Tác giả: Tĩnh Thủy Biên
Thể loại: Linh Dị, Đam Mỹ, Truyện Khác, Huyền huyễn
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 19
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
-- mở đầu:
-
Trầm Bạch vừa ngậm bánh bao vừa tra chìa khóa, kết quả vì nước miếng ra quá nhiều, quá trơn nên bánh bao cứ tuột xuống, vừa cảm giác không cắn được nên y hoảng hốt há miệng "A" một tiếng, đúng rồi, bánh bao rơi thẳng xuống lịch bịch lăn ra xa.
Trầm Bạch chạy theo mấy bước, từ từ ngừng lại, bánh bao của y bị một vật chặn lại không di chuyển nữa.
Advertisement / Quảng cáo
Y dụi mắt, chắc chắn mình không nhìn lầm...
Lúc Bách Linh đậu trên vai Trầm Bạch còn đắc ý giơ cánh lên rồi lấy mỏ mổ vào cánh.
Trầm Bạch ngồi chồm hổm dưới đất, mặt nhíu lại thành một cục, khom người, chân thon xuất hiện ba ngấn thịt.
Trước mặt y là một cái đuôi mãng xà rất to lớn, ừ, nửa thân trên có lẽ là thân người...
Bách Linh cũng yên lặng luôn: "... Ngươi nhất định phải mang thứ đồ chơi này về à?"
Trầm Bạch rất muốn trừng nó một cái tràn ngập sát khí nhưng đáng tiếc mỡ trên mặt nhiều quá, bây giờ mắt cứ trợn ngược lên trên, y cào tóc, chắp tay thở dài: "Người xuất gia lòng dạ từ bi, cứu một mạng người còn hơn xây bảy bậc phù đồ*, a di đà phật."
Bách Linh khinh bỉ nhìn cái bánh bao thịt mới ăn một nửa trên đất.
Trầm Bạch nhìn theo nó, tuy trong lòng rất đau nhưng bề ngoài rất bình tĩnh: "Sắc tức là không, không tức là sắc."
Bách Linh im lặng: "... Ngươi dùng sai Phật giới rồi."
Trầm Bạch nghiêm nghị: "Người xuất gia không được nói dối!"
sstruyen mời các bạn xem tiếp ...
Tác giả : Tĩnh Thủy Biên
Thể loại: Linh Dị, Đam Mỹ, Truyện Khác, Huyền huyễn
Nguồn: Internet
Trạng thái: Full
Số chương: 19
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 4 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
-- mở đầu:
-
Trầm Bạch vừa ngậm bánh bao vừa tra chìa khóa, kết quả vì nước miếng ra quá nhiều, quá trơn nên bánh bao cứ tuột xuống, vừa cảm giác không cắn được nên y hoảng hốt há miệng "A" một tiếng, đúng rồi, bánh bao rơi thẳng xuống... đất lịch bịch lăn ra xa.
Trầm Bạch chạy theo mấy bước, từ từ ngừng lại, bánh bao của y bị một vật chặn lại không di chuyển nữa.
Advertisement / Quảng cáo
Y dụi mắt, chắc chắn mình không nhìn lầm...
Lúc Bách Linh đậu trên vai Trầm Bạch còn đắc ý giơ cánh lên rồi lấy mỏ mổ vào cánh.
Trầm Bạch ngồi chồm hổm dưới đất, mặt nhíu lại thành một cục, khom người, chân thon xuất hiện ba ngấn thịt.
Trước mặt y là một cái đuôi mãng xà rất to lớn, ừ, nửa thân trên có lẽ là thân người...
Bách Linh cũng yên lặng luôn: "... Ngươi nhất định phải mang thứ đồ chơi này về à?"
Trầm Bạch rất muốn trừng nó một cái tràn ngập sát khí nhưng đáng tiếc mỡ trên mặt nhiều quá, bây giờ mắt cứ trợn ngược lên trên, y cào tóc, chắp tay thở dài: "Người xuất gia lòng dạ từ bi, cứu một mạng người còn hơn xây bảy bậc phù đồ*, a di đà phật."
Bách Linh khinh bỉ nhìn cái bánh bao thịt mới ăn một nửa trên đất.
Trầm Bạch nhìn theo nó, tuy trong lòng rất đau nhưng bề ngoài rất bình tĩnh: "Sắc tức là không, không tức là sắc."
Bách Linh im lặng: "... Ngươi dùng sai Phật giới rồi."
Trầm Bạch nghiêm nghị: "Người xuất gia không được nói dối!"
sstruyen mời các bạn xem tiếp ...