Đao khí khiến toàn bộ mảnh rừng này như thể trong nháy mắt bị đông cứng lại.
Sau đó, một màn che to lớn bị chia cắt thành hai nửa từ bên trong, khí tức cực kỳ sắc bén, chém đứt ngang thân mấy chục cây đại thụ!
“Sát Thần Nhất Đao Trảm!”
Yagyu Munenori vung đao một cách điên cuồng, đao này nối tiếp đao kia, không ngừng bổ về phía trước.
Giờ này khắc này, với cơ thể của hắn ta làm trung tâm, xung quanh dường như xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, mà trong vòng xoáy này đao khí lại đang điên cuồng tung hoành, giống như đang tiến hành một trận giết chóc!
“Sát Thần Đao Nhất Trảm thật mạnh…” Đoàn Thiên Nhai ở trong bóng tối cũng cả kinh.
Nhưng Hoan kiếm của hắn ta lại không ngừng ngưng lại một chút nào, những đường kiếm khí vô hình hướng vào trong vòng xoáy từ mọi góc độ khác nhau.
Toàn bộ khu rừng hoàn toàn không thể chịu đựng được trận quyết đấu của hai đại cao thủ này, những thân cây đại thụ liên tiếp ngã xuống.
Cuối cùng khu rừng này hoàn toàn bị phá hủy, mà trên mặt đất cũng phủ đầy vô số những vết tích ngổn ngang.
Đoàn Thiên Nhai chậm rãi đáp xuống từ giữa không trung, trong tay nắm một thanh trường kiếm, nửa quỳ trên mặt đất.
Mà Yagyu Munenori ở đối diện, thì lại cầm đao võ sĩ bằng hai tay, vẻ mặt không có cảm xúc, cũng không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Hai người giằng co như vậy, không ai nói chuyện, cũng không có bất cứ hành động gì hết.
Thế nhưng thời gian sau nửa nén hương qua đi, cơ thể của Yagyu Munenori từ từ ngã xuống, cuối cùng hắn ta cũng nở nụ cười, khóe miệng mang theo nụ cười giải thoát, mà lại rõ ràng trông thấy một vết thương trên cổ hắn ta.
Phụt!
Đoàn Thiên Nhai cũng phun ra một ngụm máu điên cuồng như vậy, cả người suýt chút nữa thì đổ ập xuống, nhưng hắn ta vẫn khó khăn dựa vào thanh kiếm trong tay mình, miễn cưỡng đứng dậy!
“Yagyu Munenori, ân oán giữa ta và ngươi xem như chấm dứt, Yuki ở dưới hoàng tuyền biết được cũng có thể nghỉ yên!”
Trong lòng hắn ta lập tức lo lắng cho an nguy của Thiết Đảm Thần Hầu.
Đoàn Thiên Nhai biết lúc này, có cao thủ Đường Môn bảo vệ Thiết Đảm Thần Hầu rút lui, nhưng với liên minh đồ ma tới từ võ lâm Trung Nguyên lấy Thẩm Thiên Nam dẫn đầu, lại vẫn luôn không ngừng đuổi giết phía sau!
Tình hình của Thiết Đảm Thần Hầu nguy cấp, Đoàn Thiên Nhai định đi bảo vệ hắn ta.
Thế nhưng hắn ta vừa định quay người bước ra khỏi khu rừng này, thì trong bóng đêm phía sau lại vang lên một giọng nói chế giễu.
“Yagyu Yuki là người yêu của ngươi, nhưng cũng là con gái của Yagyu Munenori, ngươi đối xử với cha vợ mình như vậy sao?”
“Ai đó? Lăn ra đây!”
Đoàn Thiên Nhai lập tức vừa sợ vừa giận, vội vàng xoay người lại, nhìn vào trong bóng đêm, một người bịt mặt từ từ bước tới, trong tay cầm một vũ khí vô cùng kỳ quái.
Vũ khí này vừa giống trường thương lại vừa giống loan đao, mà hai đầu lại có một vết chẻ vô cùng kỳ quặc.
Vù!
Người này không hề phí lời, trực tiếp quăng thanh vũ khí kỳ quái trong tay ra không trung, tốc độ kỳ quái, còn phát ra tiếng nổ!
“Không ổn…”
Đoàn Thiên Nhai lập tức vung kiếm đâm về phía trước, một nhát kiếm này vung lên một cách vô cùng chính xác, trúng vào vị trí trung tâm nhất của thanh vũ khí kỳ quái này, thế nhưng lần này sức mạnh thực sự quá mức to lớn, khiến Đoàn Thiên Nhai hoàn toàn không có cách nào ngăn cản được!
Phụt…
Thanh vũ khí kỳ quái này trực tiếp đánh bay kiếm trong tay Đoàn Thiên Nhai.
Thế nhưng thế tới không giảm, lưỡi chẻ kỳ quái đó giống như mấy chục thanh chủy thủ vô cùng sắc bén, hoàn toàn đâm thủng cơ thể của Đoàn Thiên Nhai.
Hơn nữa bởi vì tốc độ của thanh vũ khí kỳ quái này quá nhanh, còn kéo theo cơ thể của Đoàn Thien Nhai bay xa mấy chục mét, sau đó trực tiếp ghim vào một thân cây đại thụ may mắn còn sót lại.
Bóng người nhẹ nhàng đáp xuống từ giữa không trung, trực tiếp rút thanh vũ khí kỳ quái này lại.
Đoàn Thiên Nhai ngã xuống đất, bỏ mình!
