Thiên Tài Phế Vật

Thái hậu cười hiền từ:
"Vòng thứ nhất sẽ là thư pháp."
Các nữ tử đều có vẻ vô cùng đắc chí, ba người đáng kì vọng nhất là Triệu Mãn Y, Liễu Nhu Tình và Giáng Thiên Nhan, còn Đại tỷ Giáng Thiên Nguyên của nàng đã từ chối tham gia vì lý do thân thể vẫn đang trong giai đoạn dưỡng bệnh.
Các nữ tử lần lượt thể hiện tài năng thư pháp của bản thân. Nhưng chưa có ai là thật sự nổi bật.
Cho tới lượt của Triệu Mãn Y, nàng viết từng nét chữ mạnh mẽ khí khái trên mặt giấy, mọi người đều ồ lên kinh ngạc.

"Ôi! Nét chữ của Triệu tiểu thư thực sự là rất mạnh mẽ, nam nhân còn hiếm ai viết được như thế!"
"Triệu tướng quân thật biết cách nuôi dạy nữ nhi!"
Những lời khen cứ không ngớt, Triệu Mãn Y không hề tỏ vẻ tự mãn, chỉ cười nhẹ rồi trở về chỗ ngồi.
Đến lượt Liễu Nhu Tình, nàng ngại ngùng đưa mắt liếc nhìn Sở Lạc Thiên rồi từ từ viết từng nét chữ, ba từ 'Phong Vân quốc' mềm mại, uyển chuyển trên mặt giấy. Lại một tràng khen ngợi vang lên, nào là 'nét chữ như tiên', 'rồng bay phượng múa'... Ôi... nghe mà ngứa cả tai! Toàn là lời nịnh nọt!

Liễu Nhu Tình cười đến là rạng rỡ, rồi cũng uyển chuyển bước về chỗ ngồi.
Đến lượt Giáng Thiên Nhan thể hiện, nàng cũng phải công nhận là nàng ta viết rất đẹp, nhưng cũng không đên nỗi mà phải kinh ngạc như thế chứ!
Thôi thì, nàng sẽ cho bọn họ thấy, cái gì mới là thư pháp thật sự! (hơi bị tự sướng quá đà).
Giáng Thiên Điệp từ tốn bước tới chỗ đặt giấy bút. Mọi người hết thảy đều kinh ngạc, đơn giản là vì bọn họ chưa từng gặp được nữ tử nào vừa xinh đẹp lại vừa có khí khái độc đáo như nàng.
"Thần nữ Giáng Thiên Điệp khấu kiến Hoàng thượng cùng Thái hậu nương nương." Giọng nói của nàng trong trẻo tự nhiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận