Thật Trùng Hợp Sư Huynh Cũng Tới Cắt Bao Quy Đầu À


Hứa Lê tức giận, đá mạnh vào bắp chân của Lục Từ.


Vừa hay Lục Từ lại thích nhìn Hứa Lê tức giận, thật dễ thương, thật muốn làm cô.


Anh đẩy Hứa Lê vào thang máy, may là lần này thang máy không có ai.


“Được rồi, đừng tức giận, em trở về nghỉ ngơi đi, buổi chiều còn có ca phẫu thuật, anh đã gửi danh sách có tên các em, các em có thể cùng đi vào, tuy rằng ca phẫu thuật chiều nay cũng không quá lớn, chỉ mất khoảng hai ba tiếng, nhưng sẽ rất mệt mỏi.



Lý do của Lục Từ đưa ra quá mức hợp lý, vì vậy mà Hứa Lê đã thành công bị thuyết phục.


Nghĩ đi nghĩ lại, dù sao buổi tối cũng đã có hẹn, cô không thể không thực hiện được, quan trọng nhất là cô không từ chối tiếp xúc thân mật với Lục Từ, nào là ôm hôn, đùa giỡn, khiến cô thực sự có cảm giác muốn yêu đương…


Sáng sớm hôm Hứa Lê uống rượu rồi bỏ đi, cô đã bối rối đến mức không chú ý đến vị trí chính xác của nhà Lục Từ, thậm chí cô còn không nhìn kỹ khu vực xung quanh.


Đến tận hôm nay khi đi dạo ở đó, cô mới nhận ra nó thực sự rất gần với bệnh viện trực thuộc, chứng tỏ Lục Từ đã không lừa cô.


Những ngôi nhà dát vàng ở khu vực này khá đắt tiền.


Sau khi vào cửa, chỉ trong một giây ngắn ngủi Hứa Lê đã nhớ lại những chuyện xảy ra đêm đó tại phòng khách này… Hai người họ dường như hôn nhau rất lâu, tiếp đến là âu yếm từ cửa đến ghế sô pha, sau đó mới đi vào phòng ngủ.


Lúc Lục Từ rót hai ly nước đem tới, đã thấy Hứa Lê đang đỏ mặt.


Anh cảm thấy Hứa Lê là một cô gái rất thú vị, rõ ràng cô rất nhút nhát nhưng lại luôn nghĩ về chuyện hôm đó, rồi lại giả vờ rằng cô rất cởi mở và tự do, thật ra là cô rất thích chuyện đó.



Anh ngồi xuống bên cạnh Hứa Lê nói: “Uống chút nước đi, xong rồi thì nghỉ ngơi một lát.



Hứa Lê bị kêu nhanh chóng lấy lại tinh thần: “A, ồ… Vâng.



Cô đưa tay cầm lấy ly nước anh đưa, lơ đãng nhấp hai ngụm.


Từ nãy đến giờ Hứa Lê vẫn còn hơi choáng váng, thẳng cho đến khi cô lần nữa nằm trên giường? Ga trải giường mới thay có mùi nắng, còn có… Mùi của Lục Từ!

Lục Từ đóng cửa lại nằm xuống, Hứa Lê thấy vậy mắt có hơi run lên: “Anh tới đây làm gì?”

“Ngủ chứ làm gì nữa? Bộ anh không cần nghỉ ngơi hả?” Lục Từ nằm nghiêng qua một bên, chăm chú nhìn Hứa Lê.


Hứa Lê có chút do dự: “Không phải còn có một phòng khác sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận