Tôi không làm trà xanh nữa

Quý Ngọc nhìn người ngồi đó, suy nghĩ nói: "Bây giờ, cô cũng rất tốt, về sau cô tính làm cái gì."
 
Nhìn thấy đối phương phản ứng lại với mình, Ôn Tư Tư rơi lệ càng dữ dội hơn: "Tôi cũng không biết, bây giờ tôi rất khó chịu nhưng mà tôi không nhận thua đâu."
 
Ừa, Tiểu Bạch Hoa điềm đạm, đáng yêu, lại quật cường như ánh mặt trời.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Quý Ngọc: "Là bởi vì vị hôn phu và em gái của cô? Không cần thiết, muốn trút giận hay muốn xoay chuyển tình thế?"
 
Ôn Tư Tư bị hỏi, đối phương nhìn đứng đắn như vậy nên cô nhất thời không biết trả lời làm sao.
 
Quý Ngọc nhẹ giọng nói: "Nếu muốn hết giận, vị hôn phu trước kia của cô là đồ tồi, cô tùy tiện đi trêu chọc hắn vài câu, hắn tuyệt đối sẽ mắc mưu, cô mời hắn đến khách sạn giả vờ rằng mình không quên được hắn, chờ khi hắn cởi quần áo ra, tìm cơ hội nắm lấy trụ của hắn dùng sức niết mạnh, chờ hắn đánh mất năng lực hành động, đánh chửi hay không đều tùy cô? Vì tránh cho việc bị hắn trả thù, cô nên quay một video để đe dọa hắn."
 
Tuy rằng, Tiểu Bạch Hoa rất yếu đuối nhưng một người đàn ông, dù mạnh mẽ đến đâu nếu nắm được điểm yếu của hắn cũng sẽ biến thành chân tôm thôi.
 
Vị hôn phu của Tiểu Bạch Hoa này vẫn là tên tra nam yếu đuối thôi, tuyệt đối không có lá gan báo nguy hiểm, cũng sợ mất mặt mũi này nọ.
 
Tuy rằng, nghe không có chút đạo đức nào, nhưng mà cô là nhân vật phản diện nên không cần chút đạo đức này nọ.
 
Ôn Tư Tư mở to hai mắt nhìn, không nghĩ tới còn có thể làm như vậy, không khỏi suy nghĩ một chút.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Ngọc chuyển chủ đề, nói: "Nếu cô vẫn chưa quên hắn, có thể so với trước kia chủ động ôn như hơn nói với hắn "không trở thành bạn gái cũng không sao làm bạn bè cũng tốt." Hắn đến trêu chọc cô, cô hãy cư xử với hắn tốt hơn người kia, dù sao hai người đều ở cùng một chỗ lâu như vậy, khẳng định rằng hắn sẽ thiên về cô hơn, thời gian trôi qua, đôi tình nhân bé nhỏ này sẽ dần rạn vỡ. Dù sao thì Ôn Thanh Thanh vẫn sẽ duy trì hình tượng "thiện lương đơn thuần", phải rộng lượng không được truy cứu. Cho dù, đến cuối cùng, bọn họ có ở chung một chỗ, cô cũng sẽ trở thành người ngăn cản giữa bọn họ sau này, sẽ gà bay chó sủa."
 
Có chút lúng túng, Tiểu Bạch Hoa đại khái sẽ chủ động cho tên cặn bã biến mất, chủ động bỏ người này sang một bên.
 
Làm người thứ ba này, rất không có đạo đức.
 
.... Nhưng mà thời gian nhân vật phản diện không nhiều, không cần đạo đức.
 
Dù sao thì so với bị lừa thì lừa cướp mất đồ rồi chạy thì dễ chịu hơn nhiều.
 
Ôn Tư Tư có chút buồn rầu, cảm thấy cả hai biện pháp đều không dùng được, nhưng mà.... Hình như lại quá lớn gan.
 
Cô ta không đưa ra quyết định, khóc thút thít nói: "Tôi vẫn còn rất khó chịu."
 
Quý Ngọc nở nụ cười: "Cô còn trẻ như vậy, năm năm hay mười năm so với bọn họ cũng không kém hơn đâu."
 
Ôn Tư Tư giật mình, chậm chạp kiên định với ý tưởng này.
 
Đúng vậy, cô sẽ không nhận thua đâu!
 
Quý Ngọc đi về hướng phòng tắm, đứng ở cửa quay đầu cười nói: "Tôi đi tắm, cô cũng đừng khóc nữa."
 
Ôn Tư Tư là nhân vật chính so với những vật hy sinh kia đương nhiên kết cục không tốt.
 
Quý Ngọc cố ý nói ra những lời này, những lời đó mang theo một ít tà ác.
 
Trông tiểu Bạch Hoa không quá thông minh, nhưng cũng không đến nổi ngốc...

 
Nếu thật sự đã thông suốt, có thể sẽ không bằng lòng làm một bông hoa si ngốc.
 
Cô ta chính là cố ý muốn gây sự.
 
Nếu một người phụ nữ muốn tàn nhẫn thì dù là người thân cũng sẽ không nhận ra. 
 
Cuối cùng Ôn Tư Tư ngoái đầu nhìn đến rung động vì nụ cười của cô, chính là loại... Kiên định lại ôn nhu.
 
Giống như trên thế giới này, không ai làm khó được cô.
 
Vừa rồi khi ở quán bar, chính là Khương Vũ Khê cố ý kêu vài người làm khó cô, muốn chỉnh cô.
 
Bởi vì lần trước, nam sinh Khương Vũ Khê thích chủ động xin số điện thoại của cô.
 
May mắn được chủ quán bar giải vây.
 
Theo quan điểm của Ôn Tư Tư, Khương Vũ Khê là một người khó hòa hợp nhưng cô ấy hoàn toàn có thể bị Quý Ngọc áp chế và lúc đó không có gì phản bác lại được.
 
Cô rất ngưỡng mộ Quý Ngọc, huống chi vừa rồi đối phương còn nhẹ nhàng giúp cô giải quyết hoàn cảnh khó khăn.
 
Quý Ngọc vừa định cởi quần áo, chợt nghe có người gõ cửa, cô đi trở lại.
 
Ôn Tư Tư đỏ mặt nói: "Tôi cảm thấy thân thể nóng quá, không được thoải mái."
 
Quý Ngọc đưa tay sờ thử trán đối phương, quả thật có hơi nóng.
 
Nhưng Tiểu Bạch Hoa có ý thức rõ ràng, hơn nữa còn khóc lớn như vậy hẳn là không việc gì.
 
Cô làm về thực phẩm chăm sóc sức khỏe nam giới, cũng biết thuốc thần dược tình yêu đó cũng chẳng có hiệu quả gì nhưng mà thêm một ít thành phần có thể thay đổi huyết áp, mạch đập nhanh.
 
"Nếu không thì, cô ngâm nước lạnh trong bồn khoảng mười phút xem sao? Chờ tôi tắm xong cô nếu thấy không khá hơn thì cô phải đi bệnh viện nhưng hôm nay cũng trễ như vậy, vấn đề cũng không lớn lắm, không bằng ngày mai hãy đi bệnh viện kiểm tra sau."
 
Ôn Tư Tư gật đầu đồng ý, đây là phòng có hai nhà vệ sinh, cô đi tắm ở một phòng vệ sinh khác.
 
Quý Ngọc tắm xong đi ra, thấy Tiểu Bạch Hoa đang ôm gối đầu ngồi ở trên ghế sô pha.
 
Đại khái là sau khi tắm nước lạnh xong, cảm xúc của cô ấy đã tốt hơn nhiều.
 
Quý Ngọc không lấy theo quần áo nên cô trực tiếp mặc áo choàng tắm rồi ra ngoài.
 
Ôn Tư Tư nhìn thấy cô tới, không khỏi có cảm giác mặt đỏ lên.
 
Cô ta chỉ cao có 160cm, tỉ lệ cũng không tệ, tuy cô gái này có dáng người cao nhưng rất đáng yêu, phù hợp với thẩm mỹ "tinh tế, trẻ tuổi, trong sáng"
 
Bản thân cô cũng cảm thấy hâm mộ những người cao, gầy, kiểu người trước lồi sau vểnh! Quả thực là làm mù mắt người khác mà!
 
Quý Ngọc nằm trên giường, bây giờ cũng không còn sớm nữa cô phải đi ngủ rồi.

 
Ôn Tư Tư thấy người trên giường, nhỏ giọng nói: "Tôi cảm thấy có chút sợ hãi, tôi có thể ngủ cùng với cô được không?"
 
Quý Ngọc nghĩ ngợi một chút liền từ chối: "Không được, tôi quen ngủ một mình rồi, trong tủ có chăn, cô ngủ trên ghế sô pha đi."
 
Sô pha trong phòng rộng, người đàn ông trưởng thành cũng có thể ngủ.
 
Cô thu nhận một Tiểu Bạch Hoa đã làm công việc của một anh hùng rồi, cũng đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.
 
Ôn Tư Tư có chút thất vọng, nhưng mà cũng chưa có nói gì, ôm chăn ra sô pha nằm xuống.
 
Cô đoán xảy ra nhiều chuyện như vậy, bản thân sẽ mất ngủ không ngờ rằng vừa nhắm mắt mệt mỏi kéo đến nên ngủ mất.
 
Sau khi, Ôn Tư Tư tỉnh lại, đã thấy Quý Ngọc thay xong quần áo chuẩn bị ra cửa.
 
Quý Ngọc nhờ dì Triệu gọi chuyển phát nhanh đưa quần áo đến cho cô.
 
Cái váy ngày hôm qua bị xé đến lung tung, lộn xộn hôm nay không thể mặc lại.
 
Quý Ngọc nhìn thấy người kia muốn nói lại thôi, mở miệng nói: "Tôi còn có việc đi trước, tôi sẽ nói với người dọn phòng cô có thể kéo dài thời gian trả phòng đến bốn giờ chiều nên cứ nghỉ ngơi thêm lát nữa đi."
 
Trùng hợp cô và người quản lý quen nhau, trên cơ bản phòng trên cùng này rất ít người ở, số người vào ở cũng rất thấp.
 
Ôn Tư Tư nhìn phía trước suy nghĩ một hồi liền nói: "Tôi muốn trả cho cô một nửa tiền phòng, cô có thể cho tôi tài khoản alipay (*) chứ?"
 
(*) Alipay: Là app thanh toán điện tử phổ biến tại Trung Quốc, giống Zalo pay hay Shoppe pay tại Việt Nam
 
Quý Ngọc cảm thấy vậy cũng được, cô đưa ra một chuỗi số, vừa vặn là số điện thoại cô.
 
Ôn Tư Tư chuyển tiền xong thì cẩn thận lưu những con số ấy. 
 
Cô ta thấy có hơi chóng mặt nên lên giường ngủ một lát đợi đến lúc tỉnh lại cũng đã mười hai giờ.
 
Cô ta không biết có phải do bản thân tắm nước lạnh hay không mà bây giờ cảm thấy bản thân không còn chút sức lực nào.
 
Cô ta lấy di động mở danh bạ điện thoại ra, cuối cùng lại gọi cho Quý Ngọc.
 
Có thể là do trong người có bệnh nên cơ thể cũng có chút yếu ớt.
 
Nên.... Muốn tìm người nào đó nói chuyện, nhưng lại không tìm được ai phù hợp.
 
Đúng lúc, Quý Ngọc đang nghỉ ngơi nhận được thông báo từ điện thoại.
 
Đối phương vừa nói được hai câu, cô đã nghe thấy có chút giọng mũi, giọng nói có chút lãnh đạm.
 
"Bây giờ, tôi có việc, nếu cô cảm thấy thân thể không thoải mái thì gọi xe đi bệnh viện khám thử, cô không có người đại diện hay trợ lý gì sao?"

 
Cô nhớ rằng Tiểu Bạch Hoa là ngôi sao nhỏ mặc dù cô ta cũng không phải ngôi sao tuyến mười tám.
 
Nhưng sao lại tìm cô chứ?
 
Giọng nói Ôn Tư Tư giống như đang tức giận: "Hình như tôi đang cảm mạo."
 
Quý Ngọc: "Tôi đã nhờ người trong khách sạn mang cho cô một ít thuốc cảm, cô uống trước khi đến bệnh viện?"
 
Khách hàng VIP đã đưa ra yêu cầu, khách sạn trong thành phố tận lực giúp đỡ nên các loại thuốc thông thường luôn có sẵn.
 
"Vậy được rồi, cảm ơn chị."
 
Ôn Tư Tư phát hiện mình có chút ỷ lại vào Quý Ngọc, nhưng hình như cũng không khác là bao....
 
Trước kia, những người đến giúp cô đều mưu cầu lợi ích riêng, tâm tư không sạch, thật ra cô ta vẫn nhận thấy được.
 
Nhưng Quý Ngọc thì không như thế, tuy thái độ của cô có chút lạnh lùng.
 
Hơn nữa, đối phương cũng rất lợi hại, khiến cho cô ta muốn đến gần.
 
Ôn Tư Tư vừa tắt điện thoại không lâu thì bên ngoài truyền vào tiếng gõ cửa.
 
Cô vội chạy đến mở cửa, không có mang dép, nhưng mà trong khách sạn cũng đã lót một lớp thảm dày một chút cũng không thấy lạnh.
 
Quản lý của khách sạn tự mình đưa thuốc đến, nhìn cô gái nhỏ phía sau cánh cửa có chút ngạc nhiên.
 
Cô gái có khuôn mặt đỏ bừng bừng, đoán chừng là đang phát sốt, khóe mắt như mang theo một tầng sương mù, mặc áo choàng của khách sạn...... Đôi chân trần.
 
Không hiểu sao lại có cảm giác đáng thương như vậy.
 
Nhưng mà thật sự còn rất đáng yêu.
 
Mọi người đều biết, hôm qua Qúy Ngọc ở phòng này.
 
Hôm nay, cô ấy lại muốn dời thời gian trả phòng, lại đi sớm như vậy.
 
Vừa rồi còn gọi điện xin thuốc cảm mạo..... Thật sự không khỏi làm người ta nghĩ nhiều nha.
 
Người trong gian phòng đó, chẳng lẽ là người tối qua ngồi vị trí phó lái của Porsche?
 
Khó trách Quý Ngọc không hứng thú với đàn ông.
 
Quản lý của khách sạn hít vào một hơi, trợ lý Quý đây là “kim ốc tàng kiều” à!
 
Mà cô gái nhỏ này thật là đẹp....
 
Còn có tin tức bát quái lớn như vậy, đương nhiên cô ấy không thể cất giấu một mình.
 
Quản lý đem tin này phát ở trên nhóm Weibo của khách sạn, lập tức có người trả lời lại, thảo luận càng thêm sôi nổi.
 
[ Cái cô mỹ nữ trong phòng trợ lý Quý, sô pha cùng trên giường đều lộn xộn cả, trong hai phòng tắm đều có dấu vết đã sử dụng, không có ý tứ gì khác. ]
 
[ Đúng vậy..... Lúc người đẹp nhỏ mang vẻ đẹp yếu đuối mỏng manh rời đi, như nhược liễu đón gió, để cho chúng ta hỗ trợ gọi xe muốn đến bệnh viện, này là sự thật, không có ý tứ khác ]
 
[ Muốn đi đến bệnh viện? Thật xin lỗi nha, tôi muốn cảm khái một câu, không có ý tứ khác ]

 
[ Trời ạ, đại ma vương x yêu kẻ thường, CP này ta đập ]
 
[ Các người đều là lũ sói đói, tôi nhất thời không biết nên hâm mộ ai. ]
 
Vốn chính là chỉ thảo luận trên khách sạn, bẩm sinh trời sinh tính bát quái, huống chi đây lại là Quý Ngọc người ở đường viền tin tức.
 
Hai giờ sau, mấy người vẫn đang ăn dưa ngày hôm qua khi Trợ lý Quý sờ lên cơ bụng của họ trong quán bar, mở ra một quả dưa lớn khác. 
 
"Cái gì mà đụng vào cơ bụng, nhảm nhí, hôm qua trợ lý Quý đưa một người đẹp đến khách sạn. Cô ấy thực sự rất mạnh mẽ, hôm sau người đẹp nhỏ đến bệnh viện. Sau khi trợ lý Quý rời đi, cô ấy trông rất bình tĩnh và mọi thứ vẫn bình thường."
 
Đã nói có vô số mắt, mũi có vô số lần lên sóng, các chi tiết khác đều được nghệ thuật gia thêm vào.
 
Không có gì lạ khi trợ lý Quý không thể cầm lòng được, cô ấy thực sự rất đáng yêu. 
 
Này, cô bé dễ thương đang nỗ lực để đứng ở vị trí cao nhất nhưng ai lại không muốn ngủ quên cùng trợ lý Quý đâu?
 
Thật hâm mộ muốn khóc mà, trợ lý Quý bảo dưỡng cũng thật tốt nha, cho dù ngủ cùng một lần cũng được.
 
Lục Lẫm, người vô tình ăn dưa từ trợ lý của mình đang trông rất sốc. 
 
Điều đó không có khả năng đi? Thật ra, cô thích con gái sao?
 
Lục Lẫm nhịn lại quyết định sẽ hỏi Thương Châu một chút xem sao dù sao quan hệ của hai người trước kia cũng tương đối gần gũi, là đồng nghiệp nhiều năm.
 
Anh ta gọi đến lần thứ năm, đầu dây bên kia mới có người nhận.
 
Thương Châu đang rất không kiên nhẫn: "Cậu có bị bệnh không?"
 
"Trợ lý trước kia của cậu, cô ấy giống như cây bút hay nhang muỗi?" Lục Lẫm dùng phép ẩn dụ khép nép hỏi.
 
"Thật sự là bệnh thần kinh mà!"
 
Thương Châu hất mấy thứ trên bàn xuống đất, lũ khốn kiếp này. 
 
Nghe âm điệu bận rộn từ micro, Lục Lẫm có chút sững sờ. 
 
Vậy là... Hẳn là sự thật đi?
 
Bất kể như thế nào, anh ta vẫn rất vui mừng vì đã thành công khiến Thương Châu bỏ chạy. 
 
Bây giờ, Lục Lẫm có loại cảm giác bạn thân mình tử trận và anh ta không còn sợ hãi khi khiêu khích Thương Châu nữa. 
 
Dù gì thì chú của anh ta cũng sắp về Trung Quốc, sau này sẽ có người hỗ trợ. 
 
______
 
Tác giả nói lên suy nghĩ của mình:
 
Vấn đề: Nếu biết trước mình là nữ chính sẽ bị nhân vật phản kích, sau khi tái sinh thì phải làm sao? 
 
Ôn Tư Tư: Thật sự? Nam chính mau cút đi đừng phiền tôi, tôi trước tiên phải tìm chị của tôi, cùng quan tâm cô ấy, sau khi gia đình cô ấy phá sản, tôi đã đưa cô ấy về nhà mình. Tôi nuôi một người trong gia đình mình cũng được.... Sau đó tỷ tỷ có thể bảo vệ ta cả đời, phải ôm đùi cô ấy.....
 
Những người khác: Con mẹ nó, nói chuyện thì nói chuyện thôi thế nào mà mặt cô lại đỏ như vậy? Không biết xấu hổ!

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận