Thiên Hậu Tiểu Thanh Mai
Editor: Nguyetmai
Sau khi ăn sáng xong, Ngọc Mạn Nhu đến gõ cửa phòng Hạ Kỳ.
Lúc đứng ngay trước cửa phòng cậu, cô vừa giơ tay lên chuẩn bị gõ cửa thì lại rụt về. Thời điểm xấu hổ tối qua khiến cho Ngọc Mạn Nhu không biết nên đối mặt với con trai mình thế nào. Dù sao da mặt cô cũng không dày được như Hạ Lê Hân. Nhưng lúc Ngọc Mạn Nhu đang do dự, cửa phòng lại được mở ra.
Hạ Kỳ cũng không ngờ được Ngọc Mạn Nhu đang đứng ngay ngoài cửa phòng mình.
"Có chuyện gì ạ?"
"Khụ…"
Ngọc Mạn Nhu giả ho, muốn nói lại thôi.
Hạ Kỳ nghiêng người né ra: "Mẹ vào đi rồi nói!"
Vẻ mặt cậu hờ hững, không khác gì lúc bình thường. Nhìn thấy Hạ Kỳ phản ứng như thế, Ngọc Mạn Nhu cũng yên tâm hơn một chút.
Lúc bước vào phòng, cô vừa đi vừa nhìn quanh: "Tiểu Miêu Miêu đâu?"
Hạ Kỳ chỉ một cục phồng lên ngay giữa giường lớn, đôi mắt hiện lên ý cười nhàn nhạt, giọng nói vô thức nhỏ lại: "Hôm qua chơi mệt quá nên bây giờ vẫn còn đang ngủ!"
Ngọc Mạn Nhu gật đầu, cũng không còn sự xấu hổ như lúc mới đến. Vợ chồng ân ái là chuyện thường tình. Hơn nữa lại là đứa con trai trưởng thành sớm của nhà mình nên chắc hẳn có thể hiểu được.
"Mẹ muốn nói với con về chuyện đóng phim của Tiểu Miêu Miêu."
"Vâng ạ." Hạ Kỳ rót một ly nước trái cây từ trong nhà bếp, đưa đến trước mặt Ngọc Mạn Nhu, sau đó ngồi trên ghế sofa ngay đối diện cô.
"Con đã đọc kịch bản rồi, cũng không tệ lắm."
Đêm qua, sau khi Tiểu Miêu Miêu ngủ, Hạ Kỳ có lấy kịch bản ra nghiên cứu một chút. Có thể nói đây là một bộ phim chắc chắn sẽ rất thu hút.
Phần diễn liên quan đến "tiểu Công chúa An Ninh" không quá nhiều nhưng đủ để cho mọi người nhớ đến cô bé này.
"Đúng vậy. Mẹ cũng cảm thấy kịch bản này rất được. Vì không muốn phù sa chảy ra ruộng ngoài nên mẹ mới giữ lại vai diễn này."
Biết rõ lòng chiếm hữu của Hạ Kỳ, Ngọc Mạn Nhu vội vàng nhấn mạnh: "Hạ Kỳ, con yên tâm đi. Dù trong kịch bản có diễn viên nam nhí nhưng mẹ sẽ không để thằng bé diễn quá lâu."
Lần trước lúc tham gia show truyền hình thực tế, vì Tiểu Miêu Miêu nói vài câu với Chu Gia Kiện mà Hạ Kỳ ghen đến long trời lở đất. Nghe vậy, Hạ Kỳ nhíu mày. Đây là điểm duy nhất trong kịch bản mà cậu không hài lòng.
Kịch bản này viết về thời kỳ Chiến quốc, lúc loạn lạc nổi lên bốn phía, khói lửa tràn ngập, chiến tranh liên miên. Công chúa An Ninh của nước Sở là viên ngọc quý trên tay Sở vương, hồn nhiên ngây thơ, có hôn ước với Tề quốc Công tử Ngụy từ thuở nhỏ. Hai người là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã có một cuộc sống vạn người mơ ước. Không ngờ chiến tranh đã hủy diệt hết mọi thứ nàng có. Nước Sở diệt vong, phụ hoàng, mẫu hậu bị giết, thanh mai trúc mã là Công tử Ngụy lại biến thành con trai của kẻ thù đã sát hại phụ mẫu nàng. Người vốn nên bị giết chết là nàng vì được Công tử Ngụy cầu tình nên đã lưu lại trong cung nước Tề.
Nàng từ một tiểu Công chúa lá ngọc cành vàng biến thành con chim Hoàng Yến bị người ta nuôi nhốt. Tất cả những việc này khiến cho nàng không biết phải làm thế nào.
Trong hoàng cung Tề quốc, ngoại trừ Công tử Ngụy thì không có ai thích nàng, thậm chí ngay cả một cung nữ nho nhỏ cũng có thể ức hiếp nàng.
Công chúa An Ninh không muốn một cuộc sống như vậy. Nàng không biết phải đối mặt với Công tử Ngụy thế nào nên đã nghĩ đủ mọi cách để trốn ra ngoài.
Trên đường chạy trốn, tiểu Công chúa An Ninh đã gặp nữ nhi của Thái phó nước Lỗ là Thượng Quan Lưu Ly. Nàng ấy thấy An Ninh Công chúa đáng thương nên đã thu nhận nàng, để nàng làm tỳ nữ thiếp thân của mình. Công chúa An Ninh đổi tên thành Sở Quân Lan. Quân Lan là tên của nàng. Còn Sở… Là đại diện cho nước Sở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...