“Đoàn Thiên Nhai, ngươi không chạy thoát được, Thiết Đảm Thần Hầu cũng không thể chạy được nốt! Dưới sự bao phủ của cái tên Phàm Trần, toàn bộ tà ác và tối tăm trên thế gian đều không có cách nào chạy thoát được.” Giọng nói của người che mặt lạnh lùng, sau đó quay người biến mất trong màn đêm.
Lúc này, hai người Trần Nghiệp và Âm Dương Thái Tuế đã quay trở về Hộ Long sơn trang, vừa mới trở về, Trần Nghiệp đã trực tiếp kêu thuộc hạ gửi tin tình báo mới nhất.
“Cái gì, Vạn Tam Thiên phái người đi khắp nơi tìm kho báu sao?”
Lúc này, Trần Nghiệp nhìn thấy một phần tình báo trong tay này, lập tức rơi vào trong suy nghĩ nặng nề.
Cái bát đó vẫn luôn ở trong tay hắn, cái giao cho Thiết Đảm Thần Hầu ngày trước, chẳng qua chỉ là một vật mô phỏng cao cấp mà thôi!
Mà hiện tại bởi vì vẫn luôn đang suy nghĩ chuyện hoàn thành nửa đoạn đầu của nhiệm vụ thử luyện, cho nên Trần Nghiệp cũng không có thời gian đi tìm kiếm kho tàng từ cái bát.
Nhưng bây giờ tổ chức tình báo Phàm Trần dưới tay hắn lại nói với hắn, Vạn Tam Thiên đã tổ chức rất nhiều nhân thủ từ các loại ngành nghề trong dân gian, mưu đồ thu nhỏ phạm vi tìm kiếm lại.
Tuy rằng Vạn Tam Thiên vì sự thay đổi của địa hình kho báu và thời gian lâu dài, cho nên không có cách nào xác định được vị trí cụ thể.
Nhưng hắn ta vẫn có thể xác định được phạm vi đại khái, vì thế hắn ta mới nghĩ cách từ từ thu nhỏ phạm vi này lại.
“Còn có chuyện gì khác nữa không?” Sau đó Trần Nghiệp dời đầu rồng bên cạnh ghế ngồi ra, lại một phần tình báo bí mật bay tới theo sợi tơ, hắn mở ra nhìn, ngược lại có hơi ngạc nhiên.
Hóa ra trong thập đại tướng quân lúc trước, có tin tình báo của bảy đại tướng quân bị người của Trần Nghiệp ngăn chặn, nhưng vẫn còn tư liệu về ba đại tướng quân lại không cánh mà bay, cũng không biết là bị người nào trộm mất.
Mà hiện giờ ba đại tướng quân này đã biết được chân tướng sự việc, bọn họ cũng công khai đứng ra kết tội bảy đại tướng quân khác.
Tiểu hoàng đế cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, lại phá lệ nghe lời của ba đại tướng quân này, sau đó nghĩ đủ mọi biện pháp muốn cắt giảm binh quyền trong tay bảy đại tướng quân còn lại.
Quá trình này không khác con ếch trong nước đun sôi, đầu tiên từ từ cắt giảm binh quyền trong tay bọn họ, cuối cùng lại một lần hành động tiêu diệt cả bảy đại tướng quân!
Loại thủ đoạn này, hoàng đế ở các triều đại đều đã từng chơi qua.
Nhưng Trần Nghiệp biết, sở dĩ tiểu hoàng đế dám làm như vậy, chắc chắn là có cao nhân ở bên cạnh chỉ dạy, bằng không với sự quyết đoán của hắn ta, chắc chắn không dám xuống tay với bảy đại tướng quân.
Bằng không trước kia hắn ta đã sớm làm như vậy rồi, hà tất phải đợi đến hiện tại?
“Phía bên bảy đại tướng quân nói thế nào?” Sau đó Trần Nghiệp lại nhận được một tin tình báo lớn.
Trong bảy đại tướng quân, lấy hai người Hổ Uy tướng quân Tống Mẫn Đức và Thừa Long tướng quân Lý Thiết Hoa làm đầu, tạm thời không đối nghịch với triều đình.
Nhưng bọn họ vẫn luôn đợi mệnh lệnh của Trần Nghiệp.
Dù sao thì hai đại tướng quân này cũng biết rõ thủ đoạn của Trần Nghiệp, đó là sự tồn tại mà ngay cả Thiết Đảm Thần Hầu cũng phải chịu thiệt trong tay hắn.
Là ngang nhiên phản đối triều đình hay là thuận theo, hai người nhất thời không đưa ra được quyết dịnh, nên chỉ có thể nghe theo ý của Trần Nghiệp, mà Trần Nghiệp lại trực tiếp cầm bút một cách không hề do dự, viết vài câu lên trên giấy, sau đó truyền xuống theo sợi tơ!
Dưới một mệnh lệnh này, sau khi hai đại tướng quân biết được, trực tiếp phái đao phủ trong quân bắt sứ giả của triều đình lại, sau đó trực tiếp chém đầu sứ giả ngay trước mặt toàn bộ tướng sĩ trong doanh trướng!
“Đồ khốn, bản tướng quân vào sinh ra tử vì triều đình, tại sao hoàng thượng có thể đối xử với bản tướng quân như vậy? Nhất định là các ngươi cố tình làm giả thánh chỉ, đáng chết!”
Tin tức này truyền đến triều đình, lập tức khiến trên dưới cả triều đều chấn động, vậy mà Hổ Uy tướng quân Tống Mẫn Đức và Thừa Long tướng quân Lý Thiết Hoa, lại giết chết sức giả hoàng đế phái tới sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...