Thật Trùng Hợp Sư Huynh Cũng Tới Cắt Bao Quy Đầu À


Nghĩ đến đây, cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút, sau khi Lục Từ lấy sách ra, cô giận dỗi không thèm để ý đến anh.


Cô muốn cắn người nào đó, nhưng vì trong hành lang của khu có nhiều người ra vào, cho dù hai người không mặc đồng phục bệnh viện, thì cũng không thể đánh nhau ở đây.


Lục Từ nhờ một y tá đưa Hứa Lê đến phòng trực của bác sĩ nữ để làm quen.


Đây là ngày đầu tiên cô đến đây làm, nên buổi trưa cô không dám ở trong phòng nghỉ ngơi, mà nhanh chóng đi ra ngoài, vừa ra đã thấy Lục Từ đang dựa vào cửa chờ cô.


“Buổi trưa anh không sống sao?” Ngụ ý là, mau để em yên.



Lục Từ nói: “Công việc duy nhất của anh vào trưa hôm nay chính là giới thiệu nơi này cho em, em quên thầy đã nói gì sao?”

Hứa Lê nghe vậy lập tức đính chính lại: “Lời của thầy là đưa tụi em, chứ không phải em, anh không quan tâm hai người còn lại sao?”

Lục Từ vô tội khoát tay: “Hai người bọn họ đã tự mình đi trước, anh không thể đuổi theo để dẫn học đi được.



Hứa Lê bất lực đến mức không thể bác bỏ.


“Em muốn cắn anh sao…” Lục Từ đã nhìn thấu ý đồ của cô, biểu tình cô giống hệt lúc ở trên giường định hung hăng cắn anh, răng cô rất khoẻ, vết cắn trên vai anh đến giờ vẫn có thể nhìn rõ dấu.



Sau đó, anh nói thêm: “Em muốn cắn ở đâu… Đều được.



Đây là lần đầu tiên Hứa Lê biết rằng có người có thể nói những lời gợi tình như vậy, đã nói như vậy rồi cô còn có thể cắn cái gì nữa!

Không phải suy nghĩ của cô bẩn thỉu, mà là ánh mắt của Lục Từ quá nghiêm túc, khiến cô lập tức nhớ tới lần cô khẩu giao cho anh trên giường bệnh!

Cô lập tức đỏ mặt: “Anh! Anh mau ăn nói cho đàng hoàng vào! Có thể nghiêm túc hơn một chút không! Vẫn còn là bác sĩ đó!”

Lục Từ không nghiêm túc nói: “Anh làm sao không nghiêm túc? Huống chi, bác sĩ thì làm sao? Bác sĩ thì không thể ngủ cùng người khác sao?”

Hứa Lê cảm thấy bản thân trước đây thật sự không hiểu rõ con người này, lần đầu tiên gặp được Lục Từ , anh là một người lạnh lùng cao quý, là nam thần của biết bao nhiêu người? Nhưng ở nơi riêng tư, anh lại dùng miệng tán tỉnh con gái! Sự tương phản này quá lớn!

Lục Từ tiếp tục tiến đến, dùng giọng nói chỉ có hai người mới có thể nghe thấy nói một cách đầy mời gọi: “Em nhớ rõ nhà của anh ở chỗ nào không? Đi bộ chưa đến mười phút là đến nhà anh, em muốn đi nghỉ ngơi một lát không, phòng nghỉ ngơi không quá tiện để em cắn anh đâu…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận