Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1 Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn


Đầu một tên thuộc hạ rơi xuống, máu bắn tung tóe khắp nơi khiến Hoàng Cẩn giật mình nhìn lại.

Lúc này thì Tửu Đế đến kịp, tay cầm bình rượu, ánh mắt hung hăng nhìn Hoàng Cẩn.

Không ngờ nhanh vậy mà đã tìm được Huyễn Thanh Cốc.

Xem ra lần này đám Hấp Huyết Tinh Vương đó muốn đánh nhanh thắng nhanh.
"Không ngờ là trong Huyễn Thanh Cốc lại lòi ra một con chó không biết lượng sức mình thế nào mà đến đây.

Hôm nay bổn đế không muốn nói nhiều.

Một là ngươi liền cút đi.

Hai là chết." Tửu Đế nói.
"Ngươi là ai mà có quyền ra lệnh cho ta? Theo cách xưng hô của ngươi thì có vẻ như là một vị Đế quyền lực lắm nhỉ." Hoàng Cẩn cười nhạo: "Nhìn thế nào cũng không khác gì một tên nát rượu."
"Thiên giới các ngươi đúng là gò bó khiến bổn đế khó chịu.

Chẳng lẽ ta như vậy mà không mạnh sao? Huyễn Thanh Cốc này coi trọng sức mạnh hơn.


Có sức mạnh là có tất cả, không cần nói nhiều." Tửu Đế cười lạnh.
Một đám người Thiên giới không biết sống chết ở đây giương oai thì làm được gì chứ? Hắn cũng đã đột phá Tôn cảnh rất lâu rồi, đối phó mấy tên này là chuyện cỏn con nhỏ nhặt.
Có điều giờ ba hài tử Ba gia đang ở trong tay gã.

Hắn không thể tổn thương ba hài tử này được.

Chỉ cần mất một đứa thì sẽ trở thành đã kích lớn đối với Ba Ngải Tư, làm cho kế hoạch của chủ nhân thất bại.

Đây là điều không thể xảy ra nên hắn không manh động.
"Ngươi là ai ở trong Thiên giới.

Sao ta chưa từng gặp?" Tửu Đế nghi ngờ nhìn Hoàng Cẩn.

Nhân vật này hắn chưa gặp bao giờ.
"Ngươi vậy mà lại không biết ta?" Hoàng Cẩn nhăn mặt.
Đại uy danh của gã vang dội khắp nơi, ai ai cũng biết vậy mà chỉ có mỗi tên này lại không biết.

Đáng chết.
Tửu Đế đã sống bao nhiêu năm? Cái này chính hắn cũng không nhớ nữa.

Có lẽ là sống quá lâu, không quan tâm thế sự hồng trần, ngày ngày uống rượu ngon mà trải qua cuộc đời bình yên.

Có lẽ vì thế mà hắn đã không quan tâm nhiều đến bên ngoài, dẫn đến việc Thiên giới cải biến thời đại cũng không quan tâm.
"Chủ của ngươi là Thuận Thiên Đế Quân Triệu Đức Hành nhỉ? Tên này hay lắm! Thuận thiên...!Nghe thật nực cười!" Tửu Đế châm biếm: "Cái gì mà chính đạo uy phong vô hạn chứ! Tất cả cũng đều vì tham vọng của bản thân hắn thôi! Thuận theo ý trời hay là theo tên đó? Nực cười thật.

Hahahahahah!"
Một luồng uy áp theo tiếng cười của Tửu Đế phóng ra khiến Hoàng Cẩn và đám thuộc hạ xung quanh phải ôm ngực khó thở.
Hoàng Cẩn cảm nhận được giữa hắn và nam nhân trước mặt là một trời một vực, không có gì đáng để so sánh cả.

Bỗng chốc gã cảm thấy bản thân lúc này là một giọt nước giữa đại dương, một hạt cát giữa sa mạc và một kẻ mù mờ về thế giới.

Không ngờ là trên đời lại có cường giả thế này.
"Xin lỗi, hơi quá kích một chút." Tửu Đế nốc hơi rượu, ánh mắt coi thường nói.
Ba Thiên Ngạo nhìn Tửu Đế biết là có người đến cứu nhưng tên này thật sự không đáng tin chút nào.


Thôi vậy, miễn hôm nay có thể sống sót là tốt rồi.

"Đừng có nhìn ta bằng ánh mắt đấy.

Tốt nhất là ngươi nên hiểu mọi chuyện sẽ sớm kết thúc với cái chết của ngươi thôi." Tửu Đế nói.
Dứt lời, thân ảnh Tửu Đế vòng ra sau Hoàng Cẩn, dùng ngón tay điểm vào đỉnh đầu khiến gã nổ tung thành từng mảnh.

Đám thuộc hạ trông thấy cảnh này sợ hãi vội vàng bỏ chạy.
"Chạy mau!"
Tửu Đế nhìn đám thuộc hạ kia chạy đi, chán nản thả hai con khối lỗi ra, ra lệnh chúng đi giết người.
"Cả ba không sao chứ?" Tửu Đế hỏi han.
"Không sao, bọn ta không bị thương gì cả.

Cảm tạ Tửu Đế đã quan tâm đến." Ba Tây Lạc lắc đầu: "Không biết phụ thân đang ở đâu mà lại không đến."
Tửu Đế thở dài: "Haiz, phụ thân các ngươi đang bất tỉnh sau khi đấu tập với Huyết Đế xong, đến giờ chưa tỉnh.

Hiện tại Huyễn Thanh Cốc bị tấn công, kẻ thù không mạnh nhưng mà cũng đừng quá chủ quan khi ra ngoài."
"Cảm tạ Tửu Đế nhắc nhở.

Vãn bối biết sức mình đến đâu, sẽ không ngu ngốc mà tự ý đi vào nguy hiểm.

Không biết giờ đây phụ thân có ổn không." Ba Thiên Ngạo nói.
"Y không sao, không có vết thương nào nhưng mà e là khó tỉnh lắm.


Huyết Đế có sở trường tấn công vào tinh thần, uy lực rất lớn, khó mà đọ lại cho được nên hi vọng là ý chí của y đủ mạnh để tỉnh lại." Tửu Đế nói.
Ba Thiên Ngạo ngạc nhiên, Ba Tây Lạc và Ba Tất Kiệt cũng thế.

Không thể tin được là lại xảy ra chuyện này.

Phụ thân vậy mà lại bị hạ gục dễ dàng.

Suy cho cùng thì tu vi phụ thân không có cửa đọ lại với Huyết Đế nên đành chịu.
"Tại sao lại đấu tập? Phụ thân muốn kiểm tra năng lực của mình sao?" Ba Tất Kiệt tiến lên hỏi.
"Cũng là xui cho Ba Ngải Tư.

Huyết Đế hỏi y muốn đấu một trận không, y liền đồng ý không do dự.

Thế là mời Diêm Đế đến làm trọng tại.

Sau đó Huyết Đế thi triển Lĩnh Vực bao trùm không gian xung quanh, tấn công tinh thần Ba Ngải Tư.

Diêm Đế bất lực không có cách nào giải thoát cho thì may mắn có Vô Thiên Nữ Đế xuất hiện kịp thời giải cứu." Tửu Đế nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận