Thịnh Sủng Bà Xã Phúc Hắc

Edit: susublue

Mưa rơi tích tí tí tách, nhưng chiếc ô đã giúp cô che chắn toàn bộ mưa gió.


Cô nhìn anh, trong mắt có một loại tình cảm phức tạp. Tóc ướt sũng dính trên gương mặt cô, cô biết bây giờ nhất định mình rất khó coi, nhưng cô không sợ bị anh nhìn thấy bộ dáng khó coi của mình.

Nhìn cô giật mình, Dung Lạc dùng cánh tay ôm vai của cô, giọng nói dịu dàng, "Đi, chúng ta về nhà."


Những lời này giống như cảm xúc tràn ra, trong nháy mắt trong lòng cô đủ loại cảm xúc, uất ức, khổ sở giống như nước hồng thủy chảy đầy đáy lòng, nhưng chung quy vẫn bị ức chế, cô trải qua rất nhiều chuyện tàn nhẫn hơn thế này, cô muốn tiêu hóa sự tàn khốc này để trở nên mạnh hơn nữa.

Xe chậm rãi chạy trong mưa bụi, Dung Lạc nhìn mặt Mộc Yên bình tĩnh, có chút đau lòng. Anh khoác áo sạch mình mang đến lên người cô, rồi ôm cô vào trong lòng, diễn([email protected][ll3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận