào đi." Sở Kim Phụng lấy từ tủ kín ra một đôi giày đặt đối diện Lý Hân, thách thức nói: " Nếu cô hoàn thành màn Catwalk với đôi giày 25cm này thì tôi không có gì để phản đối, mà thoạt đầu tôi cũng chẳng phản đối rồi."
" Từng là người mẫu hạng A suốt hai năm nên kĩ thuật chắc không cần phải hướng dẫn nhỉ, Dương tổng cỏ lẽ chỉ đang làm khó cô thôi.

Tuy không đành nhưng người làm việc kiếm tiền từ công ty như tôi, ngoài chúc may mắn thì không thể giúp được gì hơn."
Nhìn đôi giày với độ khó cao kia quả thật có chút sợ hãi, ngoài việc luôn giữ thân hình người mẫu thì Lý Hân chưa đi Catwalk lại lần nào suốt một năm qua, nên đối với người từng là người mẫu hạng A như cô mà nói đó cũng ở mức độ khó rồi.

Nhưng đâm lao thì phải theo lao, ai bảo cô lúc đầu lại đồng ý kiểm nghiệm làm chi chứ.
Lý Hân thành thuật mang đôi giày cao 25cm vào đôi chân trắng noãn, ánh mắt đầy tự tin nhìn lên Sở Kim Phụng nói: " Từ nay phải gặp mặt cô nhiều hơn rồi, xin chiếu cố."
" Nếu cô có thể."
Tiếng cười của hai nữ nhân vang lên khắp phòng tập mà Dương Phong chẳng mấy đoái hoài, hắn nhìn chằm chằm đôi giày Lý Hân đang mang với vẻ mặt khó chịu.
Ban đầu không nghĩ Sở Kim Phụng lại dùng độ khó này để kiểm tra, tuy hắn chưa từng xem Lý Hân Catwalk lần nào nhưng nhìn cô mềm yếu như vậy liệu đi được mấy bước đây?
Trước kia từng thấy Lưu Vân vật cả với đôi giày đó ra sao nên mới lo lắng, huống hồ Lý Hân mà bị thương thì người nhà Lý gia sẽ lại làm ầm lên cho xem.
Dương Phong xoa trán, ão não nói: " Liệu có được không, hay là làm gì đơn giản hơn chút..."
" Dương Tổng lo lắng cũng phải nhưng người mẫu hạng A mà không vượt nổi độ khó này thì không-xứng để tôi huấn luyện." Sở Kim Phụng thu lại nụ cười, nghiêm giọng nói.

Cố ý nhấn mạnh hai từ " Không xứng" để Lưu Vân dễ dàng nghe thấy, rồi lại tươi tắn với Dương Phong: " Người tôi nhìn trúng sẽ vượt qua được thử thách đơn giản này thôi.

Anh đúng là chẳng có mắt nhìn gì cả ha ha."
Biết huấn luyện viên Sở là đang ám chỉ điều gì, Dương Phong cũng không tiếp tục để ý, xua tay nói: " Tuỳ cô."
" Vậy bắt đầu thôi."
Nghe khẩu lệnh Lý Hân lập tức đứng dậy, vài bước đầu vẫn chưa thể quen kịp, nhưng trong lúc bước lên sàn diễn tập cũng đã dần có lại cảm giác Catwalk rồi.

Lưu Vân nhìn chị họ khập khiễn với đôi giày thì trong lòng thầm cười nhạo, cô tuy không giỏi bằng Lý Hân nhưng suốt một năm qua trong khi chị ta vẫn đang chơi trò câu dẫn Dương Phong, thì cô đã luyện tập rất chăm chỉ để từng bước lên làm người mẫu đại diện.
Chỉ là bản thân còn chật vật với đôi giày đó như vậy thì hỏi Lý Hân với những kinh nghiệm và kĩ năng mai mọt kia, liệu có hoàn thành thử thách?
Ai cũng đang chờ đợi buổi kiểm tra diễn ra, nói đúng hơn là mong đợi được xem người mẫu hạng A trực tiếp thị phạm trước mặt bọn họ sau hơn một năm giải nghệ.
" Đã sẵn sàng rồi chứ?" Sở Kim Phụng hỏi.
" Lên nhạc đi."
Sau ngữ khí đầy tự tin ấy của Lý Hân, bản nhạc sôi động được bật lên.
Lý Hân với bước đi dứt khoát sãi rộng trên sàn diễn, cả quá trình không mắc phải dù một sai sót.
Gương mặt như điêu khắc của Lý Hân dù không biểu lộ một chút cảm xúc nào nhưng vẫn làm cho người khác nhìn ra sự tự tin và đầy quý phái, cùng bộ váy màu hồng hoa cương lấp lánh, xẻ tà càng khiến thân thể vốn đã gợi cảm của cô trở nên càng bốc lửa hơn.
Cuối cùng, Lý Hân dùng một cái xoay người bằng đôi giày cao 25cm để kết thúc cuộc trình diễn này.
Sở Kim Phụng mở to hai mắt đến sắp rơi ra ngoài, đây không nằm trong dự đoán ban đầu, nhưng động tác khó này với đôi giày cao như thế sao? làm sao Lý Hân làm được?
" Cô..."

" Tiểu thư giỏi quá a!" Sở Kim Phụng còn chưa kịp lên tiếng Kiều Trinh đã vui mừng nói trước: " Tôi biết tiểu thư sẽ làm được mà, lần này Dương tổng cũng phải tâm phục khẩu phục thôi."
" A ha ha...!Cô thật là." Lý Hân được khen thì nỡ mũi: " Anh ta không phục thì cũng đâu thể nuốc lời được."
" Phải ...!ha..." Đột nhiên tấm lưng mỏng manh của Kiều Trinh lại thấy lành lạnh, ngoái đầu về phía sau thì liền bị ánh mắt đầy sát khí của huấn luyện viên Sở lườm, làm cô sợ đến tái mét da mặt: " Hay..

tiểu thư hãy trò chuyện với huấn luyện viên đi...!haha.."
Nhìn trợ lý Kiều lùi lại nhường chỗ cho mình, Sở Kim Phụng cũng không khách khí mà bước tới: " Khẩu khí của Đại tiểu thư Lý gia thì ra không phải là nói xuông."
" Có thể được làm việc với người tài giỏi thì bản thân ít ra cũng nên cố gắng một chút chứ." Lý Hân ngồi xuống ghế chờ vừa thay giày, nói: " Có phải huấn luyện viên là cố ý chọn đôi giày này không? Hình như cô vẫn còn xem thường năng lực của tôi.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận