Thiên Tai Giáng Lâm Tôi Tích Trữ Hàng Tỷ Vật Tư Cầu Sống Sót


Trăm vạn tệ ơi trăm vạn tệ.
Thiên địa thần linh hỡi, tiền của tôi mọc cánh bay mất rồi.
Mẹ Trình cảm giác huyết áp tăng vọt, sắp suy tim cấp tính, cần gọi xe cứu thương.

Bà chẳng thèm cười giả lả, giọng yếu xìu: "Thanh Thanh à...!Vậy...!vậy Vân Giản đâu con?"
Cô con dâu phú hào đâu?
Trình Duệ tức giận đáp: "Ai biết!"
Mẹ Trình hết nhịn nỗi, mắng oang oang: "Cái gì? Con không biết? Rõ ràng các con đi cùng nhau mà con không biết?"
Trình Duệ: "Chúng con mua vé giường nằm, khoác toa.

Cô ấy chẳng nói chẳng rằng, lặng lẽ rời tàu trước con."
Mẹ Trình sống ngần ấy năm, đâu ngu đâu.

Bà hiểu mười mươi tính tình thằng con trai bà mang nặng đẻ đâu.

Xâu chuỗi các đầu mối, bà đoán được đại khái câu chuyện.
Trình Duệ dỗ Vân Giản về quê ra mắt thân nhân, đồng thời dẫn cô tiểu tình nhân Trúc Thanh Thanh dự phòng.

Thằng bé chọn vé cùng toa với Trúc Thanh Thanh, xa lánh Vân Giản.

Vân Giản phát hiện Trình Duệ phản bội....A lê hấp...
Bà nhớ dạo gần đây, Trình Duệ gọi điện hỏi dò ý kiến vợ chồng bà.


Nội dung đại khái là "cưới vợ nên cưới người môn đăng hộ đối đúng không?"
Mẹ Trình tăng xông, lăn đùng ngã ngửa.
Con dâu tiền tỷ ơi!
“Mẹ?”
“Bác gái?”
"Khốn nạn."
Bên kia, đám người nhà họ Trình loạn cào cào, rối ren tán loạn.

Bên này, Vân Giản gặp hên.

Cô mua được vé chiều về.

Sát nút giờ khởi hành, cô phải cởi giày cao gót, chạy như điên qua đại sảnh rộng thênh thang.
Cô may mắn soát vé và đặt chân lên tàu những giây cuối đếm ngược.

Vừa đặt mông vào chưa, chưa kịp gài dây an toàn, tàu xình xịch lăn bánh.
Hôm qua cô lên tàu, nằm nửa đêm nửa ngày, ê ẩm xương khớp tới Tân Ngô.

Hôm nay lại ngồi chiều về.

Dĩ vãng xưa cũ, Vân Giản đã quên tâm trạng của cô gái ngây thơ và chìm đắm mật ngọt tình yêu năm ấy.


Còn Vân Giản phiên bản tương lai nhẹ nhõm và thanh thản.
Chiều về đông khách hơn chiều đi, hết vé giường nằm.

Tàu hỏa nhiều toa, lượng vé ngồi nhiều hơn lượng vé nằm, Vân Giản độc chiếm hàng 3 ghế, thoải mái duỗi chân.
Chọn tư thế thoải mái, thắt dây an toàn, Vân Giản lấy cục sạc dự phòng, sạc pin di động.

Cô bật 5G, đắm đuối công cuộc shopping online.

"Mua, mua, mua, mua...!Mua hết...!Mua tất." Màn hính thông báo cuộc gọi đến xen ngang quá trình thanh toán.
Khác hẳn sự khó chịu khi nhận cuộc gọi của Trình Duệ, Vân Giản bấm nút nghe ngay lập tức, không hề đắn đo suy nghĩ.

Rõ ràng đối phương rất quan trọng.
"Chị ơi?"
Giọng nói ở đầu dây bên kia khá vui vẻ, ẩn giấu chút kìm nén.
"Ơi"
Vân Giản liếm đôi môi khô khốc, cúi đầu, rầu rĩ đáp.
Thanh âm người thiếu niên đặc biệt quan thuộc.

Vân Giản phiên bản dĩ vãng nghe giọng cậu hàng ngày nhưng Vân Giản phiên bản tương lai đã không được nghe giọng cậu bốn năm rồi.
Những con người ở hai chiều không gian khác nhau, bỗng nhiên số phận an bài, tiếp nối tiền duyên.
"Chị ơi? Chị sao thế? Chị bảo Trình Duệ dẫn chị về quê ra mắt gia đình anh ta cơ mà.

Bọn họ bắt nạt chị à? Nếu chị ấm ức,không vui thì về nhà nhé.

Đàn ông chạy đầy đường, sao phải khổ.

Chia tay người này, mình tìm người khác tốt hơn."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận