Thiên Tai Giáng Lâm Tôi Tích Trữ Hàng Tỷ Vật Tư Cầu Sống Sót


Bà ta nghĩ Vân Giả yêu Trình Duệ đắm đuối, tình cảm sâu sắc khó phai.

Nếu tổ chức đám cưới, gia cảnh đằng gái khá giả sẽ phụ trách mua nhà.

Bà ta dỗ ngon dỗ ngọt, con bé nghe bùi tai, mủi lòng ghi tên Trình Duệ trên giấy chứng nhận quyền sở hữu bất động sản cũng nên.
Vợ chồng họ tốn công ra tận ga tàu đón người để làm gì? Để thể hiện tấm lòng yêu thương nhân ái và chào mừng Vân Giản chứ gì nữa.
Huống hồ, Trình Duệ gọi điện kể, chuyến này Vân Giản chuẩn bị tập lì xì dày cộp, dây chuyền vàng trị giá bốn vạn tệ và ngọc phỉ thuỷ trị giá trăm vạn tệ!
Trăm vạn tệ lận!
Cả đời bà ta ngủ mơ cũng chưa dám mơ.

Huống chi sờ mó tận tay.
Bà ta gấp như kiến bò chảo nóng, hận không học 72 phép biến hoá thần thông của Tôn đại thánh - thuật phân thân.

Một bản gạt phăng biển người, xác định coi cô bé trông quen quen kia có phải Vân Giản không.

Một bản đứng đây đợi.

Bà ta sợ nhỡ nhận nhầm, con trai và con dâu tương lai ra ngoài lại không tìm được bà, sinh ấn tượng xấu, đổi “quà quý” thành “quà tầm trung” thì bà hối hận xanh ruột.

Phân vân đắn đo mãi, ba ta bấm bụng hỏi ý kiến đức ông chồng.
“Lão tam ơi, tôi có nên tìm con bé kia xác nhận không nhỉ? Nếu đúng là Vân Giản, mình giữ con bé lại trò chuyện, chờ Trình Duệ sau.”
Bà đã ra tay thì gạo xay ra cám.

Nếu đôi trẻ hờn ghen cãi vã, lựa lời dỗ dành, khuyên bảo, đâu lại vào đó.
Trình lão tam ngẫm nghĩ hồi lâu, đặng đáp: “Chắc mình nhận nhầm.

Nếu Vân Giản xuống tàu sớm, Trình Duệ đã gọi điện thông báo.”
Ông chồng nói chí lý.

Bà cố dằn sự bồn chồn cuộn trào trong lòng, chân đứng yên bất động.
Họ đợi không lau thì Trình Duệ dẫn một cô gái xuất hiện tại lối ra sân ga.
Cô gái đó đội mũ lưỡi trai che nửa mặt, khoảng cách xa, họ không nhìn rõ gương mặt đối phương.
Hai vợ chồng già hối hả tiến lên đón, đôi bên đi ngược chiều nhau, thu hẹp khoảng cách.
"Đại Duệ!"
"Đây là Tiểu Giản phỏng? Chào cháu, Bác là mẹ Trình Duệ."
Đối phương ngẩng đầu.


Mẹ Trình Duệ sửng sốt.
Hửm
Gương mặt xa lạ, bà không quen.
Ngoại hình đối phương thuộc diện thanh tú, ưa nhìn nhưng xách dép vẻ đẹp tiểu thư yêu kiều của Vân Giản.
"Con trai à, đây là tiểu tiểu Giản ư?"
Do quá khiếp sợ và hồi hộp, Trình lão tam tái phát tật nói lắp vốn đã khỏi lâu năm.

Con dâu tương lai can thiệp phẫu thuật thẩm mỹ à? Khiếp quá, đúng thiên nga hóa vịt.
Cô cháu gái đằng nội của ông cũng thế.

Đùa đòi xu hướng photoshop ảnh ọt gì đó.

Sửa chán sửa chê, sửa riết biến dạng.
Nhìn vẻ ngạc nhiên và ngỡ ngàng của cha mẹ, miệng Trình Duệ đắng chát.

Ngại thị phi chốn công cộng, bàn dân thiên hạ tới tới lui lui, anh ta ổn định tâm trạng, nhẹ nhàng cầm ngược bàn tay trà xanh đang trộm vẹo anh ta, giới thiệu với cha mẹ Trình.
"Cha mẹ, đây là Trúc Thanh Thanh, bạn gái con ạ."
Cha Trình là đàn ông con trai, biểu hiện vẫn đĩnh đạc.

Mẹ Trình lại khác.

Bà mặc kệ Trúc Thanh Thanh, Trúc Thánh Thánh, xoay phắt người về hướng Vân Giản rời đi.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận