Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1 Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn


Bên ngoài, Vạn Tự Lưu trông thấy quân lính bao vây Huyễn Thanh Cốc liền biết ngay là có chuyện không hay đã xảy ra.

Khá khen cho một tên Hấp Huyết Tinh Vương.

Gã ta vậy mà lại không ngồi yên chờ chết.
"Chủ nhân, phải làm gì đây?" Ngân Đế và Quang Đế hỏi.
"Làm gì? Tất nhiên là đánh trả rồi! Cho dù có vi phạm thiên địa quy tắc thì cũng phải chết bọn chúng! Động vào Huyễn Thanh Cốc chính là khiêu khích Đế Tổ! Nếu sợ thì cút đi, khỏi nhìn mặt ta nữa!" Vạn Tự Lưu hô lớn: "Chuẩn bị nghênh địch!"
"Vâng!"
Ma Đế nhìn trận địa địch bố trí không khỏi hừ lạnh.

Đội hình này không có gì khó khăn với hắn nhưng mà nơi này sớm muộn gì cũng bị phá hủy.

Như thế không ổn, bị phá hủy thì sẽ gây ra khó khăn cho kế hoạch sau này.
"Đám kiến hôi Thiên giới các ngươi thật to gan! Đến đây làm càn không sợ chết mất xác sao?! Nếu không muốn chết thì cút đi! Bổn đế hôm nay tâm trạng tốt, không muốn bẩn tay vì các ngươi." Ma Đế nói.
"Rút lui? Tại sao phải rút lui? Bọn ta chiến lực mạnh, xâm chiếm Huyễn Thanh Cốc này là chuyện sớm muộn.

Các ngươi quấy rối bọn ta như vậy chẳng lẽ không cho người ta trả thù sao?" Tiêu Lĩnh cười nhạt.
Uỳnh uỳnh!
Khục!

Một luồng uy áp lớn mạnh đè áp xuống toàn bộ đảo nổi lớn nhất.

Hồng Bích nhìn thấy Tiêu Lĩnh không khỏi khinh bỉ mà muốn ra tay chụp chết nhưng lại sợ phá hủy Huyễn Thanh Cốc.
"Tỷ tỷ, tỷ mau dùng tinh thần lực của mình ép chết tên khốn đó đi! Giờ đây không thể quan tâm thứ khác được đâu!" Tuyết Loan nói.
"Hồ đồ! Muội muốn Huyễn Thanh Cốc này bị phá hủy à A Loan? Nếu chuyện đó xảy ra thì chúng ta sẽ không còn nơi nào để ở đâu! Dùng toàn lực mở đại trận phòng thủ của tất cả đảo!" Hồng Bích ra lệnh.
"Vâng!"
Tất cả 12 tiên cô còn lại nhanh chóng chạy vào vị trí của mình, kích hoạt đại trận phòng thủ.

Hồng Bích đứng giữa, thiêu đốt linh lực mà mở ra đại trận, xung kích tinh thần mạnh đến mức muốn nghiền nát quân Thiên giới.
"Đây là sức mạnh gì?! Làm sao ả ta lại mạnh như thế?"
"Tinh thần lực của ả ta quá mạnh! Chúng ta sẽ chết mất!"
"Đám sâu bọ các ngươi không bao giờ có thể đánh bại bọn ta đâu.

Rốt cuộc cũng là vì tu vi cách biệt."
Vô Thiên Nữ Đế một thân hồng y rực rỡ đạp không bước đi.

Nhan sắc nàng diễm lệ, lay động lòng người.

Phía sau nàng là 81 vị Đế khác, ánh mắt hầm hầm lửa giận muốn đánh chết quân Thiên giới.
"Đám này nhất định sẽ có ích cho ta tu luyện!" Hồn Đế nói.
"Hừ, chừa lại cho ta vài tên đi luyện đan chứ! Linh hôn của Thần tộc này dùng để luyện đan tác dụng cực tốt nha~" Đan Đế cười khúc khích.
"Bổn đế không muốn động đến Thiên giới sớm nhưng là các ngươi ép buộc bọn ta!" Hỏa Đế gầm lên đầy tức giận.
82 vị Đế lao lên tấn công.

Hàng chục tuyệt chiêu tuyệt thế đều xuất ra.

"Lên! Chứng minh giá trị của mình đi!"
Một vị Đế gầm lên, ra lệnh cho toàn bộ đại quân Huyễn Thanh Cốc tấn công.
Quân Thiên giới nhìn thấy số lượng áp đảo không khỏi bất ngờ.

Số lượng quân Huyễn Thanh Cốc có thể lên đến 1 triệu, kẻ nào cũng đều mạnh áp đảo hơn cả quân Thiên giới rất nhiều.
Rầm rầm!
Vạn Tự Lưu chỉ huy đại quân không khỏi lo lắng.


Nàng biết Hấp Huyết Tinh Vương không phải là kẻ ngốc.

Chắc chắn gã đang giấu thứ gì đó mà nàng không biết nhằm đánh úp Huyễn Thanh Cốc và nàng.

Chỉ cần loại trừ nàng đi thì Điền Khách chỉ còn là vấn đề thời gian.
"Haiz, vẫn là cuối cùng diễn ra như vậy.

Ba Ngải Tư, ngươi phải sống." Vạn Tự Lưu thở dài nhìn lên trời.
Cộp cộp!
Ba Ngải Tư từ đâu chạy đến, chứng kiến cảnh này không khỏi kinh ngạc.

Lúc nãy y mới tỉnh lại, không hiểu chuyện gì thì đã bị Tà Đế và Vân Đế lôi đến đây.

Giờ thì y đã hiểu nguyên nhân rồi.
"Vạn Tự Lưu đại nhân, rốt chuyện này là thế nào?" Ba Ngải Tư vội vàng hỏi.
"Hấp Huyết Tinh Vương đã động thủ, gã muốn diệt trừ ngươi thật nhanh.

Ngươi biết không? Trong người ngươi có hạt giống của Cuồng Ma Tà Long nhưng không biết vì sao lại không nảy mầm.

Gã đang muốn nhân lúc hạt giống chưa nảy mầm mà diệt trừ ngươi ngay lập tức.

Chỉ có như thế các họa thú sẽ không bao giờ xuất hiện." Vạn Tự Lưu thở dài.
"Ba hài tử của ta đâu rồi?" Ba Ngải Tư nhớ ra gì đó.
"Yên tâm, chúng vẫn an toàn, ta đưa chúng đến Cấm Địa rồi.


Tại nơi nó được các vị Tổ bảo vệ và phù hộ nên sẽ không bị sao nếu Huyễn Thanh Cốc sập xuống." Vạn Tự Lưu nói: "Ngươi bỏ chạy đi, hết cách rồi."
Ba Ngải Tư lắc đầu, đạp không đi đến chiến trường.
Vạn Tự Lưu nhăn mặt.

Nàng không tin rằng tên này lại cứng đầu như vậy.
Ba Ngải Tư triệu ra Nguyên Thủy Tinh Kiếm, sử dụng kiếm pháp của mình mà đánh tan một đạo quân nhỏ.
"Phá!"
Một kiếm mạnh bạo bổ xuống khiến không gian rung động, suýt bị xé toạc ra.

Kiếm thứ hai uy lực trấn áp kiêu hùng.

Kiếm thứ ba biến động không gian, khiến dòng chảy linh lực rối loạn.
Tiêu Lĩnh chứng kiến thực lực của Huyễn Thanh Cốc không khỏi kinh hãi.

Tên khốn Hoàng Cẩn đó không biết giờ đang ở đâu nữa, muốn hắn chết ở đây à?!
"Nhìn đi đâu thế? Ta sẽ là đối thủ của ngươi!"
Xoẹt!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận