Hôm sau, chúng tôi đi đến khu Sóng Xanh gặp Tiêu Tiêu để xem tình hình kinh doanh thời gian vừa qua.
Vừa thấy tôi, Tiêu Tiêu đã kéo ra quán cà phê nói về chuyện Tiểu Vũ và Cách Tùng mà cô ấy nghe được từ một đồng nghiệp trước đây vẫn còn đang làm ở S.rain.Không rõ Hải Triều - bạn trai cũ của An Nhiên về nước từ bao giờ, nhưng một tháng trước anh ấy có đến S.Rain để tìm Tiểu Vũ, đòi lại chiếc nhẫn ngày trước anh đã tặng cho cô.
Nghe nói đây là chiếc nhẫn do bà nội để lại cho anh để đeo vào tay cháu dâu.
Bây giờ, hai người đã không còn là gì của nhau nên Hải Triều đến đòi lại.Tiểu Vũ không đồng ý trả.
Hai người lời qua tiếng lại cãi nhau ở căng tin công ty.Qua những lời hai người tố giác nhau, mọi người mới biết, hóa ra, bố Hải Triều đã mất, nên anh về nước để thừa kế tập đoàn.
Còn Tiểu Vũ về nước để tranh giành quyền thừa kế với Hải Triều.Tôi nghe đến đây thì thắc mắc: “Tại sao Tiểu Vũ lại tranh giành quyền thừa kế được?”Tiêu Tiêu đảo mắt, nhìn xung quanh một vòng, sau đó ghé sát đến gần tôi, nói nhỏ:“Cô ta đòi quyền thừa kế cho con trai.”“Hả?” Tôi và Tiêu Phong đều ngạc nhiên mở to mắt.
Tiểu Vũ đã có con rồi? Vậy sao hai người lại chia tay.Tiêu Tiêu kể tiếp:“Cậu đoán xem, cô ấy có con với ai?”“Với Hải Triều đúng không?”“Không phải.” Tiêu Tiêu tỏ ra bí hiểm.Tiêu Phong và tôi nhìn nhau.
Không phải của Hải Triều, vậy của ai?“Bố của con trai cô ấy, là bố của Hải Triều.
Con trai của cô ấy là em trai của anh ta.”Cái gì cơ?“Thế cho nên cô ấy mới có thể về đòi quyền thừa kế cho con trai được chứ.
Nối lại tình cũ với anh Cách Tùng, gia nhập vào S.rain, đẩy An Nhiên rời đi, muốn dùng S.rain làm một lợi thế trong việc tranh quyền thừa kế tài sản mà thôi.” Tiêu Tiêu bĩu môi khinh miệt.Tôi và Tiêu Phong đều há hốc mồm kinh ngạc vì tin tức động trời này.Lại có chuyện như vậy xảy ra sao?“Con của bạn gái lại không phải của mình mà là của bố mình.
Tôi thấy cậu Hải Triều kia cũng đúng đủ tội nghiệp.” Tiêu Phong nhếch mép, anh có vẻ tiếp thu tin tức này khá nhanh.
Trái ngược lại với tôi, tôi vẫn chưa thể tin được sự thật này, liền xác nhận lại với Tiêu Tiêu:“Cậu có chắc chắn không?”Tiêu Tiêu gật đầu:“Hai người đó cãi nhau ầm ĩ ở căng tin S.Rain.
Rất nhiều người biết.""Anh chàng Hải Triều kia đến công ty gây sự với Tiểu Vũ hẳn là muốn làm cô ta xấu hổ, thấy khó mà lui, không tranh giành quyền thừa kế nữa." Tiêu Phong phân tích.Tiêu Tiêu cười khểnh:"Đáng tiếc cho anh ta, Tiểu Vũ hẳn đã bất chấp hết mặt mũi rồi.”Tiêu Tiêu ngồi dựa lại vào sau ghế, vẻ mặt vẫn chưa hết khinh bỉ.Tôi trầm mặc một hồi lâu, sau đó hỏi:“Cậu có biết chuyện gì đã xảy ra không? Sao tự dưng Tiểu Vũ lại có con trai với…”Tôi không nói hết câu, nhưng mọi người cũng tự hiểu.“Không ai biết rõ.
Nhưng hình như là ba năm trước, bố của Hải Triều bay sang Mỹ tìm anh ta, sau đó, không biết bằng cách nào, ông ta và Tiểu Vũ lại có quan hệ với nhau.
Tiểu Vũ và Hải Triều chia tay.
Cô ấy sinh con ở Mỹ, đứa bé đang ở bên Mỹ do người giúp việc trông.”Tiêu Tiêu nói, dừng lại một chút để sắp xếp thông tin, sau đó kể tiếp, “Năm ngoái, bố của Hải Triều bị tai nạn mất.
Hải Triều hoàn thành chương trình học bên Mỹ, về nước, thừa kế tập đoàn Goods.
Hôm luật sư đọc di chúc không mời Tiểu Vũ, cô ấy không tin bố của Hải Triều không để lại gì cho cô ấy, nên mới có việc hai người bây giờ đang tranh giành quyền thừa kế.".Tôi nghe xong thấy thật thổn thức..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...