Tình Yêu Không Đáng Giá


Tiêu Tiêu chốt lại:"Anh Cách Tùng bây giờ chắc hối hận xanh cả ruột vì trước đây đã nối lại tình cũ với cô ta.

Mấy hôm trước, anh ấy còn tìm tôi để hỏi thăm tin tức về bà.

Nhưng tôi nói không biết.


Anh ta xứng đáng sao? Tình yêu của anh ta đáng giá sao? Anh ta nghĩ người ta sẽ chờ đợi anh ta chơi chán với người yêu cũ rồi quay về chắc?"Tiêu Phong bĩu môi: "Anh ta nghĩ anh ta là ai? Xứng với An Nhiên sao?"Tiêu Tiêu liếc tôi và Tiêu Phong một cách đầy ý vị:"Rồi rồi! Người thường sao có thể xứng với An Nhiên của anh."Chữ "An Nhiên của anh" được Tiêu Tiêu đặc biệt nhấn mạnh.Tôi xấu hổ trừng Tiêu Tiêu một cái:"Bà nói bậy bạ gì vậy."Nhưng Tiêu Phong ở bên cạnh lại gật đầu đồng ý với cô, "đúng vậy".Tôi thầm mắng ở trong lòng: mặt anh có thể mỏng bớt đi một chút được không? Ai là An Nhiên của anh hả?oOoDo khu Sóng Xanh cũng không quá xa nhà nên chúng tôi đi đi về về trong ngày luôn.Tiêu Phong đưa tôi về, vào nhà tôi ăn cơm, ngồi chơi đến tận 10 giờ tối, giống hệt mấy ngày trước.Tôi có cảm giác anh ta coi nhà tôi thành nhà anh ta, còn nhà anh ta thì chỉ đơn giản là một chỗ để về ngủ.Rất may, khi có bố mẹ tôi ở đây, cái mỏ hỗn của anh ta không hoạt động.Có vẻ bố mẹ tôi đã bị con mực đen này đồng hoá, thấy anh ta đến cũng coi như chuyện hiển nhiên, thậm chí hàng ngày còn chủ động nấu thêm cơm cho anh ta.Một hôm, Phong Đường đến nhà tôi tìm Tiêu Phong, đúng lúc thấy tôi đang bấm móng chân cho anh ta.Cậu ta vui vẻ reo lên:"A, chị An Nhiên biết làm móng sao? Làm luôn cho em với.""Biến." Tiêu Phong tiện tay lấy quyển báo, ném về phía Phong Đường."Ui da, anh Tiêu Phong, anh làm cái gì vậy.

Em đang hỏi chị An Nhiên mà?"Phong Đường kêu oai oái."Chú muốn được bấm móng thì về kiếm người yêu bấm cho, An Nhiên chỉ bấm cho anh thôi." Tiêu Phong không khách khí nói Phong Đường.Phong Đường dậm chân một cái, tức giận đi đến:"Anh thật ki bo, ích kỷ, độc chiếm chị An Nhiên.""Đúng vậy.

Đó là bản tính của anh từ xưa đến nay, có phải chú không biết đâu, giờ còn hậm hực cái gì."Tôi ngồi nghe hai người nói chuyện, cứ thấy sai sai.

Ê, hai người coi tôi là gì hả? Vật sở hữu của Tiêu Phong sao?"Anh Tiêu Phong, chị An Nhiên, em nghe nói tập đoàn Goods đang có ý định chèn ép S.Rain.


Họ mới thu mua một công ty nội thất, cạnh tranh trực tiếp với S.Rain.

Báo giá rẻ hơn, kiến trúc sư nhiều kinh nghiệm hơn.

Quả này công ty S.Rain sợ là sẽ khó trụ vững."Phong Đường sau khi ngồi xuống ghế sô pha liền nói cho chúng tôi nghe tin tức mà cậu mới thu thập được."Sao Goods tự dưng lại để ý đến một công ty nhỏ như S.Rain? Dù có thắng họ cũng không thu được lợi ích gì, không khéo còn ảnh hưởng đến hình ảnh của tập đoàn vì đã dùng thủ đoạn chèn ép một công ty bé."Tiêu Phong thắc mắc."Việc này còn cần phải nhắc tới Tiểu Vũ, cô gái giữ chức giám đốc thay chị An Nhiên sau khi chị ấy rời khỏi S.Rain." Phong Đường liếc nhìn tôi nói"Tiểu Vũ làm sao?" Tôi dừng mài móng chân cho Tiêu Phong, ngẩng đầu lên hỏi."Cô ấy đâm đơn kiện Hải Triều - chủ tịch tập đoàn Goods ra toà, đòi tuyên bố công khai di chúc của tiền chủ tịch Goods, bố của Hải Triều.

Vụ việc này Goods đã tung một số tiền lớn để dập truyền thông nên không có tờ báo nào dám đưa tin.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận