Tình Yêu Ngây Dại
dương vũ tiểu linh
~oOo~
khi nghe đầu dây bên kia vang lên hai tiếng "hoàng nguyên" trái tim tôi như nhảy loạn nhịp.
tôi không rõ hiện tại mình là gì đối với cậu. liệu tôi có xứng với con người tài giỏi như cậu không.
tôi thật sự chưa dám nghĩ đến việc một ngày nào đó cậu sẽ chủ động liên lạc với tôi.
trước ngày cậu đi tôi đã dúi vào tay cậu một mảnh giấy nhỏ ghi số điện thoại liên lạc với tôi.
số điện thoại ấy đã rất lâu tôi không dùng... hay đúng hơn là chẳng còn ai gọi vào số điện thoại đó suốt mười mấy năm qua. cho đến hôm nay cậu đã mở khóa cho những con số tẻ nhạt ấy.
nhưng cậu biết không, tôi không đủ dũng cảm đối diện với cậu.
tôi sợ.
phải! tôi sợ.
sợ cậu đến rồi cũng sẽ đi.
sợ cậu lại rời xa tôi như mười năm trước.
sợ rằng chưa kịp ôm lấy cậu thì cậu đã vụt mất.
bấy nhiêu thôi cũng khiến tôi sợ.
dù có mạnh mẽ đến đâu tôi cũng chỉ là một cô gái mười lăm tuổi. sao có thể chịu đựng được những chuyện xảy ra quá đỗi bất ngờ này.
vì vậy nên tôi đã vờ như chẳng hề quen biết cậu.
tôi không thể tiếp nhận hết hàng tá chuyện vui sướng mà tôi chưa từng nghĩ tới.
cậu gọi điện và chủ động liên lạc với tôi!?
nhưng,
cậu chợt đến rồi lại chợt đi như những cơn mưa mùa hạ.
tôi không biết rằng cậu đến bên tôi với ý gì.
cậu bất chợt xuất hiện trước mặt tôi với ý gì.
cũng không biết cậu rời bỏ tôi là lý do gì.
tôi chỉ biết mình yêu cậu.
tôi yêu cậu đến mức tôi chẳng thể biết được cậu đối với tôi là tình cảm lớn thế nào.
liệu cậu có hạnh phúc khi bên tôi hay không? tôi có đang hủy hoại tương lai của cậu?
...
cả nghìn câu hỏi hiện lên trong đầu tôi.
nếu tôi và cậu cứ mãi mập mờ như vậy, kết quả của cuộc tình này rồi sẽ đi đến đâu.
một kết thúc viên mãn hay một cuộc tình bi thương?
tôi không dám đánh cược cuộc sống của cậu cho thứ tình cảm ngày một lớn của tôi. tôi yêu cậu nhưng tôi cũng biết rằng thế nào mới là tốt cho cậu. tôi nghĩ đó là sự kiểm soát cuối cùng cho tình yêu của mình rồi.
tôi sẽ học cách yêu bản thân.
học cách để quên đi những kỉ niệm xưa cũ và hướng về tương lai phía trước.
đặc biệt hơn là,
tôi sẽ học cách quên cậu.
tôi nghĩ từ giờ mình sẽ không còn giữ số điện thoại này nữa. cũng sẽ không còn ở nơi đồng hoa yên ả này.
tôi sẽ đến chốn thành thị phồn hoa để bắt đầu cuộc sống mới.
tất cả những kỉ niệm của tôi và cậu.
tất cả những tình cảm nung nấu từng ngày.
tất cả những hạnh phúc.
tất cả những ưu tư muộn phiền.
tôi đều sẽ gửi chúng lại ở nơi đây. nơi thân thuộc của hai ta.
nếu cậu cũng yêu tôi hoặc đã từng thương... ban cho tôi ơn huệ cuối cùng này nhé.
đừng tìm tôi nếu một ngày cậu về đây. chúng mình từ giờ hãy coi nhau như người dưng. đừng bận tâm đến đối phương mà hãy sống thật tốt cho bản thân mình. tương lai phía trước của mỗi người đừng vì ai mà hủy hoại nó.
quên tôi đi.
~oOo~
sau chuỗi ngày lặn miệt mài thì tôi ngoi lên rồi đây. tình hình là có thể lặn tiếp.
thân
Aura Nguyễn
29/08/2022
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...