Tôi Sở Hữu Một Tinh Cầu Tinh Tế


Thương Chi đặt hàng trên Star Online, mua một ít hạt ớt, hạt bắp cải, tỏi mầm hành gừng, còn có khoai lang và khoai tây.

Mua một chút, kho bạc nhỏ của nàng đã tiêu mất một phần ba, một số hạt giống còn chưa mua đủ, tiền a!Thương Chi ngồi khoanh chân trên giường, ánh trăng mơ hồ chiếu lên người, bao bọc toàn bộ thân thể nàng, làm lộ ra làn da đang rỉ ra những thứ nước màu đen bẩn thỉu."Hít~" Thương Chi từ từ mở mắt, ngửi thấy một cỗ mùi hôi thối.

Nàng nhìn những thứ kì quái trên cơ thể mình, rùng mình một cái.

Tắm! Tắm ngay!Sau khi tắm xong, cả người Thương Chi thoải mái hơn nhiều, thân thể cũng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.


Mấy thứ này có lẽ là tạp chất ở trong thức ăn ngày thường hay ăn, sau khi tu luyện, nó sẽ được đào thải ra bên ngoài.

Hai ngày nay, nàng ăn đồ ăn tất cả đều không sạch sẽ, không biết là do không khí hay đất trồng có vấn đề.Nếu như là do đất, nàng không chỉ muốn trồng cây mà còn muốn thanh tẩy chúng.Ngày thứ haiThương Chi ngủ một giấc ngon lành, rửa mặt sau đó xuống tầng ăn sáng.Trên bàn có cháo, cháo trong đến mức có thể đếm được từng hạt gạo nhưng lại bốc lên một cỗ hắc khí, nhìn thấy liền ăn không nổi.

Nhưng nàng cần bổ sung chất dinh dưỡng, ăn vẫn là tốt hơn.Một nhà Thương Nhược ba người đã bắt đầu ăn cơm, không lấy bát cho nàng.

Xem ra, trên bàn ăn không có vị trí cho nàng.Thương Tử Minh nhìn thấy cháu gái ngốc của mình khẽ lắc đầu, không giấu được ghét bỏ.


Hết lần này tới lần khác ra vẻ một trưởng bối tốt."Thương Chi, đến ăn sáng đi."Thương Chi nắm tay Phương Tuệ lắc lắc.

"Trái cây! Ăn trái cây cơ!"Phương Tuệ khẽ vung tay, thìa cháo liền vương vãi đầy lên váy mới của mình, sắc mặt bà ta khẽ vặn vẹo, liền nhanh chóng điều chỉnh, cắn răng nghiến lợi nói: "Dì quên chưa mua rồi."Thương Tử Minh cau mày: "Ăn trái cây cái gì?"Đôi mắt Thương Chi nhanh chóng đẫm lệ, "Chú xấu xa! Dì xấu xa! Không cho Chi Chi ăn!"Lời này vừa nói ra, sắc mặt hai người bọn họ lập tức thay đổi.

Mọi người đều biết nhà bọn họ lợi dụng việc anh trai và chị dâu mất liền chuyển đến sống ở Trung Ương Tinh, nếu như bị người ta phát hiện bọn họ ngược đãi đứa cháu ngốc nghếch của mình còn cha mẹ cô bé thì hy sinh vì nhiệm vụ, vậy thì xong đời!Phương Tuệ không kịp đau lòng váy của mình, lập tức lấy ra một nắm tinh tệ đặt trong tay nàng, "Chi Chi đừng khóc a! Dì liền đi mua cho cháu ngay! Mua rất nhiều, rất nhiều."Thương Chi lập tức ngừng khóc như thể chưa có chuyện gì xảy ra.Phương tuệ trở về phòng mình thay một bộ quần áo, chưa ăn xong liền rời đi.

Thương Chi ngồi xuống bàn ăn cũng không ăn bất cứ cái gì, nhìn về phía hai cha con Thương Nhược cười ngốc nghếch.

Hai cha con cô ta nhìn mà không còn tâm trạng ăn uống gì cả.Phương Tuệ rất nhanh liền trở về, mua vài quả táo với lê, nhìn ít hắc khí ở trên, Thương Chi đoán giá cả mấy loại này cũng không thấp.Phương Tuệ cầm một nửa ra, Thương Chi vội vàng đi đến trước mặt bà ta giật lấy, "Cảm ơn dì nha, dì thật tốt!"Phương Tuệ cầm chặt không chịu buông tay nhưng sức Thương Chi lớn nhanh chóng lấy được đem cầm đi hết.Thương Chi cầm trái cây chạy về phòng mình, Thương Nhược hung hăng trừng mắt nhìn bóng lưng nàng, tức giận đến không nói lên lời."Mẹ! Mẹ xem đi!"Thương Chi từ trên tầng thò đầu ra, vô tội nói: "Dì ơi, còn lấp lánh nha! Sáng lấp lánh!" Phương Tuệ tức muốn nôn ra máu, sáng lấp lánh cái rắm!"Được, tý nữa dì liền đi lấy lấp lánh cho cháu." Bà ta trừu trừu khóe miệng, nghiến răng nghiến lợi nói..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận