Vào buổi tối ngày hôm sau, bữa tiệc sinh nhật của ông cụ Chu diễn ra như đã định.
Ông cụ không có con trai, chỉ có một đứa cháu gái duy nhất thì tính tình lại hướng nội, rất ít khi lộ diện, ngược lại, Mục Châu từ xa đến đây lại ở cùng ông ấy suốt bữa tối, vừa thay ông ấy kính rượu với khách vừa uống rượu thay ông ấy. Ông cụ Chu cũng có ý định giúp đỡ Mục Châu mở rộng các mối quan hệ của anh ở thành phố Bắc, để giúp cho công việc của anh về sau có thể phát triển một cách suôn sẻ hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ny Na buồn bực chọn cho mình một góc ngồi vừa ý để uống rượu, rồi nhìn chằm chằm vào dáng vẻ lịch lãm của người đàn ông mặc vest, mang giày da nào đó đang trò chuyện xã giao vô cùng sôi nổi ở giữa hội trường. Rõ ràng anh chỉ là một doanh nhân xuất thân từ một thị trấn nhỏ nhưng khi đối mặt với những tình huống này, anh lại không hề tỏ ra sợ hãi một chút nào, thậm chí còn có thể trò chuyện vui vẻ với mọi người mà không gặp phải trở ngại gì.
Cô vẫn còn cảm thấy buồn bực trong lòng nên lén lút uống hai ly rượu đặc, sau khi uống xong thì tầm nhìn trước mắt của cô dần dần trở nên mờ ảo.
Trong lúc cô đang nửa tỉnh nửa say thì nhìn thấy ông Chu dẫn anh đi về phía một người phụ nữ mặc váy dạ hội màu đỏ rượu, hai người họ lịch sự bắt tay nhau và cùng cụng ly uống rượu với nhau.
Người phụ nữ đó có đôi môi đỏ mọng quyến rũ, đôi chân vừa thon dài vừa trắng nõn, nụ cười rất đẹp, quả thực là cùng một kiểu với tên đàn ông tồi ở thị trấn nhỏ đó.
Xuỳ.
Rắn chuột cùng chung một giuộc, cá mè một lứa mà.
Cô gái nhỏ ngoảnh mặt đi, giật mạnh chiếc nơ đang kẹp trên đầu xuống, cô cúi đầu nhìn xuống chiếc kẹp đầy nữ tính, phụ kiện dành cho những cô gái ngoan ngoãn mà trên môi nở một nụ cười giễu cợt bản thân.
Cô không muốn giả làm một cô gái hiền thục, cô chỉ muốn làm Chu Ny Na, cô muốn trút hết mọi sự bực tức rồi quậy đục nước mà thôi. Cho dù là cả thế giới không ai thích cô đi nữa thì cô vẫn sẽ yêu thương bản thân mình thật tốt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tên đàn ông chết tiệt đó thì có gì tốt cơ chứ?
Ai cần thì người đó cứ lấy đi, cô cóc thèm.
Sau khi Mục Châu đi kính rượu với ông cụ hết một vòng hội trường xong, khó khăn lắm anh mới thoát ra được, anh tìm khắp hội trường từ trong ra ngoài vẫn không thấy cô đâu. Cô gái nào đó cứ như đã bốc hơi, biến mất khỏi thế giới này rồi vậy.
Anh vội vàng chạy ra ngoài hội trường thì nhìn thấy Thư Hàng đang đung đưa trên xích đu với một chai rượu trên tay.
"Cậu có nhìn thấy Ny Na không?"
Hổ béo chìm đắm trong tình yêu, không dứt ra được, một người mà bình thường không uống rượu cũng không thể nhịn được mà nếm thử vị đắng của rượu, anh ấy chỉ về phía hồ nhân tạo rồi ôm lấy chai rượu thở dài nói: "Hình như là đi về phía đó rồi..."
"Một mình sao?"
"Ừm."
"Sao cậu không cản cô ấy lại?"
“Cậu ấy nói muốn hít thở không khí một chút nên không cho em đi theo.”
Lồng ngực của Mục Châu co thắt lại, tâm trí anh chỉ toàn là những hình ảnh về cái hồ nhân tạo lạnh lẽo đó.
Cái nơi quỷ quái không một bóng người đó, cô còn một mình đến đó làm gì không biết, người đàn ông không khỏi suy nghĩ tung lung, mường tượng đến những khung cảnh kinh dị, anh chạy điên cuồng trong màn đêm với những cơn gió lạnh thổi vù vù vào mặt.
Khi anh chạy một mạch đến hồ nước, dựa vào của ánh sáng của đèn đường, anh đã tìm thấy Ny Na đang ngồi cuộn mình trên bậc thang bằng đá.
**
Dường như cô đã uống khá nhiều rượu nên chỉ cần đi đến gần là ngửi thấy ngay mùi rượu nồng nặc, cô lắc đầu qua lại, trong miệng lẩm bẩm không ngừng, một tay cô ôm lấy hai đầu gối, nghiêng đầu tựa vào đầu gối, một tay kia thì nhặt những hòn đá vụn xung quanh rồi ném chúng đi, đường bay của hòn đá tạo thành một đường cong parabol tuyệt đẹp, "tủm" một tiếng vang lên, hòn đá chìm xuống hồ, nước văng lên tung toé.
"Mục Châu chết bầm, Mục Châu tồi, tên đàn ông chó chết, tên lừa đảo vô liêm sỉ..."
Cô gái nhỏ mắng mỏ hăng say nên hoàn toàn không nghe thấy được tiếng bước chân đang tiến lại gần từ đằng sau, cho đến khi ánh đèn đường chiếu lên bóng người thon dài của người đàn ông, cái bóng của anh bao trùm lên cái bóng nhỏ bé của cô.
"Em ngồi đây không thấy lạnh sao?"
Giọng nói của một người đàn ông đột nhiên vang lên từ sau lưng làm tim Ny Na giật thót, cô giả vờ bình tĩnh rồi quay đầu lại liếc nhìn một cái, cố gắng mạnh miệng nói: "Liên quan gì đến anh."
"Chửi sau lưng chán lắm, tôi cũng đã đến đây rồi thì em cứ chửi thẳng trước mặt tôi đi cho sảng khoái."
Nghe thấy người đàn ông lên tiếng đề nghị, Ny Na chỉ bĩu môi rồi phớt lờ anh, cô nhặt thêm một hòn đá lớn hơn rồi ném vào hồ nước.
Anh đi xuống bậc thang, dừng lại ở bậc thang phía trên cô, anh cũng không quan tâm bộ vest được đặt may này đắt tiền đến mức nào, anh thoải mái ngồi xuống tại chỗ, hai chân thon dài của anh dang rộng ra ở hai bên người cô, tạo ra một tư thế ôm chầm lấy cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...