Thủy triều

 
"Này, anh đang làm gì thế?"
 
Lúc sau, cô mới nhận ra mình đang bị anh bao vây, sau lưng chính là lồng ngực nóng hổi của anh, hơi nóng trong người anh phả ra khiến cho không khí lạnh lẽo xung quanh cũng trở nên nóng rực lên.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đừng nhúc nhích."
 
Mục Châu vịn lấy bả vai cô, anh phớt lờ sự chống cự yếu ớt của cô, cúi đầu xuống nhìn đôi tay đỏ ửng lên vì lạnh của cô, anh đau lòng thở dài một tiếng rồi dùng lòng bàn tay mình nắm lấy tay cô cẩn thận xoa cho chúng ấm lên, anh thật là hết cách với cô: "Em đã lớn như vậy rồi, cũng đâu còn là con nít nữa đâu, chẳng làm được chuyện gì cả mà hành hạ cơ thể mình thì giỏi lắm.”
 
"Anh đừng có nhiều chuyện."
 
Ny Na không thèm giãy giụa, tay chân cô lạnh cóng rồi, cho tới bây giờ cô mới cảm nhận được một chút hơi ấm, khi cơ thể vừa ấm lên, đầu óc lại dễ dàng trở nên không tỉnh táo, trong lúc say nói ra những lời không nên nói.
 
"Anh đến đây làm gì?"
 

Cô nói một cách mỉa mai: "Ông Chu không phải đã giới thiệu cho anh một cô gái chân dài xinh đẹp, dịu dàng và chu đáo sao? Anh còn không mau đi lấy lòng người ta đi, nếu người ta mà thích anh thì anh sẽ từ một tên đàn ông tồi ở thị trấn nhỏ biến thành một tên đàn ông ở rể, nhờ vào vợ mà trở nên giàu sang, phú quý, tương lai tươi sáng vẫy gọi đó.”
 
Người đàn ông hơi sững sờ, anh nghe ra hàm ý trong câu nói của cô, anh cũng đại khái đoán được lý do tại sao tâm trạng cô lại đột ngột thay đổi rồi, một tiếng cười nhẹ phát ra từ miệng anh, tiếng cười ấy làm cho tai cô nóng lên.
 
"Anh cười cái gì?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Những lời tôi nói với ông Chu em đều nghe thấy hết rồi à?"
 
Tim Ny Na giật thót lên một cái, cô vẫn mạnh miệng nói: "Tôi cũng đâu phải cố tình đâu, ai bảo anh nói lớn tiếng quá chi."
 
"Nghe được một nửa thì đã bỏ chạy, cũng không cho tôi cơ hội để giải thích rồi cứ áp đặt cái tội đó lên đầu tôi bắt tôi phải chịu tội như vậy à?"
 
Lời chất vấn vang lên bên tai cô dường như còn kèm theo một chút oan ức của anh, hơi nóng phà ra như muốn thiêu đốt vành tai cô khiến cô không thoải mái mà co người lại, cô muốn vạch rõ ranh giới với anh nên nói bằng một giọng lạnh lùng: “Chỉ là tôi cảm thấy lời ông nói không sai, chúng ta hoàn toàn không hợp nhau, có đến chết tôi cũng không thể nào trở thành kiểu cô gái mà anh cần, thứ tôi muốn anh cũng không thể cho tôi được. Thay vì chúng ta cứ bám víu nhau một cách mập mờ như vậy, chi bằng…”
 
Đột nhiên, cô im bặt đi, nhịp tim cũng đập lỡ vài nhịp.
 
Người đàn ông phía sau đột nhiên dùng sức ôm lấy cô, kéo chiếc áo vest lên trước quấn chặt lấy người cô, hai tay anh ôm chéo trước ngực cô, cằm anh thì tựa lên bờ vai mảnh khảnh của cô, phà ra mùi rượu nồng nàn, quyến rũ.
 
"Ny Na."
 
Mục Châu thở dài nặng nề một tiếng, anh cảm thấy có chút bất lực, bất lực đến mức buồn cười: "Có phải là tôi... Tôi nói chưa được rõ ràng không?"
 
Cô bị hơi nóng tỏa ra từ người anh bao trùm lấy khiến đầu óc cô càng trở nên rối bời hơn: "Cái gì cơ?"
 
Mục Châu rủ mắt xuống, vẻ mặt anh có chút xấu hổ, lúc nói chuyện cổ anh cũng đỏ bừng lên: "Em đừng tưởng rằng chuyện gì tôi cũng biết, thực ra tôi chưa từng theo đuổi cô gái nào cả, tôi cũng không biết em thích kiểu nào, rõ ràng là tôi đã dặn bản thân mình phải chậm một chút nhưng vẫn không nhịn được mà cứ muốn tiến đến gần em."
 
Cô chớp chớp mắt như người mất hồn, trong phút chốc nhịp tim của cô như bùng nổ.

 
"Mấy ngày trước, tôi liên tục có các buổi tiệc xã giao, ngày nào cũng phải uống rất nhiều rượu, uống say đến mức gục trong phòng khách sạn, đã có biết bao nhiêu lần tôi muốn gửi tin nhắn WeChat cho em nhưng tôi lại không dám..."
 
Nói đến đây, anh tự cười nhạo bản thân: "Tôi sợ em sau khi xem tin nhắn sẽ cảm thấy khó chịu, chọc em không vui thì em sẽ chặn tôi mất."
 
"Tối hôm đó, tôi chỉ muốn trở về gặp em một chút, lẽ ra tôi nên kiềm chế bản thân mình lại nhưng vừa nhìn thấy em thì não tôi lại không thể kiểm soát nổi cơ thể mình nữa, tôi làm em đau rồi, tôi xin lỗi."
 
"Anh... Có phải anh say rồi không vậy?"
 
Đây là lý do duy nhất mà cô có thể nghĩ tới được tại sao anh lại đột nhiên trở thành một người đàn ông giàu tình cảm như vậy.
 
Người đàn ông khẽ cười: "Em tưởng rằng tôi đang say sao?"
 
"Tôi không biết."
 
Anh ôm chặt lấy cô, giọng nói hơi khàn của anh tản ra trong gió, từng câu từng chữ như đang thắp lên một ngọn lửa rực sáng: "Chu Ny Na, em nghe cho rõ đây, tôi không có hứng thú gì với những cô gái chân dài dịu dàng, tôi chỉ thích thỏ con chân ngắn, tình tính gắt gỏng, mặc cho cô ấy muốn giận dỗi như thế nào cũng được, tôi có đủ lòng kiên nhẫn để dỗ cô ấy."
 
Ny Na cụp mắt xuống với vẻ mặt buồn bã: "Lúc ban đầu ai cũng nói hay lắm nhưng sau đó..."
 
"Tôi không giỏi trong việc nói những lời hứa hẹn, tôi cho rằng những lời nói vô dụng đó đều không có ý nghĩa gì cả."

 
Anh ngắt lời cô, phá vỡ sự lo ngại của cô: "Tôi sẽ chỉ nói cho em biết rằng, sau khi gặp em, tôi không còn chạm vào bất kỳ người phụ nữ nào khác nữa."
 
Cô hơi kinh ngạc, môi cô khẽ cử động nhưng một lúc lâu sau vẫn không nói nên lời.
 
"Anh..."
 
"Tôi cũng là đến bây giờ mới biết tại sao con người lại chọn trung thành."
 
"... Tại sao?"
 
"Bởi vì một khi trái tim đã rung động thì những chỗ khác sẽ tự động đóng kín lại, chỉ có người đặc biệt mới có thể mở ra."
 
Anh khẽ cười, trìu mến hôn lên vành tai cô: "Ví dụ như là em."
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận